← Quay lại trang sách

Chương 988 Sợ Sao

Đi qua cạnh người Bạch Hiểu Thuần rồi bước về phía đại điện, chúng đệ tử vội vàng theo chân phía sau đi vào trong đại điện.

Bạch Hiểu Thuần gãi đầu, nghi hoặc nói:

- Kỳ lạ, sư phụ bọn họ không đắc tội Đạo Tổ, sao đột nhiên lại tới dâng hương cho Đạo Tổ nhỉ.

Chỉ chốc lát sao, đảm người Lý Bình An đi ra khỏi đại điện, mỗi một người đều mang vẻ mặt không được tự nhiên, đặc biệt là ánh mắt của Thạch Hạo và Ninh Khuyết nhìn Bạch Hiểu Thuần, tràn đầy cảnh giác.

Vết sưng trên mặt của Bạch Hiểu Thuần của biến mất, cười hì hì hô to:

- Sư phụ, hình như Đạo Tổ đã tha thứ cho ta rồi.

Lý Bình An gật đầu vui mừng nói:

- Tốt lắm! Chứng minh rằng Đạo Tổ vẫn rất thương ngươi.

Bạch Hiểu Thuần gật đầu liên tục, đắc ý nói:

- Ta cũng cảm thấy như vậy.

Lý Bình An nói:

~ Trở về thôi.

Vẻ mặt đắc ý của Bạch Hiểu Thuần thoáng sửng sốt, hỏi:

- Trở về nơi đâu?

- Đi từ đâu tới đây, thì về nơi đó!

Trong lòng Bạch Hiểu Thuần thoáng dấy lên sự hoang mang, vội vàng nói:

- Sư phụ... Sư phụ, người không cần ta nữa sao?

Lý Bình An cầm cái chuôi của phất trần, cộp một cái gõ lên đầu của Bạch Hiểu Thuần, tức giận nói:

- Suy nghĩ linh tỉnh cái gì đấy? Quay về phong Phật, ngươi làm Phật tổ, chư phật của Phật Môn đều do ngươi sắc phong, Phong Thần bảng tự có cảm ứng.

- Ai ul Bạch Hiểu Thuần ôm đầu, vội vàng chạy ra ngoài.

Thạch Hạo và Ninh Khuyết cùng kêu lên:

- Sư đệ, chờ một chút.

Hai người liếc nhìn nhau, cùng tung người đuổi theo Bạch Hiểu Thuần, bóng dáng chớp nhoáng rồi xuất hiện bên cạnh Bạch Hiểu Thuần, một trái một phải nắm lấy cổ của Bạch Hiểu Thuần.

Bước chân của Bạch Hiểu Thuần dừng lại, nghi hoặc, nghi hoặc hỏi:

- Hai vị sư huynh, các ngươi có ý gì vậy?

Thạch Hạo vỗ vỗ ngực, về mặt trượng nghĩa nói:

- Sư đệ, sư huynh lo rằng thần linh của Thần Hi thần hệ gây chuyện, định sẽ đi cùng ngươi, bảo vệ sự an toàn của ngươi.

Ninh Khuyết cũng gật đầu, lãnh đạm nói:

~ Ta cũng nghĩ như vậy.

Bạch Hiểu Thuần không nghi ngờ bọn họ, cười lớn nói:

- Sư huynh yên tẦm! Tất cả bọn họ đều đã bi ta thu phục rồi, không gặp nguy hiểm đâu.

Thạch Hạo nghiêm trọng nói:

- Sư đệ nói vậy là sai rồi! Thần Hi thần hệ xưng bá hư không ngần ấy năm, há là dễ thần phục như vậy? Chỉ sợ là bọn họ đang bày mưu chước kế, khiến sư đệ lơ là mà thôi.

Ninh Khuyết gật đầu nói:

~ Ta cũng nghĩ như vậy.

Âm mưu quỷ kế? Trong lòng Bạch Hiểu Thuần gấp rút một trận, lẩm bẩm nói:

- Không thể nào? Ta thấy bọn hắn rất chân thành mà!

Thạch Hạo nghiêm túc nói:

- E rằng Thần Hi thần hệ có một số thiên sứ thật sự đã tiếp nhận Phật lý của sư đệ, thế nhưng chắc chắn cũng có thiên sứ trà trộn trong đó, dự định sẽ cho sự đệ một đòn trí mạng.

Đối với người sư đệ này, Thạch Hạo rất hiểu, Bạch Hiểu Thuần tham sống sợ chết, Bạch Hiểu Thuần hết ăn lại nằm, sợ chết thì càng sợ đến vô cùng, chỉ cần có một chút nguy hiểm, hắn đều không muốn làm.

Ninh Khuyết bên cạnh gật đầu, bình thản nói:

~ Ta cũng nghĩ như vậy.

Bạch Hiểu Thuần bị Thạch Hạo nói như vậy mà trong lòng bồn chồn một hồi, không thể nào?! Vẫn còn có gian tế ẩn náu trong tín đồ của ta? Trong lòng dâng lên một luồng nhiệt, vẫn là sư huynh đệ đối tốt với ta nhất.

Bạch Hiểu Thuần mang về mặt cảm động nói:

- Sư huynh, sư đệ, các ngươi nơi nơi chốn chốn suy nghĩ cho ta, đối tốt với ta quá. Tạm thời không thể báo đáp, kiếp sau nếu như được làm trâu làm ngựa, ta nhất định sẽ cắt cỏ cho các ngươi ăn.

Thạch Hạo, Ninh Khuyết nghẹn lại, cắt cỏ cho chúng ta ăn? Quả nhiên rất là Bạch Hiểu Thuần.

Thạch Hạo cười ngoài mặt nhưng trong lòng thì không, nói:

- Vậy ta thay tam sư đệ đa tạ ngươi! Bây giờ chúng ta đi thoi.

Ninh Khuyết nhìn Thạch Hạo, thay ta? Sao ngươi không thay mình đi chứ?!

Bạch Hiểu Thuần gật đầu liên tục, nói:

- Được! Chúng ta đi thôi.

Ba người đi ra khỏi Tam Thanh quan, đằng vân giá vũ biến mất nơi chân trời.

Ba người mới vừa đi, Thanh Vũ đã phụt một tiếng cười to, vừa cười vừa nói:

- Không được, không thể nhịn được.

- Nếu sau nếu được làm trâu làm ngựa, ta nhất định sẽ cắt cỏ cho các ngươi ăn.

Thanh Tuyết cũng cố nén cười nói:

- Sư phụ, Thanh Thạch sư đệ và Thanh Huynh sư đệ, sao nhất thiết phải đi cùng Thanh Thuần đến Thần Hi thần hệ vậy? Không chỉ đơn giản là quan tâm đến an nguy của Thanh Thuần đúng không?

Lý Bình An cười nói:

- Đương nhiên không phải, bọn họ đi tìm hiểu Phật Môn hư thực hay không, tránh để bị Thanh Thuần vượt qua, sau đó bị Đạo Tổ nghiêm trị.

Thanh Tuyết kinh ngạc nói:

- Bọn họ sợ sao?