Chương 1031 Thần Vương Vẫn Lạc
Hắc long, Nghịch Thiên chí tôn!
Thánh nữ thánh đường thì thầm một câu, ánh mắt hiện ra một tia dị sắc, giật mình kêu lên:
- Ta biết hắn là ai rồi!
Lôi Đình Titan lớn tiếng hỏi:
- Hắn là ai?
- Hắn là Nghịch Thiên chí tôn Ngao Minh của kỷ nguyên trước!
Không ngờ vậy mà hắn vẫn còn sống.
Sau khi nói xong, Thánh nữ thánh đường quay người nhảy lên trên một con Thiên Đường Điểu, Thiên Đường Điểu chở Thánh nữ thánh đường nhanh chóng bay vào sâu trong hư không, nhìn giống như đang chạy trối chết.
Ngao Minh? Trong đầu chúng thần đều hiện lên hình ảnh lão già vừa rồi, lòng đây nghi hoặc, Ngao Minh là ai?
Sắc mặt Đại trưởng lão Hắc Ám Thần điện đột nhiên thay đổi, phất tay mở ra một vòng xoáy hư không, chỉ trong nháy mắt đã biến mất trong vòng xoáy hư không ấy, đám chư thần còn lại cũng nhao nhao rời khỏi nơi này.
Lực lượng hủy diệt tràn ngập hư không, cuối cùng chỉ còn lại hai người Lý Bình An và hội trưởng Dong Binh công hội.
Lý Bình An âm thầm thả lòng, ngay lập tức cảm giác mệt mỏi ập đến, cả người giống như bị một ngọn Thần sơn đè lên vậy, trong lòng cảm thấy trống rỗng.
Hội trưởng Kant bay đến chắp tay thi lễ, vui mừng nói:
- Chúc mừng Đạo Chủ, một trận chiến dương danh!
Lý Bình An mệt mỏi không còn chút sức lực nào, nói:
- Dương danh kiểu này bần đạo không cần, đầu tiên là nhận lời mời bảo vệ Thần Hi, sau đó lại giao chiến sống chết với nàng ta, chuyện gì thế này? Chỉ sợ lúc này ở sau lưng mọi người đều đang chế giếu bần đạo là kẻ ngu ngốc!
- Trong hư không vô tận, có thực lực mới có thể được người khác tôn kính, mọi người sẽ chỉ kính sợ Đạo Chủ, ai dám chế giễu?
Hội trưởng Kant nghiêm túc nói.
Lý Bình An nghĩ đến điều gì đó, hỏi:
- Hội trưởng, ngài có biết lão giả xuất hiện cuối cùng kia là ai không?
Kant há to miệng, vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Ta vẫn nên đưa Đạo Chủ về Hồng Hoang trước đã!
Lý Bình An hiểu được, có lẽ thân phận lão giả kia không đơn giản, hắn thở dài nói:
- Làm phiền hội trưởng.
Hiện giờ hỗn độn pháp lực trên người Lý Bình An đã bị rút sạch, chỉ có thể miễn cưỡng khống chế Thanh Liên đứng giữa hư không, nếu muốn mở không gian thông đạo hạ xuống Hồng Hoang, tạm thời đúng là không có cách nào làm được.
Hội trưởng Kant lấy tay làm bút, vẽ một vòng tròn giữa hư không, một không gian thông đạo màu sữa được tạo ra, có thể nhìn thấy từng dãy núi liên miên, cây xanh râm mát đầu bên kia không gian thông đạo.
Kant chìa tay ra, nói:
- Đạo Chủ, mời!
Chân Lý Bình An đạp trên Thanh Liên bay về phía không gian thông đạo, trực tiếp tiến vào bên trong, Kant cũng dậm chân tiến vào trong không gian thông đạo, không gian thông đạo màu sữa lập tức khép lại rồi biến mất, toàn bộ hư không trở nên tịch mịch, hư không Lưu Sa vực mênh mông biến mất, lực lượng hỗn loạn mang tính hủy diệt đảo qua hư không, sinh linh không thể tới gần, tạo thành một mảnh hư không cấm địa mới.
Thân ảnh Lý Bình An và Kant hiện ra trước Hồng Hoang Tam Thanh quan, nhìn Tam Thanh quan phong cách cổ xưa, Lý Bình An mới thả lỏng, trong lòng sinh ra cảm giác vô cùng an toàn, giống như đứa trẻ lưu lạc về đến nhà, như con thuyền nhỏ cập bến.
Lý Bình An và Kant đi vào trong đạo quán, vừa vào trong đã trông thấy Thanh Tuyết, Thanh Vũ đang tắm rửa cho hươu sao tọa kỵ của các nàng.
Hai nữ nhìn thấy Lý Bình An bước vào, vội vàng đứng dậy, mừng rõ kêu lên:
- Sư phụ!
Sau đó Thanh Tuyết, Thanh Vũ lập tức phát hiện ra được trên người Lý Bình An có gì đó không thích hợp, khí tức vô cùng suy yếu.
Thanh Tuyết, Thanh Vũ vội vàng chạy đến, một trái một phải đỡ lấy Lý Bình An.
Thanh Vũ lo lắng nói:
- Sư phụ, ngài đi đâu vậy? Có phải lại đi đánh nhau với người khác không?
Lý Bình An vỗ tay hai nữ, khẽ cười một tiếng an ủi:
- Yên tâm, vi sư không sao cả. Hiện tại vi sư có một số việc muốn thảo luận với Kant tiên sinh, đợi chút nữa sẽ nói rõ với các ngươi.
Lý Bình An đẩy tay Thanh Tuyết, Thanh Vũ ra, đi cùng Kant về sau viện.
Kant cười ha hả nói:
- Đạo Chủ đúng là có phúc lớn, có được hai người đệ tử quan tâm như thế, ta có thể cảm nhận được sự quan tâm của các nàng đều xuất phát từ đáy lòng.