Chương 1081 Không Chút Manh Mối
Ăn xong cơm tối, Lý Bình An cùng một đám đồ đệ ngồi ở trên bãi cỏ bên trong Đạo quán, nhìn bầu trời đầy sao, tựa như khi bọn họ còn nhỏ, từ nhỏ đến lớn bọn họ hầu như đều thích sau khi ăn cơm chiều vây quanh ở bên cạnh Lý Bình An, ở trên mặt cỏ nhìn lên sao trời, nghe sự phụ kể rất nhiều chuyện xưa huyền bí.
Thanh Vũ tò mò hỏi:
- Sư phụ, hôm nay Kant tiên sinh tìm ngài làm cái gì a? Sẽ không phải là lại đi đánh nhau đi?
Mấy đệ tử đồng thời nhìn về phía Lý Bình An.
Lý Bình An nói:
- Lễ mừng trăm vạn năm lập quốc của Bạo Dương đế quốc sắp bắt đầu rồi, mời vi sư đi đến xem lễ, các ngươi muốn đi không?
Thanh Vũ lập tức hưng phấn kêu lên:
- Muốn đi! Muốn đi!
Mấy đệ tử còn lại cũng đều liên tục gật đầu, chờ mong nhìn Lý Bình An.
Lý Bình An cười:
- Được rồi, vi sư liền mang các ngươi đi cùng, cho các ngươi có thêm được kiến thức.
- AI - Thật tốt quá!
Thanh Vũ, Bạch Hiểu Thuần đồng thời phát ra một tiếng kêu kinh hỉ.
Mấy đệ tử còn lại cũng đều vui vẻ ra mặt.
Thạch Mặc cười nói:
- Quán chủ, ta không đi.
Lý Bình An hỏi:
- Vì cái gì?
Thạch Mặc cười nói:
- Hiện tại đã yên ổn xuống, ta ngược lại không nguyện ý chạy ra ngoài, mà lại Đạo quán thờ phụng Tam Thanh đạo tổ, không thể chặt đứt hương hoả, ta liền lưu lại chiếu cố Đạo quán đi!
- Cũng tốt!
Lý Bình An lên tiếng.
Lý Bình An lại hỏi:
- Thanh Thạch, Thanh Thuần, Thanh Minh, vi sư để các ngươi đi dò xét Ác ma không gian, có tiến triển gì không?
Ba huynh đệ chính là là đang cao hứng tức khắc ngẩn tại chỗ, hai mặt nhìn nhau, trong lòng một trận chột dạ.
Lý Bình An nhíu mày nói:
- Không phải là các ngươi căn bản không có thăm dò chứ?
Thanh Thuần Thanh Minh cùng nhau nhìn về phía Thanh Thạch, một mực theo lão đại dáng vẻ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Thanh Thạch mờ mịt lườm bọn họ một cái, bình thường thời điểm có ăn ngon chơi vui, sao không nghĩ tới ta? Còn tới việc gánh trách nhiệm, tất cả đều nghĩ đến ta.
Thanh Thạch lập tức trưng ra vẻ mặt đau khổ nói:
- Sư phụ, không phải chúng ta không nỗ lực, mà là Ác ma không gian căn bản không xuất hiện ở hư không vực của Hồng Hoang chúng ta a! Chúng ta cũng không có cách nào.
Thanh Thuần cũng liên tục gật đầu nói:
- Không sai, ta phái tất cả Phật Đà Bồ Tát La Hán ra ngoài, vẫn không đạt được chút kết quả nào.
Thanh Minh nói:
- Sư phụ, hai vị sư huynh đều nói đúng.
Lý Bình An hỏi:
- Một chút manh mối đều không có?
Sư huynh đệ ba người đồng thời gật đầu, một chút cũng đều không có.
Lý Bình An nhíu mày thật sâu, Ác ma không gian này rốt cuộc giấu ở nơi nào? Chẳng lẽ thật sự vô thanh vô thức bị cái thế lực cường đại nào đó huỷ diệt rồi?
Thời gian ba năm đối với phàm nhân mà nói rất dài, nhưng mà đối với tiên thần mà nói, bất quá cũng chỉ là trong nháy mắt.
Trong ba năm này, Lý Bình An chưa hề từ bỏ truy tra đối với không gian ác ma, truy tìm bước chân của không gian ác ma, càng ngày càng thấy được nhiều thảm trạng, phàm là thế giới bị ác ma không gian xâm lấn, tất cả đều giống như địa ngục.
Cũng có mấy lần gặp sứ đồ của không gian ác ma, nhưng mà vừa bắt lấy bọn họ, tất cả ác ma sứ đồ nháy mắt mất đi linh hồn mà chết, đối với không gian ác ma vẫn hoàn toàn không biết gì cả.
Thanh Thạch, Thanh Thuần, Thanh Minh mấy năm nay một mực chìm ở bên trong không gian mộng cảnh, ở Trấn Ma tháp lục chiến không ngớt, mặc dù còn lâu mới đạt được tới yêu cầu của Lý Bình An, nhưng thực lực đều tăng lên mấy lần, phong mang lộ ra ngoài, dưới tình huống ở không thần vị gia trì, đều đã có thể ẩn ẩn sờ đến ngạch cửa của Chủ Thần cảnh giới, chiến lực chân thực phát huy ra không kém gì sơ cấp Chủ Thần Thương Cổ chí tôn.