← Quay lại trang sách

Chương 1119 Tới Khuân Vác

Rầm rầm!

Ba cây xiềng xích còn lại đều xông ra miệng giếng, liên tiếp đâm vào ba long trảo còn lại của Hoàng Kim Cự Long, xiềng xích quấn quanh xương rồng, xuyên qua huyết nhục liên tiếp khóa lại xương sống.

- Rống!

Long Kỷ ngẩng cao đầu, rên rỉ thống khổ, hai cánh vung vẩy giữa thiên địa càn quét cuồng phong, bên trong cuồng phong xen lẫn huyết tỉnh chỉ khí.

Long Kỷ kinh sợ gầm rú nói:

- Đạo Môn, ta là Long Thần thái tử Hoàng Kim long giới!

Thạch Hạo lau máu tươi trên khóc miệng, nói:

- Là trấn áp Long Thần thái tử ngươi đấy.

Bên trên Bát Quái Tỏa Long tỉnh phù triện lấp lánh quang mang, từng đạo tia chớp màu đỏ ngòm xẹt qua xiềng xích, trên thân Hoàng Kim Cự Long dày đặc lôi đình huyết sắc.

- Rống!

Hoàng Kim Cự Long rên rỉ thống khổ, thân thể lăn lộn, phù triện nhanh chóng lan tràn trên thân Hoàng Kim Cự Long, đi qua chỗ nào Long Thần thần lực đều bị phong ấn.

Sau một lát, Hoàng Kim Cự Long to mấy vạn dặm bất lực ghé vào hư không, từng mai tia chớp phù triện trải rộng toàn thân, thẩm thấu vào trong cốt nhục.

Bốn cái xiềng xích lôi kéo Hoàng Kim Cự Long thu vào Tỏa Long tỉnh, càng tới gần Tỏa Long tỉnh thân thể to lớn của Hoàng Kim Cự Long càng nhỏ, cuối cùng biến thành một con tiểu long khoảng trăm mét bị kéo vào bên trong.

Thạch Hạo duỗi tay ra nói:

- Trở về!

Tỏa Long tỉnh lập tức thu nhỏ, bay về phía Thạch Hạo, biến thành chừng bàn tay rơi vào trong tay Thạch Hạo.

Thạch Hạo cầm Bát Quái Tỏa Long bay xuống phủ thành chủ, cười nói:

- Sư phụ, may mắn không làm nhục mệnh!

Lý Bình An vươn tay, Thạch Hạo đưa ra Bát Quái Tỏa Long tỉnh.

Lý Bình An cầm Bát Quái Tỏa Long tỉnh, trong lòng ngộ ra đã đến cực hạn, dù sao chỉ là vật cao phỏng, chỉ có thể khóa lại cự long cấp Kim Tiên, nếu là Tỏa Long tỉnh chính phẩm ở đây, cự long cấp Đại La Kim Tiên cũng đừng hòng giãy dụa, Chuẩn Thánh chỉ sợ cũng phải đi một lần.

Toàn bộ thế giới nhất thời chìm vào tĩnh mịch, toàn bộ sinh linh đều mang vẻ không thể tin được, Long Thần thái tử bị bắt? Ngay sau đó, vô số á long thú điên cuồng gầm rú, cuồng bạo giết chóc trắng trợn, phát tiết kinh sợ trong lòng.

Các chủng tộc sinh linh còn lại thì sợ hãi mà có một suy nghĩ không thiết thực, nếu như cự long tộc bại, có phải chúng ta có thể thoát khỏi cự long tộc nô dịch không.

Bên trong phủ thành chủ Lâm Uyên thành, Minh Vi Thương cẩn thận hỏi:

- Đạo Chủ, hiện tại phải làm thế nào? Giới này rời xa Hồng Hoang, nếu như cả tộc Hoàng Kim long giới đến tấn công, chỉ sợ chúng ta không phòng được.

Lý Bình An thu hồi Tỏa Long tỉnh, nói:

- Thanh Thạch, Thanh Thuần, Thanh Minh, các ngươi hợp lực thôi động thế giới này, dời về Hồng Hoang hư không giới.

Bạch Hiểu Thuần nói thầm: "Ta đã bảo mà thảo nào sư phụ không dẫn theo hai vị sư tỷ, hóa ra là để chúng ta khuân vác."

- Thế nào, không muốn?

Bạch Hiểu Thuần vội vàng vẻ mặt tươi cười nói:

- Sao có thể chứ! Ta chỉ thấy dạo này hơi mập, đa tạ sư phụ giúp ta giảm béo.

Lý Bình An nhàn nhạt nói:

- Đã mập thì bắt đầu từ ngươi trước đi! Đừng chần chờ, nhanh đi đi.

Bạch Hiểu Thuần vẻ mặt đau khổ phi lên trùng thiên, bay thắng ra ngoài thế giới, đứng bên trong hư không.

Bạch Hiểu Thuần nhìn vị diện thế giới to lớn trước mặt, sắc mặt ngưng trọng, thì thầm nói: "Cái này cũng không dễ xử lý! Thử cái này một chút, Thiên Cương thần thông di tinh hoán đẩu!"

Hai tay kết ấn, chỉ vào thế giới to lớn trước mặt, pháp lực bàng bạc đổ xuống, Á Long giới run rẩy chậm rãi di chuyển, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng hóa thành một viên sao băng xẹt qua hư không.