← Quay lại trang sách

Chương 966 Kiếm Giết Chủ Nhân

Ám kim sắc thần huyết bay về phía cao tháp, xuyên thẳng qua bảo tháp tiến vào bên trong tràn ngập hỏa diễm.

Dưới ánh mắt nóng rực của chúng thần, thần huyết rơi vào mũi kiếm, giống như một giọt mặc thủy rơi vào nước trong, từ mũi kiếm nhanh chóng khuếch tán, nhuộm sâm bạch kiếm thể thành một màu đen, hắc sắc trường kiếm nổi lên trong Huyết Sát, tựa như một thanh diệt thế ma kiếm.

Dạ Chi nữ thần quay đầu nhìn Hội trưởng Dong Binh công hội kích động hỏi:

- Hội trưởng, chuôi thần kiếm này của ta thế nào?

Hội trưởng Dong Binh công hội nhẹ gật đầu, nghiêm trang nói:

- Thần khí rất mạnh, có nó tương trợ, Chủ Thần bình thường không phải là đối thủ của miện hạ.

Vũ Diệu chí tôn cũng nghiêm trang nhìn về phía ma kiếm đen nhánh trong bảo tháp, từ trên thân chuôi trường kiếm này có thể cảm nhận được sự uy hiếp mãnh liệt, đáng chết, sao Ám Dạ nữ thần có thể nhặt được loại thần khí này?

Dạ Chỉ nữ thần duỗi tay ra, ma kiếm trong bảo tháp bỗng chốc di chuyển, như một vật vô hình xuyên qua bảo tháp, rơi vào trong tay Dạ Chỉ nữ thần.

Dạ Chỉ nữ thần nắm chặt thần kiếm, tùy ý vung lên, giống như một đạo hắc tuyến xẹt qua, bầu trời thần quốc vô thanh vô tức vỡ ra, lộ ra hư không vô tận bên ngoài, sát lục kiếm khí lưu chuyển trong hư không vỡ ra, khiến thần quốc rất lâu cũng chưa thể khép lại.

Dạ Chi nữ thần mừng rỡ nói:

- Kiếm tốt!

Rồi cầm thần kiếm yêu thích không buông tay.

Dạ Kiêu thần lập tức đứng lên, sau đó quỳ gối nằm bò vào hư không, kích động lớn tiếng kêu lên:

- Chúc mừng mẫu thần luyện thành thần kiếm!

Các thần linh Ám Dạ thần hệ còn lại cũng đều đứng lên, nửa quỳ tại hư không, lớn tiếng kêu lên:

- Chúc mừng mẫu thần luyện thành thần kiếm.

Dạ Chi nữ thần nhấc hai tay lên, vui vẻ cười to nói:

- Đứng lên, tất cả đứng lên đi!

Vĩnh Dạ chi kiếm nhân cơ hội tránh thoát tay Dạ Chỉ nữ thần, bỗng chốc di chuyển, giống như một đạo hắc quang đâm vào trán Dạ Chi nữ thần, ma kiếm đẩy Dạ Chỉ nữ thần bay ngược ra, “bịch' va đập vào trên bảo tháp.

Dạ Chỉ nữ thần trừng to mắt, bên trong mắt chảy ra hai dòng huyết lệ, ánh mắt tức giận xen lẫn hoảng sợ không thể tin nổi, nhưng thần cách đã bị ma kiếm trấn áp, không cách nào động đậy được.

Cái gì? Tất cả thần linh Ám Dạ thần hệ đều ngẩng đầu, trong mắt mơ hồ ẩn chứa sự hoảng sợ, sao có thể như vậy? Sao thần khí lại giết chủ?

Hội trưởng Dong Binh công hội và Vũ Diệu chí tôn đều đứng bật dậy, không đúng! Ám Dạ nữ thần bị người khác mưu hại, chuôi thần kiếm này có chủ.

Tất cả chúng thần đều xôn xao, đứng lên, cảnh giác xung quanh, còn có một số vội vàng ẩn vào trong bóng tối.

Ầm! Bầu trời thần quốc bị phá vỡ, quang mang vô tận từ khoảng không bị phá vỡ rọi xuống, chiếu sáng cả thần quốc, bên trong quang mang chậm rãi hạ xuống hai đạo nhân ảnh, một người sau lưng mọc lên tám cánh kim quang vung vẩy tràn ngập cảm giác thần thánh thánh khiết, còn người kia quang mang ngũ sắc quấn quanh tràn ngập uy nghiêm.

Hội trưởng Dong Binh công hội ngẩng đầu nhìn hai đạo nhân ảnh đáp xuống, từng suy nghĩ hiện lên trong lòng, cảm khái nói:

- Hay cho một Thần Hi chi chủ, lão phu bội phục!

- Cái gì? Là Thần Hi chi chủ!

- Ám Dạ thần hệ tiêu rồi, trốn! Mau trốn!

- Thần Hi chi chủ minh giám, ta bị Ám Dạ thần hệ ép buộc đến!

- Đa tạ Thần Hi chi chủ đến đây cứu ta, từ hôm nay trở đi ta chính là tín đồ trung thành nhất của Thần Hi chi chủ.

Có thần linh hóa thành từng đạo hắc ảnh biến mất, có một số thần linh thì cầu xin, còn có một số thần linh lại tràn đầy tuyệt vọng.

Thần Hi chi chủ mắt điếc tai ngơ với nhưng tiếng động này, chăm chú nhìn Hội trưởng Dong Binh công hội bình thản nói:

- Hội trưởng là do Ám Dạ thần hệ mời đến giúp sao?

Hội trưởng Dong Binh công hội lắc đầu, bật cười nói:

- Tất nhiên không phải!

Thân ảnh Minh Nguyệt lóe lên xuất hiện bên người Thanh Phong, hạ giọng sốt ruột kêu lên:

- Trốn đi, mau để chí tôn dẫn ngươi, hài tử của chúng ta và phụ thân chạy đi.

Thanh Phong một phát túm được tay Minh Nguyệt kiên định nói:

- Muốn đi, chúng ta cùng đi!

Dạ Kiêu thần bay lên trước, quỳ rạp dưới chân Thần Hi chi chủ, ngẩng đầu nịnh nọt nói:

- Thần Hi chi chủ vĩ đại, ta đã làm theo căn dặn của ngài, để thần huyết bọn hắn dung nhập vào trong bảo tháp.

- Ừm... Rất tốt!

Thần Hi chi chủ nhẹ gật đầu.

Phồn Tinh chỉ thân tức giận kêu lên:

- Dạ Kiêu thần, là ngươi phản bội Ám Dạ thần hệ.

Hàn Sương thần nghiến răng nghiến lợi kêu lên:

- Nên giết ngươi từ sớm.

Dạ Kiêu thần quay đầu nhìn bọn hắn cười lạnh nói:

- Trách thì trách Dạ Chỉ nữ thần dám chống đỡi Thần Hi thần hệ vĩ đại, ta chỉ muốn sống sót thôi.