Chương 1196 Hư Không Nhất Thể, Bàn An Xuất Thế
Nụ cười trên mặt Lý Bình An biến mất, thần sắc dần dần ngưng trọng, nếu không phải Phần Thiên Khổng Tước nhắc nhở, chính mình cũng thiếu chút nữa quên mất Thâm Uyên. Đã lâu lắm rồi, Thâm Uyên không hề xuất hiện trong vô tận hư không.
Lý Bình An hỏi:
- Còn có tin tức gì nữa không?
Phần Thiên Khổng Tước do dự một chút, nói:
- Lần này Thâm Uyên có động tác rất lớn, rất nhiều Ma Vương liên thủ, ắt hẳn phía sau còn có ảnh hưởng từ một tồn tại trên cả Ma Vương.
Trên cả Ma Vương? Trong lòng Lý Bình An run lên, hắn vội vàng nói:
- Là Bản Nguyên Ma Thần?
Mạnh Hạo Nhiên nói:
- Ô Thâm Uyên gọi là Ma Chủ. Trong truyền thuyết, Thâm Uyên có bảy vị Ma Chủ, lần lượt là Đọa Lạc Thiên Sứ Ngạo Mạn Ma Chủ, Bất Diệt U Hồn Đố Ky Ma Chủ, Tử Sắc Ác Ma Phẫn nộ Ma Chủ, Khôi Phục Tử Thi Lười Biếng Ma Chủ, Vong Linh Cự Long Tham Lam Ma Chủ, Cơ Ngạ Khô Lâu Tham Thực Ma Chủ, Thâm Uyên Mị Ma Sắc Dục Ma Chủ.
Có thể hiệu lệnh Ma Vương chỉ có bảy vị Ma Chủ này, danh tiếng của bảy vị Ma Chủ dù là ở trên Vĩnh Hằng Thần giới cũng tương đương một tồn tại cấm ky.
Lý Bình An thì thầm:
- Ma Chủ, thật phiền toái!
Phần Thiên Khổng Tước nói:
- Đạo Chủ không cần lo lắng Ma Chủ, vì vô tận hư không không cách nào gánh chịu Ma Chủ giáng lâm. Đối thủ của chúng ta chính là đám Ma Vương kia, nhưng dù chỉ là Ma Vương cũng không phải hạng chúng ta có thể ngăn cản.
Lý Bình An lấy lại tỉnh thân, cảm kích nói:
- Đa tạ hai vị nhắc nhở, nếu Thâm Uyên đột nhiên xâm lấn, chắc chắn sẽ đánh cho chúng ta trổ tay không kịp, tổn thất nặng nề.
Phần Thiên Khổng Tước hỏi:
- Đạo Chủ, Chư Thần Chi Chiến như thế nào rồi?
Chúng ta cũng có thể mượn nhờ Vĩnh Hằng Thần giới Thần Vương đối kháng Thâm Uyên lực lượng. Vì để đảm bảo cho Chư Thần Chi Chiến tiến hành thuận lợi, Vĩnh Hằng Thần giới Thần Vương tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, thậm chí có thể dẫn tới Vĩnh Hằng Thần giới lực lượng.
Lý Bình An bất đắc dĩ nói:
- Chậm rồi, bốn người gọi là Đốc Chiến Thần Vương kia đều đã bị chém giết, Chư Thần Chi Chiến còn chưa bắt đầu đã kết thúc.
- Cái gì?
Mạnh Hạo Nhiên kinh hãi hô lên, lại vội vàng hỏi:
- Đạo Chủ, ngài đã chém giết bốn vị Đốc Chiến Thần Vương?
Điều này sao có thể? Sao ngài làm được? Chẳng lẽ ngài cũng đã đột phá đến Thần Vương cảnh giới? Nhưng dù ngài cũng được xem như Thần Vương, vẫn không thể chém giết nổi cả bốn vị Thần Vương!
Trong lúc khiếp sợ, Mạnh Hạo Nhiên liên tục nói ra nghi vấn của mình.
Lý Bình An bật cười đáp:
- Bây giờ ta vẫn chưa có bản lĩnh chém giết Thần Vương, là Viễn Cổ Hồng Hoang Đại Thần xuất thủ.
Mạnh Hạo Nhiên thì thầm:
- Viễn Cổ Hồng Hoang.
Phần Thiên Khổng Tước mừng rỡ nói:
- Đạo Chủ, Viễn Cổ Hồng Hoang Đại Thần vẫn còn chứ? Có thể hỗ trợ chống cự Thâm Uyên hay không?
Lý Bình An lắc đầu nói:
- Không được, bọn họ đã rời đi.
- Có thể mời về lại hay không?
Phần Thiên Khổng Tước chờ mong hỏi.
Lý Bình An lắc đầu nói ra:
- Không được!
Mạnh Hạo Nhiên sốt ruột nói:
- Vậy phải làm thế nào? Thâm Uyên rất cường đại, vô tận hư không hoàn toàn không đối kháng được.
Lý Bình An lâm vào trầm tư, một lát sau tỉnh táo lại, cười nói:
- Thâm Uyên thì để ta nghĩ biện pháp, các người đi gặp Ninh Khuyết trước đi! Vừa mới nhận nhau đã phải xa lìa mấy trăm năm, hẳn là hắn rất nhớ các người.
- Được.
Phần Thiên Khổng Tước lập tức đứng lên, thi lễ với Lý Bình An rồi đi ra ngoài.
Mạnh Hạo Nhiên do dự một chút cũng vội vàng đuổi theo, mặc dù không biết Đạo Chủ có biện pháp gì, nhưng lão bà vẫn quan trọng hơn cả.
Hai người vừa bước ra khỏi Tam Thanh Quan, lập tức hóa thành một vệt thần quang phóng lên tận trời.