Chương 1169 Trốn Đi
Cảnh Long Thiên Tôn lạnh giọng nói:
- Dối gạt qua loa! Nàng là đang tìm cái chết! Kiếm Chủ, mang nàng đến gặp ta!
Kiếm Chủ tóc trắng xoay người nói:
- Vâng!
Nói xong bước ra phía ngoài, hóa thành một đạo kiếm quang lướt qua vô tận hư không.
Bên trong hư không có một cấm địa, từng ngọn Hỏa Sơn còn to hơn một thế giới nối liền nhau dài liên miên cả vạn dặm, chúng phun trào Thần Hỏa dung nham cả ngày, dù là Thần Linh cũng khó mà tới gần. Nơi đó chính là chỗ ở của Phượng Hoàng tộc, Bất Tử Hỏa Sơn.
Giờ phút này, bên trong Bất Tử Hỏa Sơn, từng đạo cực quang chói lọi dâng lên bay về phía Phượng Hoàng sào, thậm chí trong đó còn có tiểu Phượng Hoàng vừa mới ra đời chỉ lớn bằng ngỗng trời, có cả Phượng Hoàng ôm trứng bay tới Phượng Hoàng sào.
Hỏa Hoàng Chí Tôn đứng trước Phượng Hoàng sào, lớn tiếng kêu lên:
- Đều nhanh lên cho ta! Đừng tiếc gì chút của cải không đáng đó!
Vừa nghiêng đầu liền thấy một con tiểu Phượng Hoàng nhỏ xíu xỉiu đang cố gắng kéo theo một gốc Ngô Đồng óng ánh cao mấy trăm mét, bay lảo đảo về phía Phượng Hoàng sào.
Hỏa Hoàng Chí Tôn lớn tiếng quát:
- Ê! Tiểu gia hỏa kia đang làm gì thế? Bên trong Phượng Hoàng sào còn có thể thiếu Ngô Đồng cho ngươi sao?
Tiểu Phượng Hoàng ngẩng đầu, âm thanh giòn vang hô lên:
- Không được! Ta luyến tiếc nó! Không có nó ta ngủ không được!
Một thanh niên tuấn tú lập tức xuất hiện bên cạnh tiểu Phượng Hoàng, một phát bắt được Ngô Đồng, hắn áy náy cười với Hỏa Hoàng Chí Tôn, sau đó vội vàng bay tới Phượng Hoàng sảo.
Một lát sau, Bất Tử Hỏa Sơn hoàn toàn yên tĩnh, Hỏa Hoàng Chí Tôn đột nhiên quay đầu nhìn vào sâu trong hư không, ánh mắt trở nên nghiêm trọng, thân ảnh lập tức tiến vào trong Phượng Hoàng sào. Phượng Hoàng sào hơi chấn động một chút, oanh, hư không vỡ nát, Phượng Hoàng Sào trực tiếp trốn vào hư không biến mất không thấy gì nữa.
Sau một lát, Kiếm Chủ xuất hiện phía trên Bất Tử Hỏa Sơn, cúi đầu nhìn quang cảnh tĩnh mịch bên dưới. Hắn yên lặng một lát không nói gì, sau đó quay người rời đi.
Phương Đông Điểm Tướng đài, bên trong Thần Điện, Cảnh Long Thiên Tôn và Anh Triết Thiên Tôn đang ngồi đánh cờ, trên bàn cờ hắc bạch kỳ dây dưa lẫn nhau, tràn đầy sát ý, nếu là Thần Linh bình thường, nhìn một cái sẽ Thần hồn sụp đổ mà chết.
Giờ phút này Bạo Dương đại đế đã không còn bên trong Thần Điện.
Kiếm Chủ đi tới, xoay người thi lễ nói:
- Hỏa Hoàng Chí Tôn đã rời đi.
Anh Triết Thiên Tôn đột nhiên đứng lên, lạnh giọng nói:
- Trốn?! Hạ giới phương Đông văn minh quả nhiên vẫn y như trước đây, hoàn toàn không biết nghe lời!
Ba! Một viên bạch kỳ rơi xuống, hắc bạch kỳ trên ván cờ phịch một tiếng đều vỡ nát, Cảnh Long Thiên Tôn nói:
- Ngươi ra tay đi, xóa sổ Hồng Hoang Thần Hệ, nếu không Chư Thần Chi Chiến trong kỷ nguyên này sẽ trở thành một chuyện cười!
Thân ảnh Anh Triết Thiên Tôn vặn vẹo một chút, nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Kiếm Chủ hơi do dự, cuối cùng ngậm miệng không nói.
Hồng Hoang hư không vực, hư không ầm vang vỡ nát, Phượng Hoàng Sào xông ra từ trong hư không, bay nhanh về phía Hồng Hoang, một cự thủ cũng xông ra theo, chộp tới Phượng Hoàng sảo.
Bên trong Phượng Hoàng sào truyền ra thanh âm hoảng sợ của Hỏa Hoàng Chí Tôn:
- Đạo Chủ, cứu mạng! Nhanh cứu mạng!
Toàn bộ hư không như sống lại trong chốc lát, thiên địa Pháp Tắc hiển hiện, một mặt Thái Cực Đồ khổng lồ chắn ngang trước cự thủ. Oanh! Cự thủ đánh lên Thái Cực Đồ, lực lượng khổng lồ phân tán đến hơn phân nửa hư không vực, toàn bộ hư không đều đang run rẩy.
Phượng Hoàng Sào dừng lại, Hỏa Hoàng Chí Tôn bay ra khỏi Phượng Hoàng sào kích động kêu lên:
- Đạo Chủ!
Thanh âm Lý Bình An quanh quần trong hư không:
- Hỏa Hoàng Chí Tôn, ngươi đi Hồng Hoang trước.
- Được!
Phượng Hoàng sào lập tức tiếp tục chạy tới Hồng Hoang.
Anh Triết Thiên Tôn bước ra từ trong hư không vỡ nát. Hắn nhìn Thái Cực Đồ chắn giữa không trung, chấn kinh nói:
- Bản nguyên chi lực? Sao ngươi có thể khống chế bản nguyên chi lực?!