← Quay lại trang sách

Chương 1118 Trấn Áp Long Thần Thái Tử

Còn lại thì đều thấy nghi hoặc, Đạo Môn là cái gì? Làm sao dám làm trái long tộc? Còn dám giết Hoàng Kim Cự Long? Thậm chí trong lúc hoảng sợ còn phẫn nộ chửi mắng.

Đầu rồng to lớn ló ra từ tầng mây, nhìn xuống Thạch Hạo nhỏ bé như sâu kiến phía dưới, lôi đình thiên âm vang lên:

- Nếu như là Đạo Chủ ở đây ta sẽ quay đầu bước đi, nhưng ngươi thì tính là cái gì? Cũng đám nói đến trấn áp ta?!

Phù! Long Kỷ thở ra một hơi, trong chốc lát thiên địa sương lạnh càn quét, thần lực đóng băng cường đại lao về phía Thạch Hạo.

Thạch Hạo trên thân quang mang lóe lên, một đầu Hỏa Phượng phóng lên ttrời, xẹt qua không trung tạo nên một dải sáng chói lọi, bức lui tất cả hàn khí.

Thiên long trảo chộp tới Hỏa Phượng, Hỏa Phượng đón long trảo, oanh! Bầu trời bùng lên biển lửa, hình thành ráng đỏ.

Lệt Hỏa Phượng cánh chim bay tán loạn, bị long trảo ấn rơi xuống từ không trung.

Bạch Hiểu Thuần nhịn không được nói:

- Sư phụ, sư huynh đang làm gì đó? Thực lực sai biệt lớn như thế, đây không phải tìm tai vạ sao?

Ninh Khuyết bên cạnh nói:

- Đại sư huynh tu luyện hộ pháp chiến thần chỉ đạo, tiến bộ trong chiến đấu. Hiện tại có một đối thủ tốt như vậy ngay tại trước mặt, sư huynh tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội giao thủ này.

Kim quang óng ánh nở rộ trên trời, đao khí càn quét về phía Hoàng Kim Cự Long, đao quang kim sắc chém vào Hoàng Kim Cự Long phát ra từng tiếng leng keng, đốm lửa văng khắp nơi, nhưng lại mảy may không thể phá phòng ngự.

Trên bầu trời, Thạch Hạo thi triển Địa Sát biến hóa chi thuật chiến đấu cùng Hoàng Kim Cự Long, từ tiên thiên thần thú, cho tới con ruồi sâu kiến, biến hóa huyền diệu cực điểm, trong lúc nhất thời Hoàng Kim Cự Long cũng khó có thể đánh bại Thạch Hạo.

Sau một hồi lâu, Hoàng Kim Cự Long phát ra một tiếng long hống phẫn nộ, há miệng phun ra long tức về phía Kim Sí Đại Bằng Điểu đang bay lượn, trán Kim Sí Đại Bằng Điểu nứt ra lộ một con mắt, thiên nhãn thần quang bắn ra.

Oanh! Long tức và thiên nhãn thần quang đụng vào nhau, một gơn sóng càn quét toàn bộ thế giới, bầu trời đỏ bừng, phảng phất thiên tai giáng lâm, phía dưới tất cả chúng sinh đều quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy.

Thực lực chênh lệch dẫn đến thiên nhãn thần quang liên tục bại lui vì bị long tức bức bách, nhanh chóng đẩy về phía Kim Sí Đại Bằng Điểu.

Kim Sí Đại Bằng Điểu vội vàng phóng lên trời, đột nhiên đuôi rồng đánh ra, giống như trụ trời sụp đổ, đuôi rồng nện lên người Kim Sí Đại Bằng Điểu.

Dát!

Kim Sí Đại Bằng Điểu rên rỉ, lông chim rơi xuống, đuôi rồng tiếp tục đập với uy thế ngập trời.

Kim Sí Đại Bằng Điểu quang mang lóe lên, hóa thành một con chim Tinh Vệ hắc vũ hồng trảo, nhanh như chớp xông ra khỏi đuôi rồng, giống như đón sóng biển to lớn nghịch tập mà lên.

Oanh! Đuôi rồng đập vào không khí, thần lực cuồng bạo đánh vỡ vạn dặm bầu trời, một con chim Tỉnh Vệ màu đen xông ra từ hư không vỡ nát, bay vọt lên chỗ thần long xoay một vòng, trên thân quang mang lóe lên hiện ra dáng vẻ Thạch Hạo lúc đầu, hắn đang che ngực liên tục ho ra máu.

Hoàng Kim long trảo to lớn nhô ra chộp về phía Thạch Hạo.

Thạch Hạo đẩy tay hét lớn:

- Tỏa Long tỉnh, trấn áp!

Một giếng nước hình bát quái bay ra ống tay áo, biến thành cái giếng to khoảng ngàn mét, bên trên lóng lánh từng mai phù văn, so sánh với Hoàng Kim Cự Long to lớn thì Tỏa Long tỉnh vô cùng nhỏ bé.

Long trảo giáng lâm, một cây xiềng xích bay ra từ Tỏa Long tỉnh, nhanh như thiểm điện xuyên qua long trảo Hoàng Kim Cự Long, long huyết huy sái!

Từng mai phù văn thần dị lan tràn từ trên xiềng xích sang long trảo Hoàng Kim Cự Long, những nơi đi qua long trảo thần long lập tức trở nên ảm đạm.

- Rống! Đây là vật gì?

Long Kỷ vừa kinh vừa sợ, cái xiềng xích này lại khắc chế được long lực, tuyệt đối không thể! Trên đời làm sao lại có loại thần khí này được?

Oanh long long! Hoàng Kim Cự Long kịch liệt giãy dụa, xiềng xích kéo thẳng, Tỏa Long tỉnh bị rung nhẹ.