Chương 1139 Lôi Đài Chiến
Ánh mắt Long Kình trêu tức, nói:
- Muốn vào cũng được, nếu đánh bại được thiên kiêu Long tộc cùng cảnh giới của ta thì các ngươi có thể đi vào.
Trên bệ đá, một đám thiếu niên Long tộc đứng nhìn mọi người bên ngoài bằng ánh mắt khinh miệt.
Lý Bình An dẫn đám cường giả Hồng Hoang lặng im xuất hiện ở bên ngoài, hắn nhìn từng người ở đó rồi xoay tròn ngón tay. Hồng Hoang đại đạo không ngừng xâm nhiễm hư không, muốn giữ được chiến lực lớn nhất thì nhất định phải dùng pháp tắc đồng hóa tạm thời vạn dặm hư không khác biệt này.
Thạch Hạo nghi hoặc nói:
- Sư phụ, tên Thần Vương này muốn làm gì? Đã không cho vào rồi thì tạo mấy vụ lôi đài làm gì?
Lý Bình An bình thản nói:
- Ta cảm nhận được sát ý trên người hắn! Cũng không biết tại sao lại vẽ vời thêm chuyện.
Một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Lý Bình An, cung kính thi lễ nói:
- Thợ săn Sophie của Tinh Linh tộc tham kiến Đạo Chủ!
Lý Bình An quay đầu nhìn nữ Tinh Linh, cười nói:
- Là ngươi à! Ta đã gặp ngươi ở Hồng Hoang.
Sophie ngồi dậy, cười nói:
- Đa tạ Đạo Chủ che chở Tinh Linh tộc ở Hồng Hoang.
- Đã gia nhập Thần hệ Hồng Hoang thì tất nhiên bần đạo phải che chở.
Sophie nhìn lôi đài ở xa nói:
- Đạo Chủ nói không sai, hắn đúng là muốn giết thần linh Thần hệ phương Đông.
Thạch Hạo nghi hoặc nói:
- Trực tiếp xuất thủ không được sao? Dựa vào thực lực của hắn bộ ngăn không được Thần hệ phương Đông à?
Sophlie nói:
- Vì hắn không thể ra tay, để duy trì cân bằng Vô Tận Hư Không.
Vĩnh Hằng Thần Giới có lệnh thần vương phải phi thăng Vĩnh Hằng Thần Giới, trừ phi có cuộc chiến chư thần nếu không thì Thần Vương hạ giới không được ra tay. Vậy nên hắn chỉ có thể mượn tay thế hệ trẻ cường giả Long tộc để chém giết lực lượng Thần hệ phương Đông.
Trên lôi đài, mười tên Long tộc trẻ tuổi đứng thành một hàng, trong đó có chín người bay lên ngôi cao của lôi đài, còn một người đứng ở chính giữa.
Thanh niên tóc đỏ như lửa, nhìn Thần hệ phương Đông một cách khinh miệt, ngạo nghễ nói:
- Long Phong, chủ thần hỏa Long tộc, tu vi Chủ Thần Sơ Cấp, ai muốn khiêu chiến?
Bạo Dương đế quốc thái tử đứng dậy muốn bay lên trên đó.
Một bóng đen đột nhiên bay ra từ hư không nhảy lên đứng trước mặt thanh niên trên lôi đài, sát ý tràn ngập nói:
- Tất cả cự long đều nên chết đi!
Bên trong xa giá, Bạo Dương đế quốc thái tử kinh ngạc nói:
- Là Hồn Tiêu! Hắn còn sống.
Bạo Dương đại đế, Hỏa Hoàng chí tôn, Kiếm chủ đều yên lặng nhìn lôi đài.
Từng đạo ánh sáng đen kịt dâng lên từ bốn phía lôi đài, cột sáng vây quanh lôi đài nhanh chóng chuyển động xung quanh, quỷ khí màu đen bùng nổ xoay tròn tạo thành kết giới bao lấy lôi đài, bên trong kết giới phát ra tiếng quỷ khóc sói gào.
Nháy mắt thân ảnh Hồn Tiêu hiện ở bên trên kết giới, trong tay cầm quỷ ấn khắc lên trên kết giới, hắn quát lên:
- U minh quỷ phệt!
Ngàn vạn con quỷ gào thét bên trong kết giới vang lên tiếng va đập bôm bốp.
Gào! Một tiếng rồng ngâm chấn thiên động địa. ầm ầm ầm! Ma quỷ trong kết giới nháy mắt nổ tung, quỷ khí cuồng cuồng, kết giới bắt đầu có vết nứt. Lại một nắm đấm hỏa hồng đấm lên kết giới làm kết giới bị nổ tung, quỷ khí càn quét đây trời.
Một thân ảnh hỏa hồng xông ra từ quỷ khí, đánh một quyền nóng cháy về phía Hồn Tiêu.
Hồn Tiêu kết quỷ ấn, Chát! Nắm đấm của Long Phong hung hăng đánh lên tay Hồn Tiêu, quỷ ấn bị đánh tan, Hồn Tiêu bị đánh mạnh vào ngực, hỏa quyền va chạm vào thân thể Phốc! Hồn Tiêu phun ra một ngụm máu, trực tiếp bị một quyền đánh bay.
Long Phong vung tay cười lạnh, trước mặt hiện ra mấy chục hỏa cầu đỏ sậm xông ra đánh liên tục lên người Hồn Tiêu. Trong hỏa cầu có thần lực Long tộc, Hồn Tiêu muốn giãy dụa nhưng quỷ lực trong người rất nhanh bị hỏa cầu đánh tan, chỉ có thể làm một cái bia ngắm bị đánh bay không ngừng.
Long Phong dừng tay, đứng trên không trung uể oải nói:
- Quả nhiên Thần linh hạ giới chỉ toàn là phế vật.