← Quay lại trang sách

Chương 1110 Hồn Giới Diệt Vong

Thanh Tuyết nhìn thấy trước ngực Lý Bình An nhuộm đỏ máu thì kinh sợ kêu:

- Sư phụ, ngài bị thương rồi?

Lý Bình An cười nói:

- Bị Kiếm Chủ chém một kiếm, nhưng mà không sao.

Thanh Vũ vội tiến lên nắm tay Lý Bình An nói:

- Sư phụ, ta đỡ ngài đi vào nghỉ ngơi.

Thanh Tuyết, Thanh Vũ một trái một phải đỡ Lý Bình An vào trong.

Lý Bình An im lặng nói:

- Chỉ là vết thương nhỏ, ngày mai liền có thể khôi phục.

Tránh thoát tay của hai người, Lý Bình An phân phó nói:

- Thanh Vũ, ngươi đi nói bọn Thanh Thạch không được lan truyền chuyện của Hồn Tiêu cùng Ác Ma Không Gian.

Thanh Vũ gật đầu đáp:

- Vâng!

Lý Bình An một mình đi vào Tam Thanh Quan đại điện, lấy ba cây nhang cắm lên rồi cung kính vái lạy tượng thần Tam Thanh đạo tổ.

Lý Bình An ngồi xếp bằng trên nệm bồ đoàn, ngẩng đầu nhìn tượng thần Tam Thanh đạo tổ, nói:

- Tam Thanh đạo tổ tại thượng, đệ tử đã quyết định. Sau khi chư thần chỉ chiến kết thúc nếu Hồn Đế không chết thì ta sẽ tự tay giết hắn!

Thanh Tuyết đứng trước cửa đại điện yên lặng nhìn thân ảnh đang ngồi xếp bằng bên trong.

Từ khi sư đồ Lý Bình An trở về từ Bạo Dương đế quốc, toàn bộ vô tận hư không phương Tây liền không còn có tin tức của Ác Ma Không Gian, triệt để mai danh ẩn tích.

Đảo mắt lại qua năm mươi năm. Phương Tây năm mươi năm nay tuyệt nhiên không được thái bình, Quang Minh thánh đường không ngừng va chạm với Hắc Ám thần điện, Hoàng Kim long giới xung đột với Thái Thản Thần tộc, toàn bộ hư không giới hỗn loạn tưng bừng.

Rất nhiều thần hệ nhỏ yếu bị lật đổ, còn có rất nhiều thế giới nhao nhao gia nhập Hồng Hoang thỉnh cầu che chở, Hồng Hoang hạ giới đã đạt tới gần hai ngàn.

Cùng lúc đó thực lực của Lý Bình An cũng không ngừng gia tăng, trong lòng bỗng hiểu ra, phải nhanh chóng ngộ ra đạo của mình nếu không sẽ bị đại đạo đồng hóa. Nhưng ba ngàn đại đạo cơ hồ là thiên đạo cực hạn, muốn mở thêm một đạo sao mà khó khăn!

Lý Bình An đánh cờ với Thanh Tuyết sau hậu viện.

Thanh Tuyết hạ cờ, nói:

- Sư phụ, khoảng thời gian này đã không còn thấy Ác Ma Không Gian nữa!

Lý Bình An cảm khái nói:

- Cứ từ từ! Nghiệp hỏa đốt người há có thể thoát khỏi.

Thanh Tuyết nói ra:

- Sư phụ, sau chư thần chỉ chiến, ngài thật sự muốn giết Hồn Đế sao?

- Đại kiếp sắp đến, kẻ có nghiệp chướng sâu nặng sẽ phải gánh chịu.

Thanh Tuyết nhíu mày nói:

- Ý ngài là Hồn Đế có thể sẽ chết trong chư thần chỉ chiến?

Nhưng nếu mưu đồ của hắn thành công thì chẳng phải hắn là mạnh nhất rồi sao?!

- Thiên tâm khó lường, thiên ý như đao, thiên kiếp cũng tốt, nhân kiếp cũng được. Hắn chú định là không qua khỏi chư thần chỉ chiến.

Thanh Tuyết nhìn Lý Bình An hỏi:

- Sư phụ, vậy chúng ta chỉ khoanh tay đứng nhìn?

Lý Bình An ngẩng đầu nhìn trời ung dung nói:

- Có lẽ vậy!

- Sư phụ! có chuyện rồi! Có chuyện lớn rồi!

Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết chạy từ bên ngoài vào.

Lý Bình An hỏi:

- Có chuyện gì?

Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết chạy đến trước mặt Lý Bình An.

Thạch Hạo ngưng trọng nói:

- Sư phụ, chúng ta vừa nhận được tin tức. Hồn Giới bị diệt, Hồn Đế chết trận.

Quân cờ trong tay Lý Bình An vỡ nát, hắn ngồi im lặng thật lâu rồi thì thầm nói:

- Quả là như vậy!

Thân ảnh lóe lên rồi biến mất trong Tam Thanh Quan.

Ở một hư không xa xôi khác, Lý Bình An lại đi vào Bạo Dương đế quốc hoàng đô lần nữa. Khác với sự vui mừng lúc trước, hiện giờ ai trong hoàng đô cũng thất hồn lạc phách, không khí tràn đầy bi thương.

Lý Bình An trực tiếp đi vào Bạo Dương thế giới, sải bước đến Bạo Dương đế quốc hoàng cung.

Chương.

: Bần đạo Muốn Kết Thúc

Bạo Dương đại đế vẫn ngồi trên long ở, chỉ là đã mất đi phong thái của ngày xưa, tóc tai bù xù ngã ngồi trên đó.

- Ngươi đã đến!

Lý Bình An nhẹ gật đầu:

- Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

- Ha ha!

Bạo Dương đại đế bất lực cười khổ, vung tay lên chiếu ra một cảnh tượng. Giữa hư không tĩnh mịch có một trận đấu, cự long bay lượn, trút xuống long ngữ ma pháp. Thú nhân tộc la lớn khẩu hiệu, huyết hồng sắc đấu khí nở rộ rồi lao vào công kích.

Hàng ngàn hàng vạn ác ma sứ giả bị tàn sát không còn gì, Hoàng Kim long giới cùng thú nhân tộc giết vào Hồn Giới, cùng hồn tộc triển khai chiến trận thảm liệt.

Trong đó hấp dẫn ánh mắt Lý Bình An nhất chính là ba đạo thân ảnh vặn vẹo chiến đấu bên trong không. Nhìn không rõ ràng nhưng nếu có cường giả tới gần chiến trường đều bị vỡ nát trong nháy mắt.

Cuối cùng, một ánh sáng vàng xé rách hàng vạn không vực, giống như chia hư không ra làm hai nửa. Không gian loạn lưu kinh khủng phun ra ngoài phá nát xung quanh gây ra vô số tai nạn, đao ngân rất lâu cũng không thể khép lại, Hồn Đế cũng ngã xuống dưới một đao ấy.

Hình ảnh nhạt dần rồi biến mất, Bạo Dương đại đế khổ sở nói:

- Hồn Giới đã bị thảm sát trước mặt, Hồn Đế cũng bị chém giết ngay trước mặt chúng ta, thần cách tan vỡ nhưng chúng ta lại không thể giúp.

- Thần cách chủ thần có thể bị phá hủy?

Bạo Dương đại đế gào lên:

- Đó là tiên thiên thần khí, tiên thiên thần khí đó!

Hắn thất hồn lạc phách cười ha ha:

- Thua rồi! Còn chưa bắt đầu thì đã thua, chúng ta thất bại thảm hại!

Vừa cười vừa chảy nước mắt.

Lý Bình An đột nhiên nói:

- Chư thần chi chiến không đáng có này, bần đạo muốn kết thúc nó.

Bạo Dương đại đế cười nhạo nói:

- Kết thúc? Cường giả thời đại trước cũng làm vậy, kết quả Thần hệ phương Đông bị thảm sát hết, bị thảm sát hết ngươi có hiểu không? Toàn bộ hư không phương Đông hóa thành phế tích, huyết sắc tràn ngập trong hư không.

Hắn điên cuồng cười to:

- Ha ha! lịch sử sắp tái diễn, chúng ta lại không có sức phản kháng. Ôi trời! lại không thể phản kháng!!

Lý Bình An lắc đầu, thân ảnh biến mất giữa Bạo Dương cung điện.

Lúc này trong lòng của Lý Bình An cũng vô cùng nặng nề, muốn ngăn cản chư thần chỉ chiến chỉ có thể dựa vào hệ thống. Mà dựa vào tính cách không đáng tin cậy của hệ thống thì giúp được hay không cũng khó mà nói, bây giờ hắn muốn về tìm Tam Thanh đạo tổ để tâm sự.

Lý Bình An xuất hiện ngay ghế ngồi sau hậu viện Tam Thanh Quan, sắc mặt nghiêm trọng.

Mấy đệ tử cũng không dám nhiều lời, thành thật đứng ở bên cạnh.

Lý Bình An phất tay lên bàn cờ, quân cờ trên bàn biến mất chỉ để lại hư không tĩnh lặng. Từng thế giới lướt qua cực nhanh, đột nhiên ngón tay của hắn dừng lại, một hư ảnh thế giới hiện lên.

Thanh Tuyết nghi hoặc hỏi:

- Sư phụ, ngươi đang làm cái gì?

Lý Bình An nhàn nhạt nói:

- Vi sư dùng nhân quả pháp tắc, dẫn dắt vận mệnh chi lực.

Hư không vực ở phương Tây, cách Hồng Hoang khá xa có một cái cao đẳng vị diện gọi là Á Long giới. Thế giới này có nhiều Á Long thú và vài con cự long phổ thông, những chủng tộc khác thì giãy giụa cầu sinh trong đó.

Lúc này, Bạch Cẩm đang ngồi trên vách núi sững sờ nhìn biển.

Không biết mọi người và mẫu thân có nhớ hắn không? Rời đi lâu như vậy cũng phải nhớ hắn chứ?! Tại sao không phát Phi Hạc Truyền Âm cho hắn? Chẳng lẽ Phi Hạc Truyền Âm của bọn họ hư rồi?

- Lão đại!

- Lão đại, chúng ta tới tìm ngươi.

- Lão đại, chúng ta bắt rất nhiều cua!

Vài tiếng tiếng kêu vang lên ở dưới.

Bạch Cẩm nhảy lên, quay người đi xuống dưới, nói:

- Các anh em, dẹp đường hồi phủ!

Một đám choai choai tiểu hài chạy lại quấn lấy Bạch Cẩm vui đùa đi về phía nội thành.