Chương 1057 Bà Chủ Dẫn Đi
Bạch Hiểu Thuần mang vẻ mặt đau khổ nói:
- Sư phụ, tu luyện không phải chuyện một sớm một chiều, có phải ngài yêu cầu chúng con quá cao rồi hay không?
Lý Bình An nhìn chằm chằm vào Bạch Hiểu Thuần hỏi:
- Ngươi cảm thấy ngươi không làm được sao?
Bạch Hiểu Thuần khẽ gật đầu, sau đó lại vội vàng lắc đầu, nói thầm:
- Có chút khó!
Lý Bình An nói:
- Công pháp Đạo Môn dựa vào ngộ, ngươi tu luyện Thái Thanh công pháp và Thiên Cương ba mươi sáu thần thông, năm đó Thiên Bồng nguyên soái tu luyện không khác gì ngươi, bởi vì một chuyện lớn hắn từng bị đánh xuống thế gian, nhập kiếp heo thai, cụ thể là heo nhà hay là heo rừng vi sư quên mất rồi, nhưng dùng thân thể phàm heo chỉ sau mấy chục năm đã đạt tới Kim Tiên cảnh giới.
Bạch Hiểu Thuần trợn tròn mắt, chấn kinh kêu lên:
- Dùng thân thể phàm heo, mấy chục năm đã đạt tới Kim Tiên, không phải gian lận chứ?
Lý Bình An không vui nói:
- Bản thân không làm được, không có nghĩa là người khác cũng không làm được, bớt nói nhảm, mau đi tu luyện cho ta.
- Vâng!
Bạch Hiểu Thuần vội vàng chạy ra ngoài.
- Đúng rồi, chuyển cáo lời vừa rồi của ta tới các sư huynh sư đệ của ngươi, đừng ở vào thần vị gia trì đánh bại một tên chủ thần, đã dào dạt đắc ý. Lúc ra khỏi Hồng Hoang thần hệ gặp phải kẻ địch lại suy sụp.
- Vâng, sư phụ cứ yên tâm, con nhất định đốc xúc bọn họ cố gắng tu luyện.
Chân Bạch Hiểu Thuần lại nhanh hơn mấy phần.
Lý Bình An lấy quyển sách từ trong tay áo ra, cúi đầu tiếp tục quan sát, nét mặt tươi cười.
Trong Tửu lâu ở Thạch thành trên Thiên giới, Nhiếp Bằng và Baris đang quét dọn vệ sinh, Jessica đang tính sổ sách trong quầy hàng.
Lafite mặc quần áo đen từ đầu đến chân đi tới từ hậu viện, dựa vào quây, nhìn đám người xung quanh đang cố gắng làm việc, hài lòng nói:
- Biết chủ động làm việc, không tệ!
Baris bưng một chén nước trà chạy đến, trên môi nở nụ cười ngọt ngào nói:
- Bà chủ, ngài uống trà.
Lafite nhận lấy chén trà, không tiếc lời tán dương:
- Ngoan quát! Khiến ta lại nghĩ đến chuyện có nhận thêm một người con gái nuôi hay không.
Hai mắt Baris sáng lên, được bà chủ nhận làm con gái nuôi, chẳng phải tương đương với về sau ngôi tửu lâu này chính là của ta sao? Nghe rất tuyệt vời! Nàng ta vội vàng chạy đến sau lưng, đấm bóp bả vai cho Lafite.
Lafite uống hai hớp trà, đặt chén lên bàn nói:
- Thực lực của các ngươi quá kém, mang ra ngoài chỉ khiến người ta mất mặt, sau này nếu có thời gian, thì đi đến Mộng Cảnh không gian lịch luyện đi.
Mấy người tất cả đều khẽ gật đầu, ngoan ngoãn đáp:
- Vâng!
Dù sao cũng mệnh lệnh của bà chủ, cho dù là gì, cứ đồng ý là được rồi.
Lafite nói:
- Hôm nay ta có việc muốn đến Tam Thanh quan một lát, đóng cửa tửu lâu đi! Cho các ngươi nghỉ ngơi.
Mấy người vội vàng nói:
- Cảm ơn bà chủ!
Lafite vô cùng hài lòng khẽ gật đầu, nghe lời như thế mới đúng chứ.
Baris tò mò hỏi:
- Mẹ nuôi, Tam Thanh quan là cái gì ạ?
Lafite đưa tay gõ đầu Baris một cái, nói:
- Ta còn chưa quyết định có nhận ngươi hay không đâu?
Baris xoa xoa trán, đứng bên cạnh cười hì hì, vẻ mặt hớn hở.
- Tam Thanh quan là nơi Đạo Chủ tu hành, Đạo Chủ là chủ của toàn bộ Hồng Hoang thần hệ.
Lafite đi ra ngoài, sau khi ra khỏi cửa tửu lâu, trong nháy mắt thân ảnh đã biến mất không thấy đâu nữa.
Nhiếp Bằng đi đến bên quầy, thì thầm:
- Vậy mà trên thế giới này còn có một vị Đạo Chủ.
Đôi mắt nhỏ màu xanh lam của Baris trợn trừng, khó có thể tin nổi hỏi:
- Chẳng lẽ vị Đạo Chủ này còn mạnh hơn so với bà chủ của chúng ta sao?