Chương 1197 Bàn An Đạo Chủ
Lý Bình An thì thầm:
- Vô tận hư không mà so sánh với Vĩnh Hằng Thần giới và Thâm Uyên thì chẳng khác nào bụi bặm với Thần Sơn. Đáng lí Thần Long không nên so đo cùng hạng sâu kiến, nhưng vì sao Vĩnh Hằng Thần giới và Thâm Uyên cứ liên tục dây dưa không ngừng với vô tận hư không? Vĩnh Hằng Thần giới phát động không biết bao nhiêu Chư Thần Chỉ Chiến, Thâm Uyên thì lại liên tục cắn nuốt vô tận hư không. Rốt cuộc bọn họ muốn làm gì? Rốt cuộc vô tận hư không ẩn chứa bí mật nào?
Nhất thời trong lòng Lý Bình An tràn đầy suy nghĩ hỗn loạn, tâm cảnh lạnh nhạt nổi lên điểm điểm gợn sóng. Hắn đứng dậy cất bước tiến về Tam Thanh đại điện, dâng lên ba nén hương, đối mặt với ba vị Đạo Chủ.
Lý Bình An ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trên trán hiển hiện một đạo thất thải hào quang, thần niệm dung nhập thiên địa Pháp Tắc, ngao du trong vô tận hư không.
Từ khi Hồng Hoang Đạo Môn kết thúc Chư Thần Chỉ Chiến, danh tiếng Hồng Hoang liền truyền khắp Chư Thiên Vạn Giới, vạn thần cộng tôn.
Việc truyền Đạo của Đạo Môn trong vô tận hư không vô cùng thuận lợi, vô số thế giới mừng rỡ nghênh đón Đạo Môn giáng lâm, toàn lực phối hợp trở thành Hồng Hoang hạ giới. Đạo Môn dân khuếch trương trong vô tận hư không, mà Hồng Hoang cũng nghiễm nhiên trở thành trung tâm vạn giới.
Ba năm kể từ khi diễn ra Chư Thần Chi Chiến, một cơn dao động như có như không càn quét toàn bộ vô tận hư không, tất cả thế giới đều phát sáng, thiên địa Pháp Tắc dây dưa bao trùm toàn bộ vô tận hư không.
Bên trong Tam Thanh Thần Điện, thân thể Lý Bình An đột nhiên chấn động, thần hồn thấu thể mà ra, thần niệm khuếch trương bao phủ toàn bộ vô tận hư không. Vô số thế giới giống như nằm trong tầm kiểm soát của hắn, mỗi thời mỗi khắc đều có Vị Diện thế giới mới được tạo ra, cũng có thế giới lâm vào hủy diệt, hắn cảm thấy giờ phút này bản thân vô cùng cường đại, như một Đấng Sáng Tạo. Muôn vàn thế giới, ngàn vạn Thần Linh đều ở trong một ý niệm của hắn.
Bên trong Hỗn Độn Hải tại đan điền, một gốc Thanh Liên lơ lửng phía trên ba ngàn Ma Thần, ba ngàn Đạo vận chập chờn quanh Thanh Liên.
Tâm thần bao phủ vô tận hư không đột nhiên co lại, nhập vào trong Hỗn Độn Thanh Liên. Hỗn Độn Thanh Liên nở rộ quang mang, cánh Liên Hoa chậm rãi mổ ra giữa quang mang rực rỡ, một bóng người cực giống Lý Bình An bước ra từ trong Thanh Liên, ánh mắt đạm mạc, phía sau hiển hiện một đạo thất thải Thần luân.
Ma Thần Lý Bình An mở miệng nói:
- Ta là Bàn An, ta là Đạo Chủ, ta thống ngự Ba Ngàn Đại Đạo.
Oanh! Bên trong Hỗn Độn Hải nhấc lên sóng to gió lớn, một thanh âm Đại Đạo huyền ảo vang lên.
Ba ngàn Ma Thần đột nhiên mở to mắt, ngẩng đầu nhìn Bàn An phía trên, trong mắt mang theo sát ý trần trụi.
- Trảm Từng tiếng lạnh quát chói tai, một vị Ma Thần hóa thành một thanh hung kiếm sát ý trùng thiên chém về phía Bàn An.
Bàn An đưa tay chộp một cái, Ba Ngàn Pháp Tắc tràn ngập không gian hỗn độn lập tức ngưng tụ thành một thanh trường kiếm xuất hiện nơi tay, trên trường kiếm in ba ngàn phù văn, lộ vẻ cực kỳ huyền ảo.
Bàn An chém ra một kiếm. Bang! Một tiếng kiếm minh vang lên, lực lượng cường đại nổ tung giữa Hỗn Độn Hải, kiếm quang lôi đình quét ra, Hỗn Độn trước mặt bị xé rách, thanh khí lên cao, trọc khí hạ xuống.
Hung kiếm cũng bị lực lượng cường đại của Bàn An đánh bay, nó lóe lên quang mang giữa Hỗn Độn Hải, khôi phục thành bộ dáng của Kiếm chỉ Ma Thần, lảo đảo lui lại.
- Giết!
- Giết!
- Giết Tiếng la giết rung trời, ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần cùng thi triển thần thông đánh tới Bàn An, đủ loại Đại Đạo thần thông được tung ra, âm vang va chạm giữa Hỗn Độn Hải, lực lượng bạo phát mạnh mẽ lập tức khiến Hỗn Độn Hải sôi trào, Hỗn Độn chi lực hoành hành tứ phương Ba ngàn Ma Thần quay quanh Bàn An mà chém giết, thân ảnh tung hoành, Đại Đạo oanh minh, Pháp Tắc hỗn loạn.
Đại chiến tiếp tục không biết bao lâu, oanh! Bàn An tung ra một quyền đánh bay Đấu Chiến Ma Thần, Đấu Chiến Ma Thần lóng lánh thần quang, trượt dài trên Hỗn Độn Hải như một thiên thạch rực cháy.