← Quay lại trang sách

Chương 1093 Chiến Hồn Thiên Tử

Thái tử đứng dậy cao giọng nói:

- Đạo Môn cùng Hồn giới chính là kình thiên thần trụ của thần hệ phương Đông ta, Thanh Thạch đạo trưởng cùng Hồn Tiêu cũng đều là tuyệt đại thiên kiểu của thần hệ phương Đông ta, hà tất vì một chút tranh luận miệng lưỡi mà ra tay đánh nhau? Như thế sẽ đả thương đến hoà khí.

Thanh Tuyết nhìn về phía thái tử, nói:

- Không phải chúng ta khởi xướng xung đột, mà là các ngươi trước ngôn ngữ bất kính, sau lại ra tay ngang ngược, nếu chúng ta tiếp tục nhẳn nhịn, danh dự Đạo Môn để ở đâu?!

Thạch Hạo cao giọng nói:

- Hồn Tiêu, ngươi sẽ không phải là không dám ứng chiến a?

Một tiếng hừ lạnh truyền ra vạn dặm xung quanh, thân ảnh Hồn Tiêu hiện lên ở bên cạnh đoản đao, một phen nắm chặt lấy đoản đao, hắc khí cuồn cuộn từ trong thân thể phát ra.

Bên trong tửu lâu, lông mày Ninh Khuyết khẽ động, kinh ngạc nói:

- Là quỷ khí! Hắn lấy thân người sống đi quỷ hồn chỉ đạo?

Khẽ lắc đầu, hiển nhiên đối với tương lai cũng không xem trọng.

Xung quanh sông nước tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nhìn chăm chú, lưu luyến ở giữa Thạch Hạo cùng tửu lâu.

Đại dương mênh mông ở trung tâm hồ hước, một người trung niên ôm một cái thần nữ tử mang theo khăn che mặt màu phấn hồng từ bên trong thuyền lâu bảy sắc đi ra, cho dù là mặc thường phục cũng có được uy phong của rồng hổ, ở giữa mặt mày khép mở bá khí tuyệt luân, khó nén được một cỗ thiết huyết sát khí mãnh liệt.

Người đàn ông trung niên hỏi:

- Chẳng kế là ta rời khỏi Bạo Dương đế quốc quá lâu sao? Làm sao lại không biết thời điểm nào một cái Đạo Môn quật khởi, có thể đánh đồng cùng Hồn giới.

Thần nữ trong ngực cung kính nói:

- Khởi bẩm tướng quân, căn cứ vào tình báo chỗ chúng ta thu thập được, Đạo Môn là tông môn phương Đông ở vô tận hư không phương Tây.

Trước đây không lâu Thần Hi Chủ Thần của Thiên Sứ tộc phương Tây độ Thần Vương kiếp, mời chủ nhân Đạo Môn vì đó hộ pháp, thời điểm hộ pháp Đạo chủ đã độc đấu với từng người một trong ba người Quang Minh thánh đường thánh nữ, Hắc Ám thần điện đại trưởng lão, Hoàng Kim Long giới con trai Long Thần Long Ba, cả ba người đều tan tác, cuối cùng Đạo chủ đánh bại cả Thần Hi Thần Vương vượt qua Thần Vương kiếp.

Người đàn ông trung niên nhíu mày nói:

- Vì sao ta không biết chuyện này?

Thần nữ cung kính nói:

- Tướng quân ngài một mực ở bên ngoài đuổi giết Tà Thần viễn cổ, chúng ta cũng không có cách nào liên hệ với tướng quân, vốn định là trước hết để cho tướng quân thả lỏng một đêm rồi mới bẩm báo cho ngài.

Người đàn ông trung niên miệng nhếch lên một đường cong, nói:

- Bên ngoài thệ hệ phương Đông ta vậy mà cũng có một phương thế lực cường đại như thế, thật đáng mừng a!

Thần nữ cung kính hỏi:

- Tướng quân, muốn ngăn cản trận chiến này cản sao?

- Không cần, để bọn họ đánh! Ta cũng muốn nhìn xem thực lực của thế hệ trẻ tuổi như thế nào.

Những người còn lại ở xung quanh cùng đều nhao nhao nhìn về phía bóng người phía trên sông nước dậy sóng kia, người biết tình báo về Đạo môn sắc mặt khác nhau, Đạo Môn vừa tới Bạo Dương đế quốc, liền muốn lập uy với Hồn giới sao? Không khỏi kinh thường quá mức đi!

Người không biết tin tức về Đạo Môn, từng cái lắc đầu thở dài, lại là một người trẻ tuồi không biết nặng nhẹ.

Hồn Tiêu giơ đoản đao trong tay lên nói:

- Đao này của ta là Hắc Thiết, dài bảy tấc, nặng...

Một đạo ánh đao màu vàng óng từ đối diện đánh tới.

Con ngươi Hồn Tiêu co rụt lại, Hắc Thiết thần đao vội vàng đón đao quang kim sắc ngang nhiên đánh xuống, oanh! toàn bộ Dưỡng Long hồ ầm vang nổ tung, xung quanh nhấc lên sóng gió động trời.

Hồn Tiêu trực tiếp bị một đao đánh bay, đụng vào bên trong sóng lớn.

Thạch Hạo cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, nhàn nhã đi ở bên trong sóng gió động trời, nói:

- Đánh liền đánh, phí lời làm gì!

Bên trong tửu lâu, Bạch Hiểu Thuần rụt cổ một cái, nhỏ giọng thì thầm:

- Sư huynh thật là bạo lực a! Ninh Khuyết cười nói:

- Sư huynh ở lâu trên vị trí Thiên Đế, tự nhiên dưỡng thành chí khí hoàng bát!

Mặt bàn bên cạnh, tam công chúa trừng to mắt, khó có thể tin cả kinh kêu lên:

- Một... Một chiêu, Hồn Tiêu ca ca một chiêu liền thua?

- Răng rắc!