← Quay lại trang sách

Chương 1211 Thần Chủ Dự Định

Các Tiên Thần còn lại cũng đều liên tiếp tỉnh dậy từ đốn ngộ.

Dương Bình đại đế đột nhiên bừng tỉnh, từng câu chân ngôn đại đạo còn quanh quẩn trong đầu, vấn đề ngày xưa không hiểu đã vô cùng rõ ràng, nhìn Lý Bình An tràn đầy kinh hãi, cái này... Bản kinh thư này làm sao lại xuất từ hạ giới?!

Đông đảo Thần Chủ hạ giới giờ phút này đều biến sắc, bần đạo kinh này huyền ảo hơn hẳn những gì bọn hắn mong muốn, thậm chí còn có một suy nghĩ hoang đường, ngay cả Chúa tể cũng không viết ra được kinh thư như thế mà? Trong lòng họ sôi trào mãnh liệt tràn đầy rung động.

Lý Bình An lạnh nhạt nói:

- Giảng đạo lần thứ nhất kết thúc, lần tiếp theo định tại ba mươi ba năm sau.

Thân ảnh nhạt dần rồi biến mất.

Chư Tiên Thần xoay người thi lễ, kích động nói:

- Đa tạ Đạo Chủ truyền đạo chỉ ân! Cung tiễn Đạo Chủ!

Lần này, rất nhiều Thần Chủ Vĩnh Hằng Thần Giới cũng cố nén không thích ứng, xoay người thi lễ, ơn nghĩa như thế có thể làm lão sưt Celina càng kích động run rẩy, kinh văn này khẳng định không phải Đạo Chủ viết, nhất định là Tam Thanh Đạo Chủ, Tam Thanh Đạo Chủ cũng là tồn tại chân thực.

Chúng Tiên Thần đứng dậy, tốp năm tốp ba đi ra ngoài, mỗi người đều không nói một lời, thần sắc còn có chút hoảng hốt, đủ loại lĩnh ngộ quanh quẩn trong tim.

Từng đạo thần quang xẹt qua không trung, tản mát tại Hồng Hoang.

Bên trên Huyền Không đảo là một tòa cung điện mới tỉnh, Võ Thần điện Dương Bình đại đế, Hỏa Thần Điện Tinh Lan đại đế, Lôi Đình thần điện Lôi Trạch đại đế, Thuỷ Thần vực Joyce Thần Chủ, phong thần vực Sara Thần Chủ, Quang Minh thần vực Herti Thần Chủ, Thổ Thần vực Reed Thần Chủ ở bên trong, dù cho tại hạ giới cũng phải ở trên chúng sinh, đây chính là niềm kiêu ngạo của Thần Chủ Vĩnh Hằng Thần Giới.

Rất nhiều Thần Chủ ngồi vây chung một chỗ, trong cung điện hoàn toàn yên tĩnh im ắng.

Sau một hồi lâu, Tinh Lan đại đế đắng chát nói:

- Bản kinh thư này, thể hiện tất cả thiên địa huyền ảo.

Joyce Thần Chủ dùng ngón tay vòng quanh mái tóc của mình, tự nói:

- Có thể viết ra kinh thư nhường này sẽ là cảnh giới nào chứ?

Chúng ta chắc chắn không được rồi, nhưng Chúa tể được không?

Lôi Trạch đại đế quả quyết nói:

- Chúa tể đương nhiên có thể.

Dương Bình đại đế trầm ngưng nói:

- Vậy đó sẽ là vị Chúa tể nào?

Mọi người trầm mặc không nói, nếu có Chúa tể viết kinh thư này, bọn hắn không thể nào không biết, càng không thể rơi xuống hạ giới.

Tinh Lan đại đế nắm chặt nắm đấm, tàn nhẫn nói:

- Đạo Môn nhất định phải diệt, Đạo Chủ nhất định phải chết, nếu không tất thành họa lớn của Vĩnh Hằng Thần Giới ta, thậm chí sẽ là Thâm Uyên kế tiếp.

Sara Thần Chủ ánh mắt ngưng lại, nói:

- Ngươi cảm thấy Đạo Chủ có thể so với Thâm Uyên chi chủ?

Tinh Lan đại đế quả quyết nói:

- Không, so Thâm Uyên chi chủ hắn càng thêm thần bí, cũng càng nguy hiểm. Các ngươi cũng đã nghe bần đạo kinh này rồi đấy, đối với chúng ta mà nói đều là vô thượng kinh điển, nhưng hắn lại hào phóng nói ra, điểm ấy ngay cả Thâm Uyên chi chủ đều không làm được.

Dương Bình đại đế chậm rãi nói:

- Các ngươi cảm thấy Đạo Môn có phải là nguyên nhân các Chúa tể một mực phá diệt Vô Tận Hư Không?

Joyce Thần Chủ nói:

- Không phải!

- VÌ sao?

Joyce Thần Chủ mịt mờ nói:

- Thần hệ đã từng trêu chọc Chúa tể tất cả đều biến mất.

Các Thần Chủ khác im lặng nhẹ gật đầu, nếu như Đạo Môn thật sự là nguyên nhân Chúa tể muốn đối phó thần hệ, căn bản cũng không cần lần lượt phá diệt Vô Tận Hư Không, thời điểm ban sơ Chúa tể có thể hủy diệt Vô Tận Hư Không, cũng có thể triệt để hủy diệt Đạo Môn, hoặc là chiếm làm của riêng.

Tinh Lan đại đế nghiêm nghị nói:

- Không cần biết Đạo Môn có lai lịch gì, bọn hắn đều phải chết, nếu không Vô Tận Hư Không sẽ thoát ly khỏi kiểm soát của chúng ta.