← Quay lại trang sách

Chương 1174 Thực Lực Khủng Bố?

Thậm chí rất nhiều Thần Linh cung kính thi lễ với ba người, thối lui ra phía sau. Mặc dù khoảng cách di chuyển không nhiều, nhưng cũng cho thấy thái độ của bọn họ. Những năm này, số Thần Linh thế giới ở vô tận hư không được Hồng Hoang cứu trợ là không ít.

Tự Do Liên Minh Thần Linh lại càng rút hết về, trước đó Hồng Hoang Thiên Đình ngăn cản Bạo Dương đế quốc tiến công Lục Ấm Hư Không Vực, tất cả Tự Do Liên Minh chư Thần đều mang lòng cảm kích.

Phương Đông, từng tôn Thần Linh hư ảnh vĩ ngạn lần lượt hiện lên trên không trung cấm địa, cầm đầu chính là Bạo Dương đại đế cùng Kiếm Chủ.

Phương Tây, bộ ba Quang Minh Giáo Hoàng, Hắc Ám Điện Chủ, Cuồng Bạo Thú Thần đi ra, nhìn chăm chú lên ba đại môn kia.

Âm thanh già nua hòa ái của Quang Minh Giáo Hoàng vang lên:

- Hạo Thiên Đại Đế, Phong Đô Đại Đế, Như Lai Phật Tổ, vì chúng sinh ở hư không này, hãy rời đi đi! Sớm ngày kết thúc Chư Thần Chi Chiến, cũng sớm ngày kết thúc đại kiếp nạn đẫm máu này.

Thạch Hạo hừ lạnh, không vui nói:

- Chỉ cần các ngươi thối lui, trận đại kiếp nạn này sẽ tự nhiên kết thúc!

Quang Minh Giáo Hoàng cười ôn hòa, nói:

- Đạo Môn yêu thương chúng sinh, ta có thể hiểu được, nhưng Chư Thần Chi Chiến cũng có lý do không thể không tiến hành.

Cho nên ba vị Đại Đế vẫn là lui về đi! Vĩnh Hằng Thần giới lực lượng không phải chỉ dăm ba Thần Vương là có thể ngăn cản.

Bạch Hiểu Thuần nói:

- Vậy là ngươi hoàn toàn không biết gì về Hồng Hoang rồi.

- Đạo Chủ pháp dụ, phương Đông phương Tây từ đây ngăn cách, nếu dám bước qua Hồng Hoang đại môn, tất chịu thảo phạt!

Thạch Hạo vung tay áo lên, xoay người đi vào trong Thiên Môn.

Bạch Hiểu Thuần nhìn khắp chúng Thần, lắc đầu cảm thán nói:

- Nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành Ma, các ngươi tự lo thân mình cho tốt đi!

Nói xong cũng quay người đi vào trong Phật môn.

Ninh Khuyết lạnh giọng nói:

- Địa Phủ của bản đế vẫn còn trống trải lắm!

Quay người đi vào Quỷ Môn Quan.

Giữa hư không hoàn toàn tĩnh mịch, ba đại môn khổng lồ chắn ngang giao giới phương Đông và phương Tây, giống như ba tòa Trảm Thần đao chia cách hai nơi, không người nào dám đặt chân nửa bước.

Bên trong phương Đông cấm địa, Bạo Dương đại đế nhìn ba đại môn đứng vững, cảm khái nói:

- Hồng Hoang phát triển thực sự là quá nhanh, năm đó trong Quốc Khánh đại điển, chúng ta còn có thể chèn ép Đạo Chủ một đầu, bây giờ lại phải dựa vào sự che chở của Đạo Môn mà sống.

Kiếm Chủ đột nhiên nói:

- Chúng ta cần gì phải đối nghịch với Đạo Môn đâu?

Bạo Dương đại đế không vui nói:

- Ngươi có ý gì?

- Hỏa Hoàng Chí Tôn!

Bạo Dương đại đế đột ngột trợn mắt, thấp giọng phẫn nộ kêu lên:

- Ngươi muốn đầu nhập Đạo Môn, chẳng lẽ ngươi đã quên kiếp nạn đẫm máu ở một kỷ nguyên trước rồi sao?

Kiếm Chủ đáp:

- Hiển nhiên là ta không quên, muốn báo thù cũng nên đi Vĩnh Hằng Thần giới tìm phương Tây cường giả của một kỷ nguyên trước, liên quan gì đến phương Tây bây giờ đâu?

Cuồng Bạo Thú Thần ngưng trọng nói:

- Làm sao bây giờ Quay đầu nhìn về phía Hắc Ám Điện Chủ.

Hắc Ám Điện Chủ chống quyền trượng, cười ha ha nói:

- Cái này đừng hỏi ta, ngay cả Thái Thản Chủ Thần còn bị Đạo Chủ chém giết, ta thật không dám trêu vào!

Cuồng Bạo Thú Thần ngưng trọng nói:

- Chỉ vì ba tòa đại môn này, mà cả phương Tây Thân Hệ bị hù không dám tiến lên nửa bước?!

Hắc Ám Điện Chủ nói:

- Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng quả thực Đạo Môn có thực lực khủng bố!

- Thực lực khủng bố?

Quang Minh Giáo Hoàng cười to, nói:

- Kỳ thật thực lực của chúng ta vượt xa Hồng Hoang, chỉ là tất cả mọi người không muốn đánh thôi! Là không dám đánh! Chư Thần Chi Chiến diễn ra xong, ngàn vạn vô tận hư không không còn lấy một.