Chương 999 Hội Trưởng Dong Binh Công Hội Tới
Bạch Hiểu Thuần ôm đâu, nhe răng nhếch miệng một trận.
Thạch Hạo há miệng, lập tức nuốt lời đã đến khóe miệng xuống.
Ninh Khuyết hỏi:
- Sư phụ, người bằng hữu kia của người có yêu cầu gì đặc thù không?
- Không có!
Ninh Khuyết cười nhẹ nói:
- Vậy thì bắt tay từ Ngũ Hành thiên địa, Ngũ Hành pháp quy hẳn đã xem như tương đối dễ rồi.
Lý Bình An diện vô biểu tình nói:
- Hắn đã lĩnh ngộ rồi.
Thạch Hạo lập tức nói:
- Vậy thì lĩnh ngộ đao đạo, kiếm đạo cũng được.
- Đều có cả rồi.
- Sinh mệnh đạo?
- Có rồi.
- Luân hồi đạo?
- Có rồi.
- Thời gian đạo?
Lý Bình An không thay đổi sắc mặt, nói:
- Cũng biết rồi.
Bạch Hiểu Thuần lẩm bẩm nói:
- Nếu không thì nhập Phật Môn của ta đi!
- Ha ha! Phật cũng trong tam thiên đại đạo, hắn đã lĩnh ngộ tam thiên đại đạo rồi.
Ba huynh đệ đưa mắt nhìn nhau, như thế thì còn kiếm đâu ra đây?
Bạch Hiểu Thuần đành chịu nói:
- Sư phụ, bằng hữu của người trâu bò như vậy, chúng ta còn có cách gì nữa?!
Lý Bình An vung tay, bực bội nói:
- Đi qua một bên chơi!
Ba sư huynh đệ lập tức đứng dậy, chạy ra phía ngoài.
Sau khi chạy ra khỏi Tam Thanh quan, Thạch Hạo ngoảnh đầu lại nhìn Tam Thanh quan, nhỏ giọng nói:
- Người bằng hữu này của sư phụ, các ngươi có thấy rất quen thuộc hay không?
Bạch Hiểu Thuần gật đầu nói:
- Không phải rất quen sao! Nắm trong tay tam thiên đại đạo, không phải là giống hệt với sư phụ hả?
Ninh Khuyết nhỏ giọng nói:
- Lẽ nào bằng hữu mà sư phụ nói là tiên thần viễn cổ Hồng Hoang? Bọn họ đều nắm trong tay tam thiên đại đạo?!
Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần cùng lên tiếng:
- Không thể nào!
Thạch Hạo biến sắc, nói:
- Chẳng lẽ sư phụ tu luyện đã xuất hiện việc gì?
Bạch Hiểu Thuần lập tức nói:
- Đi! Tìm sư tỷ hỏi một chút.
Bóng dáng của ba người lặng lẽ chạy tới phía sau núi.
Sáng sớm mấy ngày sau, mặt trời leo lên phía Đông, Lý Bình An ngồi trong lương đình, nhìn hoa sen trong mặt hồ đến xuất thần, rốt cuộc thì kỷ đạo ở đâu? Thật là khó tìm quá! Vì sao nó không tới tìm ta nhỉ?
Thanh Vũ hoạt bát chạy từ bên ngoài vào, nằm xuống chiếc bàn trước mặt Lý Bình An, cười hì hì nói:
- Sư phụ, người nhìn cái gì thế?
- Vi sư đang nhìn quy luật vận chuyển của thiên địa.
Giọng nói khoan thai của Lý Bình An vang lên.
Thanh Vũ cười nói:
- Sư phụ, Brod vừa mới gửi tin tức cho ta, nói rằng hội trưởng Dong Binh công hội muốn cầu kiến người.
Lý Bình An phục hồi tỉnh thần lại, nghi hoặc nói:
- Hội trưởng Dong Binh công hội? Chúng ta cũng không giao tập gì với Dong Binh công hội, hắn tìm ta làm gì?
Thanh Vũ lấy tay chống má, nghiêng đầu nói:
- Nếu như sư phụ không muốn gặp, ta sẽ từ chối hắn, nói sư phụ đang bế quan, không tiếp khách.
Lý Bình An nói:
- Vi sư cũng rất tò mò về hội trưởng Dong Binh công hội, truyền tin cho Brod, nói rằng vi sư ở Tam Thanh quan cung hậu bọn họ đến đây.
Thanh Vũ gật đầu liên tục, nói:
- Được rồi!
Đứng dậy nhanh chóng chạy ra phía ngoài.
Chỉ chốc lát sau, Lý Bình An cảm giác được một luồng khí cơ cường đại phủ xuống hư không, tiến vào bên trong Hồng Hoang.
Bên trong một sơn cốc trên Thiên Giới, Vũ Dương Ủy và Thương Cổ đang thảo luận về võ đạo, trong quá trình thảo luận, hai người cùng hơi chậm lại, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Thương Cổ cảm khái nói:
- Chí Tôn cảnh thưa thớt biết bao, trong vòng trăm vạn năm ta thành Chí Tôn cảnh, chưa từng thấy qua đệ nhị tôn Chí Tôn cảnh.
- Hiện giờ sau khi thuộc về Hồng Hoang, lại liên tiếp gặp được thần linh Chí Tôn cấp cường đại, cũng kinh ngạc liên tục, rất bị đả kích đấy!
Vũ Dương Uy cười sảng khoái, nói:
- Ngươi mới thành Chí Tôn không bao lâu, không bằng những Chí Tôn cường đại ức vạn năm kia, chính là chuyện đương nhiên. Thế nhưng Chí Tôn này cũng không phải là địch nhân.
- Ngươi biết sao?
Vũ Dương Uy gật đầu nói:
- Hội trưởng Dong Binh công hội, Kant tiên sinh, đi trên con đường Nho Gia đạo, giống như những thư sinh Hạo Nhiên thư viện vậy, hơn nữa hắn cũng là Đông phương Chí Tôn, năm đó đã chỉ điểm cho ta rất nhiều.
Trước cửa Tam Thanh quan, hai bóng người hiện lên, chính là Địa tinh thương nhân Brod thấp bé và hội trưởng Dong Binh công hội Kant một thân thanh y, phong thần tuấn lãng.
Kant nhìn xung quanh, hơi kinh ngạc nói:
- Đạo chủ vậy mà ở tại nơi này.
Brod khom lưng nói:
- Ta cũng cảm thất rất lạ, thế nhưng đạo chủ thực sự ở đây.
Kant vuốt râu, cười lớn nói:
- An vu thanh bần, đạo chủ rất có làn gió thánh hiền đây!
Thanh Tuyết, Thanh Vũ đi ra khỏi đại môn của Tam Thanh quan, cùng nhau chắp tay thi lễ nói:
- Bần đạo phụng sư mệnh, đến đây nghênh tiếp hai vị quý khách, thỉnh quý khách vào trong!
Brod vội vàng chắp tay hoàn lễ, ngại ngùng cười nói:
- Hai vị đạo trưởng, ta không vào, dạo này trong tay có chút hàng tồn, muốn đến Thiên Giới buôn bán một chút.