← Quay lại trang sách

Chương 993 Tuyệt Chiêu Của Bạch Hiểu Thuần

Thanh âm thật lớn của Phong Đô Đại Đế vang lên:

- Âm dương tương cách, Địa Phủ quản hạt sinh tử của chúng sinh, ngày sau Phật Môn tiềm tâm thanh tu, không được tái thu linh hồn của tín đồ, chớ phạm luật lệnh âm quy!

Gật đầu nói gật đầu nói:

- Phật Môn tuy là thiện, nhưng cũng sẽ không can thiệp đến sinh tử của chúng sinh.

Hạo Thiên Đế và Phong Đô Đại Đế liếc nhìn nhau, chúng thần lần lượt bước vào trong Thiên Môn và Quỷ Môn, vài thân ảnh của tôn đại đế trở nên nhạt rồi biến mất, Thiên Môn và Quỷ Môn cùng ẩn đi.

Bên trong Đại Lôi Âm Tự, Trí Tuệ Vương Phật Dorothy lạnh nhạt nói:

- Chúng phật thối lui!

Toàn bộ Phật Đà, Bồ Tát, La Hán cùng đứng dậy, hai tay chắp trước ngực rồi khom lưng thi lễ, nói:

- RõI Sau khi đứng dậy, ngồi trên lên đài lần lượt bay ra khỏi Đại Lôi Âm Tự.

Bên trong Đại Lôi Âm Tự nhất thời chỉ còn lại hai người Như Lai và Trí Tuệ Vương Phật.

Trí Tuệ Vương Phật chắp trước ngực, hỏi:

- Phật tổ, quan hệ giữa ngài và Hạo Thiên Đế, Phong Đô Đại Đế như thế nào?

Bạch Hiểu Thuần buột miệng nói:

- Tất nhiên là rất tốt đẹp, giống như thân sư huynh đệ vậy.

Trí Tuệ Vương Phật cau mày nói:

- Phật Môn ta tân lập, khí vận trên thế lên cao, Thiên Đình và Địa Phỉ cùng hàng lâm, liên tục đè khí vận của Phật Môn ta đến hai lần, hiện giờ đã hiện ra thế đồi mỹ rồi.

- Hơn nữa, Thiên Đế và Phong Đô Đại Đế đều đưa ra cảnh cáo với Phật môn ta, nói rằng chúng ta không được nhúng tay vào nhân gian, tốt nhất là đóng cửa không ra, như vậy thì chúng ta còn phát triển kiểu gì được nữa?

Sắc mặt của Bạch Hiểu Thuần biến mất, nghi hoặc hỏi:

- Khí vận? Khí vận! Có nghĩa là ban nãy bọn họ chèn ép ta?

Trí Tuệ Vương Phật gật đầu nói:

- Đúng vậy!

Chèn ép ta? Bạch Hiểu Thuần nhảy lên khỏi liên đài, thở phì phò nói:

- Ta đây phải đi tìm bọn họ tính sổ!

Trí Tuệ Vương Phật vội vàng nói:

- Phật tổ, cần chúng ta xuất thủ không? Một mình ngài chỉ sợ không phải là đối thủ của Thiên Đế và Phong Đô Đại Đế.

Bạch Hiểu Thuần khoát tay một cái, nói:

- Không cần!

Ngạo nghễ nói:

- Chỉ là một sư huynh, một sư đệ mà thôi, có thể gây khó dễ cho ta? Một mình ta có thể đánh được hai người bọn họ.

Phóng thân ra phía người, hét lớn:

- Đại Bạch!

Đại Bạch Trư mập phì rầm rì chạy từ đằng xa tới.

Bạch Hiểu Thuần phi thân cưỡi lên trên Đại Bạch Trư, trong mắt lóe lên hàn quang, nói:

- Quay về Tam Thanh quan, ta đi tìm bọn họ tính sổ.

Đại Bạch Trư cõng Bạch Hiểu Thuần chạy ra bên ngoài Phật Quốc.

Bên trong Đại Lôi Âm Tự, một luồng phật quang nở rộ, Đại Lưu Ly Phật trong phật quang hiện lên.

Thanh âm thật lớn của Đại Lưu Ly Phật vang lên bên trong Đại Lôi Âm Tự:

- Trí Tuệ Vương Phật, Phật tổ là đối thủ của Thiên Đế và Phong Đô Đại Đế sao?

Ba quang trong hai mắt Trí Tuệ Vương Phật lưu chuyển, nói:

- Không biết! Đạo chủ môn hạ có ngũ đại đệ tử, với Thanh Thạch, Thanh Thuần, Thanh Minh mạnh nhất, Thanh Thạch làm Hạo Thiên Đế, Thanh Minh làm Phong Đô Đại Đế, Thanh Thuần làm chủ Phật Môn, thế nhưng giữa bọn họ ai là người mạnh nhất, không phải là điều mà ta có thể nhìn ra.

- Thế nhưng nghe nói Thanh Thạch và Thanh Minh đều vô cùng kiêng ky Phật tổ của chúng ta, Phật tổ của chúng ta cũng không phải nhìn đơn giản như vậy.

Đại Lưu Ly Phật chắp hai tay trước ngực, nói:

- Nếu như Phật tổ đã có dũng khí một thân một mình đi tìm Thiên Đế và Phong Đô Đại Đế, đương nhiên là đã nắm chắc.

Trí Tuệ Vương Phật gật đầu, hai đạo phật quang chói lòa, thân ảnh Trí Tuệ Vương Phật và Đại Lưu Ly Phật bên trong phật quang đều biến mất, bên trong Đại Lôi Âm Tự trở nên trống vắng.

Đại Bạch cõng Bạch Hiểu Thuần lao ra khỏi Phật Quốc, thoáng chốc đã hàng lâm Hồng Hoang, vô tận hư không như không hề tôn tại vậy.

Đại Bạch trư vừa đạp vân đầu chạy về phía Tam Thanh quan, vừa nói:

- Tiểu Bạch, thực sự muốn đi tìm Thanh Thạch đạo trưởng và Thanh Minh đạo trưởng tính sổ sao?

Bạch Hiểu Thuần gật đầu, tràn trẻ ý chí chiến đấu nói:

- Đó là điều đương nhiên! Mối nhục như vậy ta há có thể hòa hoãn được, hôm nay ta và bọn họ nguyệt khuyết nan viên, thế phải phân cao thấp.

Đại Bạch Trư nói:

- Nghĩ lại đi! Đánh không lại đâu.

Bạch Hiểu Thuần bất mãn nói:

- Đại Bạch, sao có thể đánh giá cao chí khí người khác mà diệt uy phong của mình, hiện giờ ta cũng là bá chủ một phương rồi.

- Sợ bị đánh rồi khóc nhè.

- Này! Mắt heo coi thường người, hôm nay sẽ cho ngươi xem thủ đoạn cuối cùng của ta một chút.