Chương 1036 Dùng Thần Cách
Mộng Yểm gật đầu liên tục, sùng bái kêu lên:
- Đạo Chủ cơ trí! Thật ra ta vẫn luôn cảm giác được có gì đó không ổn, nhưng cụ thể không ổn chỗ nào ta lại không nghĩ ra được, một lời của Đạo Chủ đã thức tỉnh Mộng thú! Nghe một lời của Đạo Chủ còn hơn khổ tu ngàn vạn năm, Đạo Chủ, ngài chính là ngọn đèn chỉ đường cho Mộng Ma nhất tộc chúng ta!
Lý Bình An im lặng nhìn Mộng Yểm, hư không Tà Thần đều là mặt hàng kiểu này sao?
Mộng Yểm vẫn chưa thỏa mãn, tiếp tục nịnh nọt:
- Đạo Chủ, thao tác cụ thể làm như thế nào, vẫn phải xin Đạo Chủ chỉ rõ.
Lý Bình An nói:
- Sau khi Yêu thú tử vong, khiến thi thể nhạt dần rồi biến mất.
Thi thể trước mặt Mộng Yểm lập tức hóa thành hư vô rồi biến mất, chỉ để lại một bần đạo kinh ở chỗ cũ.
Lý Bình An nói tiếp:
- Khiến đạo kinh chói mắt dễ thấy hơn!
Đạo kinh lưu lại lập tức tỏa sáng lóng lánh, chung quanh còn có dị tượng, nhìn đã biết rất bất phàm.
Lý Bình An nở nụ cười, nói:
- Xong rồi!
Mộng Yểm lập tức sùng bái kêu lên:
- Trí tuệ của Đạo Chủ đúng là rộng lớn bao la giống như hư không vô tận.
Lý Bình An đưa tay ra vỗ lên đầu Mộng Yểm, nói:
- Không biết vỗ mông ngựa thì đừng vỗ, siêng năng làm việc.
Mộng Yểm lắc đầu vẫy đuôi giống như mèo con, híp mắt nói:
- Vâng! Vâng!
Lý Bình An phất tay một cái, vô số đạo kinh hiện ra, nhiều như sao trời, rất ít pháp môn tu luyện, phần lớn là Đại Đạo Kinh văn, hắn nói:
- Số kinh văn Tiên cấp trở xuống kinh văn này, dung nhập vào trong cơ thể hung thủ cấp thấp, kinh văn Tiên cấp trở lên dựa theo cấp bậc dung nhập vào trong Trấn Ma tháp.
Mộng Yểm chột dạ nói:
- Đạo Chủ, cái nào là Tiên cấp trở xuống, cái nào là Tiên cấp trở lên, ta không rõ lắm!
Ngón tay Lý Bình An điểm một cái nói:
- Màu lam là Tiên cấp trở xuống, màu vàng là Tiên cấp trở lên.
Ngàn vạn đạo kinh trong hư không lập tức chia làm hai phần, phần lớn là màu lam, chỉ có chút ít hơn trăm bộ màu vàng, quang mang đậm nhạt cũng khác biệt rõ ràng.
Lý Bình An nói:
- Mức độ trân quý của đạo kinh, có thể dựa theo màu sắc đậm nhạt để phán đoán.
Hư không Mộng Yểm gật đầu liên tục nói:
- Được rồi, ta hiểu được.
Lý Bình An trầm ngâm một lát, rồi hỏi:
- Mộng Yểm, ngươi có thể vây khốn ý chí cấp chủ thần không?
Mộng Yểm cẩn thận đáp:
- Nếu như đối phương không phản kháng, thì có thể! Nếu như có nhiều người tiến vào Mộng Cảnh thế giới của ta, ta cũng có thể mượn lực trấn áp chủ thần.
Lý Bình An vô thức thì thầm:
- Chỉ một tên chủ thần cũng không thể cầm tù được sao?
Bóng dáng Mộng Yểm rung động kịch liệt, chỉ một tên chủ thần?
Đại lão, ngài coi chủ thần là thứ gì? Là gà con sao? Chủ thần là bá chủ có thể hoành hành cả một mảnh hư không đó, ta có thể mượn lực cầm tù chủ thần, đã là chuyện rất đáng để kiêu ngạo rồi có được hay không?
Lý Bình An duỗi tay ra, sáu viên thần cách màu hắc ám hiện lên trong lòng bàn tay, hắn nói:
- Thế này có thể coi là không phản kháng không?
Hư không Mộng Yểm lập tức biến mất, ngưng hiện ở phía xa, chấn kinh kêu lên:
- Thần... Thần cách của chủ thần? Sao lại có nhiều như vậy? Đạo Chủ, ngài lấy đâu ra vậy?
Lý Bình An nói:
- Đương nhiên là đánh được.
Đạo Chủ trâu bò! Trong lòng Hư không Mộng Yểm âm thầm gào thét một tiếng, nhanh chóng chạy tới như con chó xù, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào sáu viên thần cách của Chủ Thần, kích động nói:
- Bọn họ đã mất đi ý thức từ lâu rồi, chỉ còn lại bản năng cuồng bạo, Đạo Chủ, giao cho ta! Giao hết cho ta, ta nhất định sẽ trông coi bọn họ chặt chẽ, tuyệt đối sẽ không để xảy ra một chút sai lầm nào.