Chương 961 Thần Kiếm
Thần linh ngồi phía trên lại càng như ngồi trên bàn chông, chí tôn vĩ đại còn ngồi bên dưới, bọn hắn có tư cách gì ngồi trên.
Đôi mắt đẹp của Thanh Phong nhìn Vũ Dương Uy, thực sự không nghĩ ra tại sao hắn phải giúp mình, xem như mình là đệ tử của Đạo chủ, cũng không đến mức để một vị chí tôn tôn trọng như vậy! Trong lòng vẫn có chút kích động!
Các thần linh còn lại cũng nhỏ giọng bàn tán.
- Cái tên Thanh Phong này là ai?
- Nghe nói Minh Nguyệt nữ thần của Ám Dạ thần hệ gả cho một phàm nhân trừ vẻ đẹp trai thì chẳng có gì, có lẽ là hắn rồi!
- Ám Dạ thần hệ nhìn lầm rồi, tên Thanh Phong này tuyệt đối không đơn giản.
- Ở rể phản công làm mất mặt! Tặc tặc...
Dạ Chi nữ thần mỉm cười hiển hòa, nói:
- Thanh Phong Minh Nguyệt, các ngươi cũng tới đây ngồi đi!
Minh Nguyệt đứng dậy nói:
- Đa tạ mẫu thần!
Thanh Phong đứng dậy, cười nói:
- Đa tạ mẫu thần!
Mặc dù không biết tại sao vị chí tôn này lại giúp mình, nhưng cũng không vì vậy mà kiêu căng, dù gì Dạ Chi nữ thần cũng là mẫu thần của Minh Nguyệt, dù không ruột thịt, nhưng cũng nên tuân theo cấp bậc lễ nghĩa cần tuân theo.
Thần vị dịch chuyển tức thời, Dạ Chỉ nữ thần, Vũ Diệu chí tôn, Hội trưởng Dong Binh công hội ngồi trên chủ vị, ngay sau đó là Thanh Phong Minh Nguyệt, Brod, nhóm Phồn Tỉnh chỉ thần.
Bây giờ ngồi cao như vậy, Thanh Phong lại không dám ăn uống thả cửa, chúng thần chăm chú nhìn vào áp lực như núi!
Đôi mắt xinh đẹp của Minh Nguyệt thỉnh thoảng nhìn về phía Thanh Phong, sóng mắt lưu chuyển, không phải Brod và Vũ Diệu chí tôn do hắn mời đến chứ? Giữ thể diện cho mình trước mặt chúng thần, đây là chuyện hắn làm được, nếu không sao lại trùng hợp như vậy?
Ám Lưu chỉ thần đứng dậy cung kính nói:
- Khởi bẩm mẫu thần, ta mời Tử Kim thú thần đến thần chúc mẫu thần!
Ngồi trên thần vị bên cạnh, một hùng sư óng ánh như pha lê trong suốt bay lên, ngồi phía dưới các chư thần, một đám thần thú như lưu ly cũng bay ra, đứng sau hùng sư.
Hùng sư chiếm cứ không trung, ngẩng đầu nhìn Dạ Chi nữ thần, gầm nhẹ nói:
- Tử Kim thần hệ chúc mừng Ám Dạ chi chủ luyện thành thần khí.
Các thú thần còn lại cũng cúi đầu nói:
- Tử Kim thần hệ chúc mừng Ám Dạ chi chủ luyện thành thần khí.
Dạ Chi nữ thần cười nói:
- Làm phiền Tử Kim thần hệ, sau đó bản thần tuyên truyền giảng giải Chủ Thần huyền diệu, mời Tử Kim thú thần đến đây nghe giảng.
Ánh mắt màu lưu ly của hùng sư lóe lên một tia sợ hãi xen lẫn vui mừng, kích động nói:
- Đa tạ Ám Dạ Chủ Thần!
Há miệng phun ra một ngụm thần huyết, mấy cỗ thần huyết màu lưu ly bay về phía bảo tháp, dung nhập vào phía trên bảo tháp, bảo tháp phát ra một tiếng 'ầm vang vọng, toàn bộ mấy đạo lưu ly sắc vân lộ lưu chuyển.
Khí tức trên thân Tử Kim thú thần lập tức ủ rũ xuống, bay xuống bên dưới, trở về chỗ ngồi.
Ám Lưu chỉ thần cũng ngồi lại thân vị, mặt hiện lên ý cười.
Dạ Kiêu thần hú lên vài tiếng quái gở nói:
- Thần kiếm mẫu thần luyện thành, sao chúng ta có thể để rơi vào tay người khác? Ta, Nguyệt Lượng nữ thần đều dâng lên thần huyết vì mẫu thân, Ám Lưu chi thần ngươi không làm gì, thật không còn cách gì nói nổi? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy thần khí mẫu thần luyện chế, không đáng để ngươi đổ máu sao?
Thanh Phong khó hiểu nhìn Dạ Kiêu thần, hình như không phải hắn nhắm vào Minh Nguyệt, hắn là một bình xịt! Không sợ bị đánh chết sao?
Các chúng thần còn lại đều nhìn Ám Lưu chỉ thần, trong mắt đầy sự bất mãn.
Sắc mặt Ám Lưu chỉ thần thay đổi vài lần, đứng dậy xoay người nói:
- Tất nhiên không phải, rất sẵn lòng cống hiến sức lực vì mẫu thần!
Rồi đưa tay lên nên vào ngực một phát, ọc... Một ngụm ám tử sắc thần huyết trào ra, thần huyết hóa thành một dòng suối nhỏ, bay về phía bảo tháp, dung nhập vào trong đó.
Ám Lưu chỉ thần quay đầu nhìn Dạ Kiêu thần, cười lạnh nói:
- Như vậy đủ chưa?
Dạ Kiêu thần tươi cười nói:
- Huynh trưởng chớ trách, ta cũng chỉ vì mẫu thần có thể nhanh chóng hợp thành thần kiếm.
Sắc mặt Ám Lưu chỉ thần tái nhợt nói:
- Tất nhiên sẽ không trách tội, còn phải đa ta đệ đệ tốt đã nhắc nhỡ.
Rồi ngồi trở lại ghế, ánh mắt nhìn chằm chằm Dạ Kiêu thần.
Những thần linh khác đều nhìn về Dạ Kiêu thần với sắc mặt khó coi, thậm chí còn có vài ánh mắt lạnh băng, mơ hồ mang theo sát ý.