Chương 1035 Quá Chân Thực Rồi
Tám đỉnh sơn phong to lớn giống như cột trống trời đứng sừng sững giữa thiên địa, trên đỉnh tám ngọn núi đầu có một sợi xích hình tia chớp, ở giữa khóa chặt một hòn đảo, hòn đảo ấy có bề ngoài vuông vức, một tòa Trấn Ma tháp to lớn tọa lạc ngay giữa đạo, vây quanh Trấn Ma tháp là một quảng trường rộng lớn, bên ngoài quảng trường cung điện cửa hàng san sát nhau.
Bóng dáng Lý Bình An xuất hiện trên quảng trường trước Trấn Ma tháp, hắn nhìn quanh bốn phía, cười nói:
- Biến hóa rất lớn!
Thân thể hư ảo của Mộng Yểm xuất hiện bên cạnh Lý Bình An, cúi đầu khom lưng nịnh nọt:
- Đạo Chủ đưa ra nhiệm vụ, đương nhiên tiểu nhân phải làm tốt rồi, trong khoảng thời gian này nhiệm vụ Mộng Cảnh thế giới do Đạo Chủ đưa ra đã hoàn thiện được một chút xíu...
Lý Bình An cười nói:
- Ngươi làm rất tốt!
Mộng Yểm kích động:
- Đây là chức trách của ta.
Lý Bình An cảm thấy hơi mất tự nhiên, những chủ thần mà hắn từng gặp, có ai không phải người ngạo khí ngút trời, hắn chưa từng thấy chủ thần nào nhát gan thế này, điều ấy khiến Lý Bình An cảm thấy có chút khó chịu.
Lý Bình An khẽ động ý niệm, từng quyển kinh thư lập tức ngưng tụ hiện ra trong mộng cảnh, hắn nói:
- Mộng Yểm, ngươi có thể đặt số kinh thư này vào trong cơ thể đám thiên sứ, ác ma đang bị giam giữ trong Trấn Ma tháp không?
Mộng Yểm nghi hoặc hỏi:
- Đạo Chủ, bỏ những thứ này vào có tác dụng gì?
Lý Bình An nói:
- Đây là Đại Đạo Kinh văn của Đạo Môn ta, đặt vào trong cơ thể đám thiên sứ và ác ma kia, là để Hồng Hoang Tiên Thần thông qua việc giết địch rơi ra bảo vật, lĩnh ngộ được đám kinh văn này, tăng trưởng thực lực.
Mộng Yểm chần chờ nói:
- Đạo Chủ, ngài đưa cho bọn họ luôn không được sao?
- Chỉ có tự mình cố gắng đạt được, mới biết quý trọng.
- Đạo Chủ, chuyện này... Chuyện giết địch rơi ra bảo vật này, ta vẫn không rõ ràng lắm.
Mộng Yểm xấu hổ nói, hắn cảm thấy so với Đạo Chủ, mình là Mộng Yểm giả, chơi đùa Mộng Cảnh thế giới còn kém xa Đạo Chủ.
Lý Bình An đưa tay ra chộp một cái.
Rống!
Một con cự long hai đầu bay ra từ trong dãy núi, giãy dụa rơi xuống quảng trường, ngay trước mặt Lý Bình An.
Lý Bình An ra lệnh:
- Dung nhập một bản kinh thư vào trong cơ thể con cự long này!
Mộng Yểm duỗi xúc tu ra tùy ý điểm một bản kinh thư, trong nháy mắt cuốn kinh thư kia đã biến mất, hắn cung kính nói:
- Đạo Chủ, xong rồi.
Lý Bình An đưa tay gõ vào đầu cự long, cự long hai đầu lập tức nổ tung, huyết dịch bay tung tóe, vô cùng đẫm máu, thân thể cự long ngã xuống quảng trường, không còn thở nữa.
Một lát sau, thi thể cự long vẫn còn tồn tại, không có chút động tĩnh nào.
Mộng Yểm cẩn thận nhìn Lý Bình An, hỏi:
- Đạo Chủ, cần ta lấy kinh thư ra không?
Lý Bình An nói:
- Đây chính là sinh linh do ngươi sáng tạo ra?
Mộng Yểm gật đầu liên tục, đắc ý nói:
- Ta hoàn toàn dựa theo thế giới chân thực để sáng tạo ra.
Lý Bình An lắc đầu:
- Không tốt!
Mộng Yểm nghi ngờ hỏi:
- Vì sao?
- Quá chân thực.
Mộng Yểm cạn lời, quá chân thực cũng là sai sao? Vị Đạo Chủ này đúng là khó hầu hạ thật.
Lý Bình An giải thích:
- Quá chân thực, sẽ dễ dàng khiến người ta không phân rõ đâu là mộng cảnh đâu là hiện thực, qua thời gian dài những người có linh hồn yếu có thể sẽ biến thành kẻ điên, sợ rằng còn có người lâm vào Mộng Cảnh thế giới này, không nguyện ý ra ngoài.
Khiến sinh linh phân không rõ đâu là Mộng cảnh đâu là hiện thực, lâm vào trong mộng cảnh không muốn ra ngoài, vốn dĩ đây chính là chuyện mà Mộng Ma chúng ta tha thiết mơ ước! Hiện giờ vậy mà ngươi lại bắt ta làm cho Mộng Cảnh thế giới giả dối một chút, ta vô cùng nghi ngờ ngươi đang vũ nhục Mộng Ma nhất tộc ta.