← Quay lại trang sách

Chương 1112 Long Tộc

Sau khi vào thành, Bạch Cẩm trực tiếp đi vào trong phủ thành chủ. Mười năm trước khi đi vào thế giới này, Bạch Cẩm cùng Minh Vi Thương liền ở Lâm Uyên thành này. Nhờ Minh Vi Thương xuất thủ đánh lùi mấy lần xâm lấn của hải yêu nên được bách tính nội thành tôn lên làm thành chủ.

Tiến vào bên trong thành phủ, Bạch Cẩm nhảy nhót chạy vào trong, vui sướng kêu:

- Ông ngoại!

Minh Vi Thương đi ra từ bên trong, vuốt râu cười nói:

- Hôm nay đi đâu chơi?

Bạch Cẩm cười hì hì nói:

- Ra bở biển!

Khoe mấy con cua to lớn trong tay nói:

- Chúng ta bắt ở trên bờ biển nè.

- Giỏi lắm, ông ngoại hấp cua lớn cho ngươi.

Sâu trong biển cả có một long sào, có một con Hoàng Kim Cự Long ngủ ở đấy. Cơ thể nó ngập sâu trong vàng bạc châu báu, tiếng ngáy như sấm.

Bên ngoài cung điện có hai thủ vệ bán long, làn da đen thui, ai cũng có tu vi Thiên Thần đỉnh cao.

Tiếng ngáy đột nhiên dừng lại, Hoàng Kim Cự Long mở to mắt, kêu lên:

- Ta đói!

Bán long nhân đen thui nói:

- Dâng đồ ăn lên!

Ba tên hộ vệ bán long dẫn cả trăm người đi từ bên ngoài vào, ai cũng bị lột sạch trần như nhộng, nam hay nữ thì cũng kêu rên thút thít tuyệt vọng.

Hoàng Kim Cự Long đứng lên, vàng bạc châu báu trên người ầm ầm trượt xuống. Thân thể khổng lồ nhìn xuống mấy trăm nhân tộc trần như nhộng, nó hé miệng thì lập tức có một đám mười mấy người thảm thiết bay vào miệng nó. Miệng rồng cử động nhai nuốt, máu tươi chảy ra từ trong miệng.

Một lát sau, cả đám người được dẫn tới đều bị nuốt hết không còn ai.

Ánh sáng trên người Hoàng Kim Cự Long lóe lên rồi biến thành một hài tử mười mấy tuổi, trên người nó mặc trường bào tơ vàng, trên đầu là hai sừng nhỏ vô cùng đáng yêu.

Tiểu long nhân chắp tay sau lưng bước nhanh ra ngoài, hai hộ vệ đứng trước cửa thành thật theo sau.

Sau khi ra long sào, ba người đứng trên mặt biển mênh mông.

Tiểu long nhân hỏi:

- Đột nhiên muốn đi ra ngoài đi một chút, chỗ nào chơi vui?

Nam nhân đen sẫm cung kính đáp:

- Điện hạ, dưới biển có Hải Vương tộc, lục địa có Nhân tộc.

- Nhân tộc? Chính là đồ ăn mà ta hay ăn à?

Tiểu long nhân điện hạ hiếu kì hồi.

Nam nhân gật đầu nói:

- Phải!

Tiểu long nhân điện hạ cảm thấy hứng thú nói:

- Đi! Đi xem dáng dấp đồ ăn như thế nào.

Ba người nhanh chóng bay về phía bờ biển.

Ổ bờ biển, Bạch Cẩm đang nướng tôm hùm với đám con nít, mùi thơm bốn phía làm đám nhỏ thèm thuồng chảy nước miếng.

Bên cạnh đột nhiên lòi ra một cái đầu nhỏ, hiếu kì hỏi:

- Các ngươi đang làm gì vậy?

Một tiểu nữ hài cũng không thèm quay đầu nhìn, vô thức trả lời:

- Đang nướng đồ ăn!

Tiểu long nhân hiếu kì hỏi:

- Nướng đồ ăn thì ăn ngon hơn?

Tiểu nữ hài gật đầu nói:

- Đúng vậy đó!

Bạch Cẩm ngẩng đầu nhìn tiểu long nhân một chút, lập tức nhíu mày sau đó đứng lên kéo tay một cái, cả đám chúng nó sợ hãi kêu lên rồi trốn sau lưng Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm quát lên:

- Ngươi là ai?

Tiểu long nhân cao ngạo nói:

- Ta là Hoàng Kim Cự Long cao quý!

Sau đó đánh giá mọi người:

- Ta chưa bao giờ ăn đồ nướng, hôm nay ta muốn ăn thử!

Bạch Cẩm không chút khách khí nói:

- Muốn ăn thì tự mình đi bắt!

Tiểu long nhân cao hứng kêu lên:

- Được!

Sau đó đưa tay chộp lấy nữ hài sau lưng Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm ngưng trọng ánh mắt, trên thân nháy mắt nở rộ kim quang óng ánh bao phủ một phương.

RẦm! Tay tiểu long nhân đè lên kim quang phát ra một tiếng vang trầm, kim quang lập tức bị lõm thành một cái hố nhưng vẫn có thể ngăn được tay của tiểu long nhân.