Chương 1098 Gặp Hỏa Hoàng Chí Tôn
Khởi xướng xung đột với chúng ta chính là Hồn giới Hồn Thiên Tử.
- Hồn giới!
Lý Bình An thì thầm một tiếng, theo bản năng nhớ tới trước đó ở bên trong hoàng cung của Bạo Dương đế quốc nhìn thấy cỗ nghiệp lực ngập trời kia.
Lý Bình An đứng dậy đi ra bên ngoài.
Thanh Vũ vội vàng lớn tiếng kêu lên:
- Sư phụ, người đi đâu?
- Đi nơi làm tổ của Phượng Hoàng tộc?
- Nhưng mà ngài biết ở nơi nào sao?
- Phía Tây!
- Ta cũng đi!
Thanh Vũ bước nhanh chạy chậm đuổi theo.
Cách chín cái vị diện quốc đô của Bạo Dương đế quốc không xa, một cái thế giới lửa đỏ đang phiêu đãng, trong thế giới núi lửa liên miên, thời thời khắc khắc đều có núi lửa phun trào tạo thành các dòng nham thạch, bên trong nham thạch những cây Ngô Đồng giống như cây huyết ngọc sinh trưởng, trên lá cây thiêu đốt lên hoả diễm óng ánh, nơi này chính là nơi ở của Phượng Hoàng nhất tộc từ vô tận núi lửa mang tới Phượng Hoàng sào.
Bên trong Phượng Hoàng sào xây cất vào toà cung điện, Thanh Tuyết Thanh Thạch Thanh Thuần còn có mấy cái thế hệ trẻ tuổi của Phượng Hoàng nhất tộc, ngồi ở bên ngoài cung điện, nhìn hai thân ảnh giao thủ ngay ở bên trong dung nham, một người là Thanh Minh còn có một người là nam tử của Phượng Hoàng nhất tộc, cả hai chỉ so công phu với quyền cước, cũng không có sử dụng thần lực trong cơ thể, ngay cả như vậy khi quyền cước đan xen cũng sinh ra uy lực làm nhấc lên từng luồng sóng lớn trong dung nham.
- Bần đạo Tam Thanh quan Lý Bình An, cầu kiến Hoả Hoàng chí tôn!
Một đạo âm thanh thật lớn vang lên.
Mấy người phía trước cung điện nháy mắt đứng lên, hai người đang đại chiến trên không của dung nham cũng đều vội vàng dừng tay.
Thanh Tuyết kinh hỉ nói:
- Là sư phụ đến rồi!
Phượng Hoàng thiên nữ tử, nhíu mày nói:
- Nhưng mà chí tôn tộc ta cũng không có ở đây a! Oanh! Bên trong trung tâm núi lửa lớn tịch mịch phun ra một cỗ dung nham, dung nham ở không trung huyễn hoá thành một phượng một hoàng bay múa, khúc cổ giao nhau hình thành một cánh cửa, nửa bên là phượng nửa bên là hoàng.
Một đạo âm thanh thanh thuý từ bên trong cánh cửa truyền ra:
- Hoan nghênh Đạo chủ đến, còn thỉnh đi vào một lần.
Phượng Hoàng thiên nữ cả kinh kêu lên:
- Là chí tôn tộc ta!
Vội vàng khom lưng nói:
- Bái kiến Hoả Hoàng chí tôn!
Cường giả còn lại của Phượng Hoàng tộc cũng đều khom lưng nói:
- Bái kiến Hoả Hoàng chí tôn!
Lý Bình An mang theo Thanh Vũ từ trên không trung hạ xuống.
Bọn người Thanh Tuyết Thạch Hạo cùng nhau chắp tay thi lễ nói:
- Bái kiến sư phụ!
Lý Bình An nói:
- Ngươi đi trước đi!
Thanh Vũ nhẹ gật đầu, từ bên trên tường vân bay lên hạ xuống phía mặt đất, đáp vào bên người Thanh Tuyết.
Lý Bình An bay về phía trước cánh cửa, khống chế tường vân tiến vào bên trong cánh cửa.
Thanh Tuyết quay đầu hỏi:
- Tiểu Vũ, sư phụ trở về lúc nào?
- Vừa trở về!
Thanh Vũ quay đầu nhìn về phía Thạch Hạo nói:
- Đúng rồi, sự tình ngươi đánh nhau sư phụ đã biết rồi.
Thạch Hạo trừng lớn đôi mắt, có chút kinh hoảng nói:
- Sư phụ làm sao mà biết được? Lão nhân gia người có nói cái gì hay không?
Thanh Vũ ngượng ngùng không có ý tốt nói:
- Ta không cẩn thận một chút nói lộ ra, nhưng mà ta đã hết sức nói lời tốt cho ngươi.
Thạch Hạo vẻ mặt đau khổ nói:
- Sư phụ khẳng định lại muốn giáo huấn ta.
Thanh Vũ an ủi nói:
- Sẽ không, ngươi chính là vì cứu người, sư phụ mình thường xuyên nói tiên đạo quý sinh, vô lượng độ người, nói không chừng sẽ còn khen ngươi đấy!