← Quay lại trang sách

Chương 1045 Đội Ngũ Nội Chiến

Nhiếp Bằng yếu ớt nói:

- Thế giới này, hoặc là nên nói Đạo Môn các ngươi, đã bị một thứ vô cùng khủng bố để mắt tới, hiện giờ chỉ có rời khỏi thế giới này, mới có khả năng tìm được hy vọng sống sót.

Tổ Kinh lập tức nghiêm túc nói:

- Thứ gì?

Nhiếp Bằng há to miệng, cuối cùng lắc đầu nói:

- Ta không thể nói được.

Hắn đứng dậy:

- Cho các ngươi một lời khuyên cuối cùng, nhân lúc nó còn chưa giáng lâm, các ngươi mau rời khỏi nơi này đi, nếu không sẽ muộn mất.

Nói xong, bóng dáng hắn lóe lên rồi biến mất không thấy đâu nữa.

Tổ Kinh ngồi một mình trong phòng, nhíu mày trầm tư, thế giới này bị thứ gì đó khủng bố để mắt tới? Là thứ gì?

Một lát sau, Tổ Kinh lắc đầu bật cười, ta để ý đến chuyện kiểu này làm gì? Không phải còn có sư phụ sao?

Tổ Kinh đứng dậy ra ngoài, ra đến sân dưới chân hắn sinh ra một đám tường vân, sau đó đạp mây bay đi.

Sáng sớm hôm sau, đám người Marcos tụ họp trong một gian phòng, cùng nhau ăn sáng.

Marcos giống như vô ý hỏi:

- Nhiếp Bằng, tối hôm qua ngươi đi đâu thế?

- Đạo Môn!

- AI Đi làm gì?

- Tất nhiên là tìm hiểu nội tình của Đạo Môn rồi.

Marcos khẽ gật đầu, tiếp tục ăn cơm.

Gero trừng mắt nhìn Nhiếp Bằng, cảnh cáo:

- Tiểu tử phương đông, nếu để ta biết ngươi dám tiết lộ tin tức về chúng ta, phá hoại nhiệm vụ của chúng ta, ta sẽ xé nát ngươi.

Marcos nhíu mày nói:

- Gero ngậm miệng lại, hậu quả của việc tiết lộ Ác ma không gian, không ai có thể tiếp nhận nổi, Nhiếp Bằng sẽ không làm như thế đâu.

Gero ngoạm miếng thịt lớn không nói nữa.

Sau khi ăn sáng xong, Marcos nói:

- Đợi chút nữa chúng ta rời khỏi thành trì này, đi đến nơi khác nhìn xem.

Những người còn lại đều khẽ gật đầu.

Một tháng sau, đám người Marcos đứng trên một đỉnh núi, mây mù lướt qua bên người.

Gero nhẹ nhõm nói:

- Lão đại, chúng ta đã đi khắp thế giới này rồi, bây giờ có phải xem như đã hoàn thành nhiệm vụ hay không? Loại nhiệm vụ này quá nhàm chán.

Marcos nhíu mày nói:

- Nếu như hiện tại chúng ta quay về, sợ rằng sẽ cho điểm rất thấp, thậm chí còn có thể bị phán là nhiệm vụ thất bại.

Gero nghi hoặc hỏi:

- VÌ sao?

Marcos híp mắt nói:

- Bách tính trên thế giới này đều có chung một nhận thức, đó chính là trên có Thiên Đình dưới có Địa Phủ, Thiên Đình và Địa Phủ chính là nơi chúng thần ở, nhưng mà chúng ta lại chưa tìm được Thiên Đình và Địa Phủ.

Gero nói thầm:

- Đó không phải là lời nói dối Đạo Môn lấy ra để gạt người sao?

Nhiếp Bằng cũng lập tức cất lời:

- Ta cũng cảm thấy không có Thiên Đình và Địa Phủ.

Gero đắc ý nói:

- Lão đại, ngươi xem chúng ta đều cảm thấy như vậy.

Marcos nói:

- Nếu như không có Thiên Đình Địa Phủ, Đạo Môn từ đâu tới? Đệ tử trong Đạo Môn đều là người Phương Đông, hoàn toàn khác biệt so với thế giới này.

Jessica nói:

- Vậy thì chỉ có thể là, Đạo Môn tới từ một thế giới khác, xuyên qua hư không vô tận giáng lâm xuống thế giới này, Thiên Đình và Địa Phủ ở trong một thế giới khác.

Ánh mắt Marcos lóe sáng:

- Đây chính là lý do vì sao nhiệm vụ dò xét này có thể đạt tới cấp A, nếu như chúng ta cứ quay về như vậy, khả năng rất lớn sẽ bị phán định nhiệm vụ thất bại.

Baris bĩu môi:

- Nhưng Thiên Đình và Địa Phủ ở trong hư không vô tận, chúng ta biết đi đâu tìm? Hoàn toàn không có chút đầu mối nào.

Marcos nói:

- Đi ép hỏi đệ tử Đạo Môn.

Keng!

Một tiếng kiếm minh vang lên, một thanh trường kiếm lạnh lẽo chỉ thẳng vào Marcos.

Vẻ mặt Marcos lạnh lùng nói:

- Nhiếp Bằng, ngươi có ý gì hả?

Nhiếp Bằng bình tĩnh nói:

- Quay về thôi, có thể kết thúc nhiệm vụ rồi.