← Quay lại trang sách

Chương 967 Không Thể...

Phía dưới sau một hồi hốt hoảng, trong lòng Dạ Kiêu thần tử dần buông lỏng, ngẩng đầu kích động nhìn Dạ Kiêu thần, phụ thần ta đầu nhập Thần Hi thần hệ, vậy ta không phải chết rồi.

- Giết!

Cái vị thần linh Ám Dạ thần hệ tức giận đánh về phía Dạ Kiêu thần.

Thần Hi chi chủ vung tay lên, bảo tháp sừng sững nơi xa toả ra hào quang rực rỡ.

- À...

Dạ Kiêu chỉ thần hoảng hốt kêu lên một tiếng, không thể điều khiển được bay về phía bảo tháp.

- Ả...

- Đừng mà!

- Tại sao có thể như vậy?

- Bảo tháp hấp thu thần huyết của chúng ta, hiện tại muốn trấn áp chúng ta.

Từng tiếng kêu tuyệt vọng thảm thiết vang lên, tất cả chúng thần trong trang viên đều vùng vẫy bay về phía bảo tháp, dù thần linh đã trốn đi vẫn bị hiện lên giữa hư không, phóng ra toàn lực vùng vẫy, nhưng đều không có tác dụng.

~ Minh Nguyệt!

Thanh Phong nắm được Minh Nguyệt, bị sức mạnh cường đại kéo bay về phía bảo tháp.

- Không được!

Brod phi thân lên, túm được Thanh Phong, hét lớn kêu:

- Dừng lại cho ta!

Rồi phóng hết thần lực.

Ba ba... Hai cánh tay khoác lên vai Thanh Phong, hai vị thiên thần Brod mang tới cũng chia nhau nắm chặt bả vai Thanh Phong, thần lực cường đại phóng ra làm hư không xung quanh vặn vẹo, thần quang vờn quanh.

Minh Nguyệt quay đầu nhìn Thanh Phong, sốt ruột nói:

- Mau buông tay, dẫn theo Cẩm Nhi, phụ thân đi khỏi đây!

Thanh Phong nắm chặt tay Minh Nguyệt, rơi nước mắt lớn tiếng kêu lên:

- Ta không!

Minh Nguyệt mỉm cười, bàn tay hóa thành một đạo nguyệt quang hư hóa, bỗng chốc thoát khỏi Thanh Phong, bay về phía bảo tháp.

- Minh Nguyệt!

Thanh Phong tuyệt vọng nhìn Minh Nguyệt bay vào trong bảo tháp.

Trong nháy mắt, toàn bộ trang viên chỉ còn lại Brod, Thanh Phong, Hội trưởng Dong Binh công hội và mấy người Vũ Dương Uy.

Thân ảnh ngũ sắc quang mang quấn quanh đi ra, chính là một tên to con mặc long bào kim sắc, trên đầu là ngũ sắc long giác.

Ngũ Sắc Long Thần mở miệng lạnh giọng nói:

- Vũ Dương Uy, cuối cùng cũng tìm được ngươi!

Vũ Dương Uy duỗi tay ra, một thanh ám kim sắc đại đao hiện ra, lạnh giọng nói:

- Tìm được ta thì thế nào? Bản tôn muốn đi, ai có thể ngăn lại?

Ta không phải đồ đần độn như Dạ Chỉ nữ thần kia.

Thân ảnh lóe lên xuất hiện bên cạnh Thanh Phong, nói:

- Chúng ta đi!

Túm lấy Thanh Phong hóa thành một đạo quang triêu nguyệt lượng lao đi.

- Đi đâu!

Ngũ Sắc Long Thần hóa thành một đạo ngũ sắc quang mang theo sát phía sau.

Ẩm... Toàn bộ nguyệt lượng vỡ vụn ra, cả thần quốc đều vặn vẹo chấn động.

- Ha ha! Bản thần muốn đi, ai có thể ngăn lại!

Vũ Dương Uy cầm đoản đao bay thẳng lên trời, tùy ý một cách trắng trợn.

Ngũ Sắc Long Thần theo sát xông ra phát nổ khu vực nguyệt lượng, trong tay cầm một Bạch Cốt Long đầu.

Hai vị thiên thần bên cạnh Brod, túm lấy Brod nhân cơ hội bỏ chạy về phía xa.

Hội trưởng Dong Binh công hội biến sắc, thì thầm nói:

- Linh hồn thần khí Tham Dục Long Thủ!

Mặc dù thì thầm, nhưng tất cả mọi người đều có thể nghe được rõ ràng. Con ngươi Vũ Dương Uy co rụt lại, linh hồn thần khí?

Không ổn rồi! Dùng võ thành thần, yếu nhất là phương diện linh hồn, thân ảnh lóe lên rồi lao ra khỏi thân quốc, bỏ chạy vào sâu trong hư không.

- Trốn đi đâu!

Ngũ Sắc Long Thần quát chói tai một tiếng, ném Bạch Cốt Long Đầu ra ngoài.

"Rống!" Một tiếng long ngâm chấn động hư không, Bạch Cốt Long đầu hư huyễn biến mất.

Ngũ Sắc Long Thân đứng bên ngoài thần quốc lẳng lặng chờ, tràn đầy lòng tin về Tham Dục Long Thủ, dù là Tử thần bình thường Chủ Thần cấp cũng không dám chống lại Tham Dục Long Thủ, chứ đừng nói đến hắn chỉ là một Đông Phương Võ Thần.

Hư không 'ầm' một tiếng vặn vẹo, thân ảnh Vũ Dương Uy xuất hiện ngay giữa hư không vặn vẹo, thân ảnh của hắn cũng biến dạng theo, một Hư Ảo long đầu hiện ra, cắn vào đầu lâu Vũ Dương Uy.

- Cút cho ta!

Vũ Dương Uy hoảng sợ kêu một tiếng, bàn tay hiện ra ngũ thải quang mang chộp lấy Hư Ảo long đầu, đồng thời bắt lấy hư không, trực tiếp xuyên qua, sức mạnh Chí Tôn cấp, không hề có chút tác dụng với Hư Ảo long đầu.

Giọng nói Ngũ Sắc Long Thần vang lên rất lớn giữa hư không:

- Lần này, ta phải trấn áp ngươi vạn năm không được thức tỉnh.

Kim Cô chú trên đầu Vũ Dương Uy chậm rãi sáng lên, 'ầm' Kim Cô chú tỏa ra hào quang rực rỡ, vô số kim quang đâm xuyên Hư Ảo long đầu!

Hư Ảo long đầu vùng vẫy tan rã như bọt khí trong kim quang, hư không hiện ra một Bạch Cốt long đầu, 'phịch' một tiếng nổ tung vỡ nát.

Tham Dục Long Thủ bị hủy, Ngũ Sắc Long Thần lập tức chịu phản phệ, 'phụt' một ngụm máu tươi phun ra, lảo đảo lùi lại mấy bước, trừng to mắt khiếp sợ kêu lên:

- Không thể nào?