← Quay lại trang sách

Chương 1173 ngăn cản

Về sau, cứ cách mỗi một kỷ nguyên đều sẽ có Vĩnh Hằng Thần giới Thần Linh hạ giới chủ trì Chư Thần Chỉ Chiến, vô tận hư không Thần Linh cũng càng ngày càng yếu, hiện tại ngay cả một Thần Vương bọn họ cũng không chống lại nổi.

Wa!ter suy nghĩ một chút, sắc mặt đại biến nói:

- Ngươi là hoài nghi, số Thần Vương đó chính là những Thần Vương cũ tồn tại từ vô số kỷ nguyên trước đó?

Khải Hi gật đầu, cười lạnh nói:

- Chỉ có thể là khả năng đó! Một đám Thần Vương sống tạm đến bây giờ.

Wa!ter lắc đầu, nghi hoặc nói:

- Không đúng! Nếu như bọn hắn đã từng là Thần Vương cổ xưa, đã tránh thoát kiếp nạn, sao lúc này lại đột nhiên xuất hiện?

Khải Hi cười lạnh đáp:

- Trước kia bọn hắn có thể lựa chọn co đầu rút cổ, nhưng hiện tại bọn hắn đã không có lựa chọn nào khác, bởi vì vô tận hư không sẽ tiếp tục suy yếu, và bọn hắn sẽ dần dần bước vào sự diệt vong!

Wa!ter nghi hoặc thốt lên:

- Rốt cuộc vì cái gì mà các Chúa Tể vĩ đại lại muốn chậm rãi làm suy yếu vô tận hư không?

Khải Hi đáp:

- Không biết!

Wa!ter kích động nói:

- Chỉ cần chúng ta đem tin tức này bẩm báo cho Chúa Tể miện hạ, chẳng phải bọn hắn nhất định phải chết ư?

- Mục đích của Chúa Tể là vô tận hư không, sao thèm quan tâm chuyện chết sống của một đám sâu kiến?

- Nhưng không phải hiện giờ bọn chúng đang phá hỏng kế hoạch của các Chúa Tể sao?

Khải Hi nhìn Wa!ter nói:

- Nếu như ngay cả một đám già cỗi còn sót lại mà cũng không thể giải quyết xong, ngươi cảm thấy Chúa Tể sẽ nhìn chúng ta như thế nào?

- Đó cũng không phải là một người, mà là mấy tôn Thần Vương!

Chí ít bốn tôn Thần Vương trở lên.

Khải Hi nói:

- Ngươi không phát hiện ra ư? Mỗi lần bọn hắn chỉ xuất hiện một người, hơn nữa còn đều là hóa thân, điều này nói rõ nơi bọn hắn ẩn nấp có hạn chế rất nghiêm khắc về việc ra vào, hoặc nói chính xác hơn, bọn hắn muốn ra ngoài là vô cùng khó khăn.

Wa!ter trầm ngâm nói:

- Ta hiểu được! Ngươi là muốn chính chúng ta đối phó bọn hắn?

Chém giết toàn bộ bọn hắn?

Khải Hi im lặng, cái loại này sao lại thành Thần Vương được nhỉ?

Nàng nói tiếp:

- Nhất định phải bẩm báo Chúa Tể, nhưng đánh bại bọn hắn xong bẩm báo và bị bọn hắn đánh cho chật vật rồi mới bẩm báo là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Wa!ter cười nói:

- Đã hiểu! Nếu như mỗi lần Hồng Hoang chỉ có thể xuất động một tôn Thần Vương hóa thân, vậy đối phó bọn hắn cũng không khó.

Khải Hi nói:

- Bắt giữ hắn, tìm đến nơi bọn hắn ẩn thân, sau khi Chư Thần Chi Chiến kết thúc lại bẩm báo Chúa Tể. Đối với Chúa Tể mà nói, việc Chư Thần Chi Chiến được tiến hành thuận lợi vẫn quan trọng hơn đám sâu kiến kia.

Ánh mắt Wa!ter sáng lên, hắn đột nhiên nói:

- Phương Đông Thần Vương đã chết một người, nếu bây giờ chúng ta tập kích, chẳng phải là chiếm hết thế thượng phong sao? Cũng sớm ngày kết thúc Chư Thần Chi Chiến.

Khải Hi đứng lên, nói:

- Vậy thì bắt đầu đi! Nếu như Đạo Môn ngăn cản, vậy liền đồng thời xuất thủ xoá bỏ, có thể bức Hồng Hoang Thần Vương ra thì không còn gì tốt hơn.

Tại nơi giao giới của phương Đông và phương Tây, thần quang phun trào, từng tôn Thần Linh giống như binh sĩ đứng nghiêm trang, trên thân tỏa rạng hào quang.

Quang Minh Giáo Hoàng nhàn nhạt quát:

- Đánh vào phương Đông!

Ngàn vạn Thần Linh đồng thời phóng về phía vô tận hư không, sát ý ngập trời.

Vô tận hư không phương Đông, khắp nơi cấm địa san sát, bày ra tư thế tuyệt sát, đại nạn chết chóc sắp xảy ra.

Ông!

Tại nơi giao giới của phương Đông và phương Tây, đột nhiên hiển hiện ba đại môn khổng lồ. Õ giữa là Thiên Môn tọa lạc trên tường vân, bên trái là Quỷ Môn Quan âm u mờ mịt, bên phải là Phật Môn lóng lánh kim quang.

Thạch Hạo, Ninh Khuyết, Bạch Hiểu Thuần cùng bước ra từ trong ba đại môn, hét lớn:

- Thối lui!

Thiên Đình, Địa Phủ, Phật Môn, khí thế cường đại, uy nghiêm tột bực.

Oanh! Vạn Thần đồng thời dừng lại, nhìn chăm chú lên ba bóng dáng hiên ngang kia.