← Quay lại trang sách

Chương 1141 Đạo Môn Xuất Thủ

Long Phong đón nhận bằng một trảo. Bùm! Từ chỗ va chạm giữa quyền trảo tạo ra gợn sóng, bỗng có một bàn chân từ dưới hung hăng đá lên ngực Long Phong.

Bịch! Long Phong trượt mấy chục dặm trên lôi đài. Hắn cúi đầu nhìn dấu chân trên ngực, sắc mặt âm trầm.

Lôi Ngạo mất một tay đứng giữa lôi đài, giống như dã thú bị thương khom lưng hung dữ nhìn chằm chằm Long Phong.

Long Phong vỗ quần áo trước ngực, trong miệng phát ra từng âm thanh gầm nhẹ, có trăm điều muốn nói nhưng chẳng nên lời.

Trên lôi đài xuất hiện một vòng tròn ma pháp trận. Soạt! Giữa ma pháp trận xuất hiện bụi gai xiềng xích xông về phía Lôi Ngạo.

Lôi Ngạo hoá thân thành tia chớp, nháy mắt vọt lên đánh về phía Long Phong.

Bùm! Bụi gai xiềng xích đánh lên lôi đài làm vỡ nát cả đá.

Bụi gai tách ra thành nhiều nhánh giống như rắn độc lan tràn trên lôi đài.

- Chết cho ta!

Lôi Ngạo nhảy lên, nện xuống một phát giống như Lôi thần giáng trần, sấm sét được điều khiển tạo ra vài lỗ thủng giữa hư không.

Gào! Một con rồng bay thẳng lên trời, đầu rồng va chạm sấm sét tạo nên lôi bạo, Lôi Ngạo bị lôi bạo làm cho tung bay.

Phập!

Phập!

Hai mảnh bụi gai xiềng xích hung hăng đâm vào trong người Lôi Ngao.

- AI Lôi Ngạo ngửa mặt lên trời hét thảm, tất cả mọi người bên ngoài đều nhìn thấy bụi gai xiềng xích xuyên qua huyết nhục Lôi Ngạo, ai cũng không khỏi rùng mình.

Long Phong đáp xuống như sao băng, hung hăng đá một cước vào lồng ngực Lôi Ngạo, cả người đập mạnh lên võ đài.

Lúc này Long Phong đã mặc lên người một bộ chiến giáp vảy rồng, trước ngực là một cái đầu rồng dữ tợn, hai vai đính long trảo. Hắn nghiên thân nhìn mọi người, cười lạnh nói:

- Một đám rác rưỡi!

Tất cả chúng thần hư không đều tức giận nhưng không còn ai dám lên đài, Chủ Thần Trung Cấp còn thua dưới tay hắn.

Lôi Ngạo cố gắng giãy dụa dưới chân Long Phong.

Long Phong cúi đầu nhìn hắn, cười trào phúng nói:

- Cầu ta đi! Ngươi cầu ta, có khi ta sẽ tha cho ngươi.

Lôi Ngạo gầm thét:

- Ta sẽ giết ngươi!

Long Phong nhấc chân hung hăng giẫm lên cánh tay còn lại của Lôi Ngạo. Rốp! Máu tươi bùng nổ, toàn bộ cánh tay trực tiếp nát vụn.

- AI Lôi Ngạo gầm nhẹ thống khổ.

Long Phong cúi đầu nhìn Lôi Ngạo, lạnh lùng nói:

- Cầu ta! Đứng lên quỳ trên mặt đất cầu ta, ta liền tha cho ngươi.

- Phụt!

Lôi Ngạo phun nước miếng thẳng vào mặt Long Phong.

Long Phong sầm mặt, hung hăng dẫm lên chân trái Lôi Ngạo.

Rốp! Chân trái trực tiếp nổ thành một đống máu vụn.

Lôi Ngạo không rên tiếng nào, thân thể tàn tạ vặn vẹo trên lôi đài.

Trên thần vị sau lôi đài, đám thanh niên cường giả Vĩnh Hằng Thần Giới cười to trào phúng nhìn chúng thần hư không đang phẫn nộ nhưng không dám bước lên. Đám thần linh thổ dân hèn mọn!

Bốn phía hư không hoàn toàn yên tĩnh, dù cho là thần linh tu luyện ngàn vạn năm cũng đều cảm thấy khuất nhục, nhiệt huyết dâng lên, hận không thể xông lên đại sát một trận.

Bên trong xa giá, Bạo Dương đế quốc thái tử quay đầu nhìn Bạo Dương đại đế, không cam tâm kêu lên:

- Phụ hoàng!

Bạo Dương đại đế lắc đầu, ánh mắt ảm đạm.

Kiếm chủ nắm chặt trường kiếm trong tay, nhưng nhìn đám long nhân Thần Vương đang trêu tức thì lại yên lặng buông trường kiếm ra.

Hỏa Hoàng chí tôn cả giận nói:

- Hoàng Vũ, ngươi đi giết hắn.

Thiếu nữ đứng bên cạnh gật đầu:

- Vâng!

Trong đám người giữa hư không, Lý Bình An vuốt tay, một làn sóng vô hình hướng về phía lôi đài. Oang! Trên lôi đài hiện ra kết giới tử kim sắc ngăn lại làn sóng vô hình.

Long Kình ngồi trên thần vị lạnh mặt, nói:

- Là ail Ánh mắt lại nhìn chằm chằm ba người Kiếm chủ, Bạo Dương đại đế, Hỏa Phượng chí tôn.

Lý Bình An thả tay xuống, trong lòng bất đắc dĩ, quả nhiên là dạng này.