← Quay lại trang sách

Chương 1056 Điều Kiện Tiêu Chuẩn

Lần đầu tiên Marcos cảm thấy không biết phải làm sao, thần hệ Phương Đông này cường đại vượt quá sức tưởng tượng, một khi khai chiến vẫn chưa biết được ai thắng ai bại.

Marcos hỏi:

- Các ngươi cảm thấy bây giờ chúng ta nên làm gì? Quay về trả nhiệm vụ sao?

Nhiếp Bằng lắc đầu nói:

- Các ngươi đi đi! Ta không muốn đi.

Marcos nhíu mày nhìn Nhiếp Bằng nói:

- Ngươi có ý gì hả?

Nhiếp Bằng có chút hoảng hốt, nói:

- Bao nhiêu năm ở Ác ma không gian, có thể nói chúng ta đã làm rất nhiều việc ác, đi đến đâu cũng giết chóc hủy diệt, từng thế giới bị chúng ta phá hủy, sinh linh đồ thán.

- Bây giờ ta không muốn tiếp tục như vậy bữa, ta muốn ở lại đây, cho dù phải chết ta cũng muốn chết trong thế giới thuộc văn minh phương đông.

Hai mắt Marcos đỏ lên, nện một quyền vào mặt bàn, đột nhiên đứng dậy nhìn Nhiếp Bằng, gầm thét:

- Chỉ mình ngươi muốn làm người tốt sao, chỉ có ngươi bị lương tâm khiển trách sao?

Hắn chỉ tay vào ngực mình gầm rú:

- Chẳng lẽ ta thì không? Nhưng là chúng ta có lựa chọn nào khác sao? Hậu quả của việc phản bội Ác ma không gian là gì? Nhục thân bị mạt sát, linh hồn bị thiêu đốt trăm ngàn năm, muốn sống không được muốn chết không xong, hậu quả này ngươi nguyện ý gánh chịu, nhưng đừng kéo chúng ta vào.

Nhiếp Bằng thống khổ nhắm mắt lại, trong đầu hiện ra cảnh tượng, trong đại điện u ám, từng cây cột đèn bằng đá đứng sừng sững, trên mỗi cột đá đều treo một cái đầu lâu ác ma, hỏa diễm thiêu đốt trong mỗi chiếc đầu lâu ấy, linh hồn của đồng đội đang kêu gào thảm thiết khóc than trong ngọn lửa ấy, trăm ngàn năm không dứt.

Một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đưa sang từ phía bên cạnh, đặt lên trên tay Nhiếp Bằng.

Jessica nói:

- Ta cũng không muốn đi, cùng nhau kết thúc ở nơi này nhé!

Baris nằm bò ra bàn thương cảm nói:

- Thật ra trong vài ngày sống ở nơi này, ta cảm nhận được sự yên bình đã lâu không thấy, bà chủ đối xử với chúng ta cũng rất tốt.

Marcos giận dữ kêu lên:

- Điên rồi, các ngươi đều điên rồi.

Nói xong hắn quay đầu nhìn về phía Gero hỏi:

- Ngươi thì sao? Ngươi cũng không đi à?

Gero vội vàng kêu lên:

- Ta nghe theo lão đại.

- Chúng ta đi!

Marcos quay người đi ra ngoài, Gero theo sát đằng sau, hai người mở cửa phòng đi ra, rồi đóng phịch của lại.

Nhiếp Bằng quay đầu nhìn về phía ngoài cửa nói:

- Muốn theo bọn họ về không?

Jessica lắc đầu:

- Không! Từ giờ bọn họ đi con đường bọn họ, chúng ta đi đường chúng ta.

Bên ngoài tửu lâu, Gero buồn bực hỏi:

- Lão đại, chúng ta đi đâu bây giờ?

Marcos thở dài vài hơi, quay đầu nhìn về phía tửu lâu, tức giận kêu lên:

- Còn có thể đi đâu nữa? Đi liên hệ với nơi bán hải sản ở Thủy Tinh cung để mua hải sản.

- Được a! Gero vui sướng kêu lên một tiếng, đi theo sau Marcos, hấp tấp chạy ra ngoài.

Trong Tam Thanh quan, Lý Bình An ngồi ở nơi thanh tịnh hẻo lánh trong Tử Trúc lâm đọc sách, trên mặt lộ rõ ý cười.

- Sư phụ, đang đọc gì thế?

Đột nhiên một cái đầu nho nhỏ tròn vo thò ra.

- Tạch!

Lý Bình An lập tức gấp sách lại, im hơi lặng tiếng cất sách vào trong tay áo, Hỏi:

- Có chuyện gì?

Bạch Hiểu Thuần nhảy ra từ bên cạnh, cười hì hì nói:

- Sư phụ, chúng ta đều đã thông quan Trấn Ma tháp.

Hắn dương dương đắc ý nói:

- Thật ra cũng không khó lắm!

Lý Bình An hỏi:

- Có vận dụng lực lượng thần vị không?

Thanh Thuần dựng thẳng ngón út lên, xấu hổ cười hì hì nói:

- Một chút xíu, chỉ một chút mà thôi.

- Đợi đến khi các ngươi không dựa vào thần vị gia trì có thể một lần chém giết sáu vị chủ thần trong Trấn Ma tháp, mới coi như các ngươi thông quan.

- Á...