← Quay lại trang sách

Chương 1140 Áp Chế

Hồn Tiêu ổn định thân thể lau máu tươi bên miệng, lạnh lùng nói:

- Tam Hồn sát! Thất Phách diệt!

Thân ảnh Hồn Tiêu giữa không trung biến đổi từ một thành ba, ba thành mười. Mười tên Hồn Tiêu cùng lúc bao vây Long Phong Ỗ giữa.

Mỗi tên Hồn Tiêu đều chỉ tay về phía Long Phong, trước mặt hiện ra từng cái ma pháp trận. Chủ thần thần thuật "Nhân quả luật chỉ tác", chủ thần thần thuật "Thân Diệt địa ngục", chủ thần thần thuật "Dị thứ nguyên hủy diệt", chủ thần thần thuật "Ma hóa Hồng Liên", chủ thần thần thuật "Trọc thủy vũ", chủ thần thần thuật "Băng tuyết phán quyết", chủ thần thần thuật "Ất thái phong bạo", chủ thần thần thuật "Lôi đình thần phạt", chủ thân thần thuật "Phong thần chỉ dực", chủ thần thần thuật "Sơn băng địa liệt", khí tức kinh khủng lưu chuyển trên đài.

Long Phong thay đổi sắc mặt, cười ha kêu:

- Vậy mà dùng kỹ năng của Vạn Giới La Bàn? Quả nhiên là thổ dân hạ giới, quá ngu ngốc.

Trong tay kết ấn quát:

- Cướp đoạt!

Mười cái ma pháp đang nổi lên nháy mắt vượt khỏi tầm kiểm soát của Hồn Tiêu, đám ma pháp kinh khủng đồng thời bộc phát đánh lên trên người Hồn Tiêu.

Oành!

Oành!

Oành!

Uy lực khủng bố đem hư không đều nổ nát vụn.

Thân ảnh rách nát của Hồn Tiêu rơi xuống từ hư không, tứ chỉ bị đoạn, thất khiếu chảy máu, giống như một bao giấy bị phá nát không rõ thần trí nữa.

Long Phong nhếch miệng cười tàn nhẫn, xông lên trời đánh ra một quyền. Oành! Đầu Hồn Tiêu nổ tung, một viên thần cách đen nhánh bay vào tay Long Phong.

Long Phong quay người trở lại lôi đài, quát:

- Còn ai muốn lên?

Bốn phía đều im lặng.

Long Phong cười trào phúng nói:

- Quả nhiên là thổ dân, bị dọa cho sợ võ mật.

Trong xa giá, Bạo Dương thái tử đột nhiên đứng lên.

Bạo Dương đại đế bình thản nói:

- Ngồi xuống!

Bạo Dương thái tử tức giận kêu:

- Nhưng mà!

- Ngươi không phải đối thủ của hắn, ngồi xuống!

Bạo Dương thái tử không cam tâm ngồi xuống trở lại.

Long Phong trêu tức nói:

- Ta cho phép Chủ Thần Trung Cấp của các ngươi ra giao chiến, chắc là được rồi chứ?

Thạch Hạo quay đầu nhìn Lý Bình An, nói:

- Sư phụ, nếu không chúng ta ra tay đi!

Lý Bình An vừa muốn gật đầu.

Oành! Một nam tử nhảy lên lôi đài giống như thiên thạch đang rơi, khí tức giống như còn trên cơ Long Phong, lạnh lùng quát:

- Đây cũng không phải là ta đang khi dễ ngươi, là ngươi nói Chủ Thần Trung Cấp có thể ra tay, tự cao tự đại! Nhớ kỹ giết ngươi chính là Lôi Động Cửu Thiên Lôi Ngạo.

Oành! Lôi Ngạo giống như một viên đạn xông lên đánh một quyền hướng Long Phong, nắm đấm giống như sấm sét mang theo uy lực nghiền nát thiên địa.

Long Phong cười giễu cợt, thân ảnh ngênh đón, xuất thủ một trảo kim sắc lấp lánh. Két! Máu bắn tung tóc.

- AI Lôi Ngạo hét thảm, Long Phong hiện ra hình thái bán nhân, long trảo kim sắc bén nhọn đâm sâu vào xương tay Lôi Ngạo.

Long Phong nắm chặt nắm tay Lôi Ngạo, dùng sức nhấc lên ném Lôi Ngạo bay một phát rồi nên ầm lên lôi đài.

Lôi Ngạo nằm trên mặt đất quay đầu nhìn về phía long trảo của Long Phong, móng vuốt đỏ được phủ một màng kim quang, hắn phẫn nộ kêu:

- Ngươi dùng thần khí!

Long Phong cười lạnh nói:

- Có thần khí đương nhiên muốn dùng, chẳng lẽ muốn dùng thân thể liều mạng giống ngươi sao? Ngu xuẩn!

Long trảo bóp chặt, răng rắc! Toàn bộ nắm tay vỡ nát.

- AI Lôi Ngạo ngửa mặt lên trời hét thảm, ánh mắt lóe lên sự tuyệt vọng.

Trong đám người đứng ngoài, có một đám nhỏ hoảng sợ kêu lên:

- Sư phụ!

- Sư tổi Long Phong dùng sức kéo một phát, cả cánh tay bị kéo rời, thần huyết rơi lộp bộp.

Oành!

Một nắm đấm tung ra từ đám máu nện lên người Long Phong.