Chương 987 Trượng Lục Kim Thân
Lý Bình An không nhịn được mà quay đầu nhìn về phía Tam Thanh quan, lại dám hiển lộ Phật tổ kim thân trên đầu Đạo Tổ, giống như lời Thanh Vũ nói vậy, thật sự đúng là đáng đời.
Một bóng người lảo đảo lắc lư bay từ đằng xa tới, rơi xuống trước cửa Tam Thanh quan, nhanh chóng chạy vào.
Đám người Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Ninh Khuyết nhìn hình đáng thê thảm của Bạch Hiểu Thuần, không nhịn được mà bật cười, mũi chảy máu, cặp mắt biến thành màu đen, y phục rách bươm, mặt sưng vù, đỉnh đầu như cỏ khô, khỏi phải nói thê thảm bao nhiêu.
Bạch Hiểu Thuần mang vẻ mặt oan ức, nhìn Lý Bình An nói:
- Sư phụ, người đánh ta làm gì?
Lý Bình An như không có lời gì, nói:
- Vi sư đánh ngươi lúc nào?
- Nơi đây chỉ có mấy người chúng ta, không phải người thì là ai được?
Lý Bình An hỏi:
- Nơi này là nơi nào?
- Tam Thanh quan!
- Bên trong quan cung phụng ai?
- Đương nhiên là Tam Thanh Đạo Tổi - Ở trên đầu Tam Thanh Đạo Tổ, hiển lộ Phật tổ kim thân, có phải ngươi đang thiếu đánh hay không?
Hình như thực sự là thế! Bạch Hiểu Thuần ngốc lăng tại chỗ, lẩm bẩm nói:
- Sư phụ, người vừa mới nói là Đạo Tổ đánh ta sao?
Lý Bình An gật nói:
- Đó là điều đương nhiên rồi! Tại thái cổ Hồng Hoang, Đạo Tổ thật ra rất không vừa mắt Phật Môn.
Bạch Hiểu Thuần tủi thân nói:
- Sư phụ, không phải người nói phật vốn là đạo sao?
Lý Bình An cố nhịn cười nói:
- Nói thì là như vậy, thế nhưng nên khó chịu thì vẫn là khó chịu, ngươi hiểu được không?
- Sau này ở trước mặt Đạo Tổ, khiêm tốn một chút.
Bạch Hiểu Thuần quay đầu đi ra ngoài.
Lý Bình An gọi hỏi:
- Ngươi đi đâu vậy?
Bạch Hiểu Thuần không quay đầu lại, nói:
- Dâng hương cho Đạo Tổ, ta chính là đồ tử đồ tôn thành tín nhất của Đạo Tổ.
Lý Bình An lắc đầu cười nói:
- Cái điểm nịnh nọt này, hắn đúng là vô sự tự thông!
Thạch Hạo nghi hoặc hỏi:
- Sư phụ, sao Thanh Thuần lại trở thành Phật tổ?
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Đây là sự an bài của Đạo Tổ, nguyên nhân cụ thể là gì, vi sư cũng không biết.
Vốn là muốn để hắn đến Thần Hi thần hệ, dụ dỗ thiên sứ nhập đạo, ai ngờ trên đường đi hệ thống bất ngờ ban cho Đại Nhật Như Lai Chân Kinh, hiện giờ Lý Bình An hoài nghi nghiêm trọng, rằng có phải hệ thống đã làm cách mạng tạo phản rồi hay không.
Ninh Khuyết nói:
- Theo như lời sư phụ nói, Phật Môn cũng chính là Tây phương giáo, ban đầu cũng là thoát thai huyền môn, có lẽ đây chính là một trong những nguyên nhân Đạo Tổ truyền Phật Môn xuống đi?
Thạch Hạo thỏa mãn cười nói:
- Nói như vậy, Thanh Thuần cũng không kém chúng ta một chút nào ha? Sau này lại có thể kề vai chiến đấu rồi.
Ninh Khuyết cũng nở nụ cười, như vậy thì giữa ba sư huynh đệ sẽ không còn khoảng cách như trước kia nữa.
Lý Bình An đánh giá bọn họ, nói:
- Các ngươi còn có tâm tình mà cười.
Thạch Hạo mù mịt nói:
- Sư phụ, có gì không ổn sao?
Lý Bình An thương cảm nói:
- Tuy rằng Phật Môn thoát thai huyền môn, nhưng tại viễn cổ Hồng Hoang, giữa hai người có nhiều xung đột, sau này các ngươi nếu như có bị Thanh Thuần nhằm vào, khiến Đạo Tổ mất thể diện, cẩn thận thần lôi hạ xuống, biến các ngươi thành tro bụi.
Nụ cười của Thạch Hạo và Ninh Khuyết đông cứng lại.
Thạch Hạo nuốt một ngụm nước miếng, trợn trừng hai mắt, lẩm bẩm nói:
- Cũng không đến nỗi đó đâu!
Lý Bình An thản nhiên nói:
- Đã đến cảnh giới Đạo tổ kia, thế gian vạn vật cũng như phù vân mà thôi, quan tâm nhất chính là thể diện, các ngươi khiến Đạo Tổ bẽ mặt, Đạo Tổ sẽ muốn mạng nhỏ của các ngươi.
Ẩm!
Trên không trung bỗng chợt có một đạo lôi đình đánh xuống, ầm một tiếng bổ xuống thạch y bên cạnh Lý Bình An, toàn bộ ghế đá hóa thành tro bụi dưới thần lôi.
Tất cả mọi người trong viện đều cứng đờ người, ngẩn ngơ tại chỗ, bầu không khí vô cùng áp lực, lại có sấm sét đánh xuống Tam Thanh quan?
Thạch Hạo và Ninh Khuyết càng toát mồ hôi lạnh khắp người, trong lòng hoang mang, nếu như bị Thanh Thuần đuổi kịp, đạo thần lôi tiếp theo chẳng phải sẽ rơi xuống người mình sao? Thần lôi của Đạo Tổ, bọn họ cũng không nghĩ rằng mình có thể tiếp được.
Lý Bình An vội vàng đứng lên, chắp tay thi lễ bái thật sâu rồi nói:
- Đệ tử biết sai, Đạo Tổ hãy trách phạt!
Giữa thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, trong chốc lát, đám người Lý Bình An chậm rãi đứng lên, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng bước về đại điện nơi tiền viện.
Mới vừa đi ra khỏi môn hộ của hậu viện, đã thấy Bạch Hiểu Thuần mang vẻ mặt tươi cười, tung tăng chạy như điên tới.
Bạch Hiểu Thuần trông thấy đám người Lý Bình An, vô thức sửng sốt, nghi hoặc nói:
- Sư phụ, sao mọi người lại tới đây?
Lý Bình An hắng giọng một cái, nói:
- Dâng hương cho Đạo Tổi