Chương 1082 Tiến Về Bạo Dương Đế Quốc
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, cũng tương tự tiến bộ không nhỏ, các nàng chuyên tu phù đạo, đã thăm dò đến một tia pháp tắc phù đạo, mặc dù thực lực không cường đại bằng ba người Thạch Hạo, nhưng mà đã ở trên đường tắt đại đạo, so với ba người Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Thanh Minh còn đi xa hơn.
Ba năm sau sáng sớm một ngày, thầy trò sáu người Lý Bình An đi ra khỏi Đạo quán, tất cả mấy cái đệ tử đều hứng thú bừng bừng.
Lý Bình An cười nói:
- Đi thôi! Đi Bạo Dương đế quốc.
Dưới chân dâng lên một đám thất thải tường vân, chở mấy đồ đệ chậm rãi lên cao, tường vân bay ra khỏi Hồng Hoang giới, hướng về phía Đông vô tận hư không phương Đông bay đi.
Mấy người đứng ở phía trên tường vân, bay ở bên trong hư không tịch mịch, ngoại trừ ngẫu nhiên có thể thấy một chút vòng xoáy hư không vặn vẹo, thiên thạch trôi nổi trong hư không, nửa điểm sinh cơ cũng đều không có.
Bạch Hiểu Thuần trước nhất không ngồi yên, nhịn không được kêu lên:
- Sư huynh, nếu không chúng ta so tài tốc độ một chút đi?
Thạch Hạo cảm thấy hứng thú hỏi:
- So như thế nào?
- Bay dọc theo tỉnh vực đồ sư vụ cấp cho, so tài một chút ai đến Bạo Dương đế quốc trước, sư phụ làm trọng tài.
Thạch Hạo gật đầu nói:
- Được!
Ninh Khuyết cười nói:
- Ta cũng không có ý kiến!
Ba vị đệ tử nhìn về phía Lý Bình An.
Lý Bình An vẫy vẫy tay, ghét bỏ nói:
- Đi đi! Không có các ngươi ở đây vi sư còn thấy thanh tĩnh một chút.
Ba người lập tức hào hứng đứng chỉnh tề đối liệt trên tường vân.
Bạch Hiểu Thuần hét lớn:
- Nghe hiệu lệnh của ta!
Thạch Hạo cùng Ninh Khuyết lập tức chuẩn bị sẵn sàng, pháp lực trong cơ thể ngo ngoe rục rịch.
- Một!
- Hail Hưu! Một vệt kim quang từ trên tường vân xông ra, vọt về phía vô tận hư không tới.
Thạch Hạo sững sờ, giận dữ nói:
- Thanh Thuần ngươi lại chơi xấu!
Sau đó phong lên tận trời, lệ! Kim quang trên thân loé lên, biến thành một đầu Kim Sí Đại Bằng Điểu, một trận gió lốc trên hai cánh chính là chín vạn dặm, trong nháy mắt biến mất bên trong hư không.
Ninh Khuyết cũng đồng thời bước ra một bước hoá thành một đạo quỷ ảnh, trong nháy mắt đã đến ngoài vạn dặm.
Thanh Vũ trừng to mắt, sợ hãi thán phục nói:
- Sư phụ, tốc độ của các sư đệ đều thật nhanh a!
Thanh Tuyết nhìn Lý Bình An hiêu kì hỏi:
- Sư phụ, phép thần thông Thanh Thuần dùng là cái gì, chưa từng thấy qua.
Lý Bình An cười nói:
- Thanh Thuần dùng chính là Thiên Cương ba mươi sáu phép thần thông bên trong Túng Địa Kim Quang.
Thanh Minh dùng chính là bảy mươi hai loại Biến Hoá thuật của Địa Sát thần thông, thần cầm biến hoá chính là Kim Sí Đại Bằng Điểu, ở thời kì Hồng Hoang viễn cổ nổi danh là đệ nhất tốc độ trong tam giới.
Thanh Vũ trừng to mắt, kinh ngạc nói:
- Đệ nhất tốc độ trong tam giới, lợi hại như vậy a!
- Khoác lác đấy!
Lý Bình An bĩu môi một cái nói.
Ách! Khoác lác? Thanh Tuyết Thanh Vũ im lặng.
Lý Bình An nói:
- Kim Ô viễn cổ thi triển thiên phú Túng Địa Kim Quang thần thông, tốc độ so với Kim Sí Đại Bằng Điểu còn muốn nhanh hơn, còn có hai cánh của Công Bằng mở ra che khuất bầu trời, còn có thân ảnh của Thanh Loan Thải Phượng vừa chuyển liền thẳng lên ba mươi ba tầng giời, càng đừng nói những cái siêu cấp đại năng trong nháy mắt đi khắp Hồng Hoang kia.
Thanh Vũ nói thầm:
- Hoá ra là viễn cổ Hồng Hoang cũng có người thích khoác lác a!
Lý Bình An cười ha hả nói:
- Thích khoác lác còn không ít, có một cái thích khoác lác gọi là Chúc Long Chúc Cửu Âm.
Chung Sơn chỉ thần, tên là Chúc Âm, mở mắt là ngày, nhắm mắt là đêm, thổi là đông, hô là hạ, không uống, không ăn, không nghỉ, hơi thở là phong, chiều cao ngàn dặm. Õ phía đông vô khải. Là vật, mặt người, thân rắn, màu đỏ, ở dưới Chung Sơn.