← Quay lại trang sách

Chương 1215 Thâm Uyên Biến Cố

Trong khoảng thời gian ngắn Hồng Hoang xuất hiện thêm hai mươi tám vị Thần Vương, khí thế toàn bộ Hồng Hoang tăng mạnh giống như ngênh đón thời kì tu luyện hoàng kim..

Trong Thâm Uyên u ám, ngàn vạn trầm luân vị diện san sát nhau, trong đó có một cái vị diện tỏa sáng.

Dạ Vũ mặc hồng bào đi ra từ bên trong, vầng sáng tứ sắc chiếu lên Dạ Vũ giống như Chân Thần duy nhất giữa thiên địa, vẳng sáng dần xâm nhập vào trong người Dạ Vũ, khí tức bàng bạc càn quét Thâm Uyên.

Dạ Vũ cất lời vang vọng khắp Thâm Uyên:

- Ta là Dạ Vũ! Ta là Minh Vương!

Trên một tòa xác người, một thi thể khô khốc đang ôm nữ thi xinh đẹp nằm ngủ.

Đột nhiên một thanh âm truyền từ xa đến:

- Ta là Dạ Vũ! Ta là Minh Vương!

Thi thể khô khốc đột nhiên mở hai mắt dùng sức nhìn về phía Dạ Vũ, buồn rầu nói:

- Ôi! Vô Tận Hư Không sau này chính là Vĩnh Hằng Thần Giới, về sau muốn ngủ cũng khó đây!

Điều hạnh phúc nhất thiên hạ chính là tử vong vì có thể mãi mãi ngủ đi, lúc trước sao mình lại phục sinh vậy cà? Ôi! Sao ta lại phải sống dậy? Trời cao bất công quá!

Thiên sứ ngạo mạn lau sạch trường kiếm trong tay, cười nói:

- Trận chiến đã bắt đầu, tiếc là không thể xuất chiến.

Đột nhiên, hắn vung trường kiếm trong tay, vài vị diện ở nơi xa võ ầm ầm, lạnh lùng nói:

- Quang Minh Thần Chủ Herti, chờ ta trở về.

Mấy tên Thần Chủ còn lại cũng nhìn về phía Dạ Vũ.

Đột nhiên một thanh âm yếu ớt truyền vào tai Dạ Vũ:

- Đến Phong Ấn thần điện gặp ta.

Dạ Vũ động dung, chân đạp thất thải tường vân bay về phía Thâm Uyên.

Tường vân lướt qua Thâm Uyên vô tận, đi qua những nơi lãnh chúa Thâm Uyên ẩn nấp, ma vương Thâm Uyên nín thin, rất có khí thế nữ vương đang tuần tra.

Dạ Vũ đi vào Thần Sơn đen nhánh ngay giữa Thâm Uyên, trên đỉnh núi có một tòa thần điện ngũ sắc, thần quang chuyển động tản ra dao động mạnh mẽ.

Theo truyền thuyết thời viễn cổ xa xưa, Chúa Tể Thâm Uyên muốn thôn phệ toàn bộ đại thế giới, đem tất cả thế giới đều đặt vào bên trong Thâm Uyên. Từ đó nhấc lên đại chiến, kết quả trong trận chiến đó Chúa Tể Thâm Uyên bị bảy chúa tể Vĩnh Hằng Thần Giới đánh bại rồi phong ấn trong Thâm Uyên, nhiều năm trôi qua cũng không thể nào thoát khỏi.

Dạ Vũ vào thần điện, cung kính thi lễ, cười nói:

- Chúa tể, ta đã đột phá đến cảnh giới Ma Vương.

- Tốt lắm!

Từ trong thần điện truyền ra thanh âm suy yếu.

- Đa tạ Chúa tể ban thưởng U Minh Huyết Liên.

- Đó là thứ ngươi nên có.

Thanh âm vang lên nghe thật xa xôi.

Dạ Vũ nũng nịu nói:

- Chúa tể, ngài nói chỉ cần ta đột phá đến cảnh giới Ma Vương thì sẽ cho ta biết đám Ma Vương đó đang làm gì. Bây giờ hình như là lúc phải nói rồi nhỉ, người ta tò mò lắm đó!

- Thâm Uyên muốn thôn phệ Vô Tận Hư Không, ngươi có sẵn lòng giúp ta hay không?

Thanh suy yếu truyền ra từ trong thần điện.

Nụ cười trên mặt Dạ Vũ tắt lịm, nàng cảm nhận được hơi thở lạnh thấu xương trong thanh âm này, cười lớn nói:

- Chúa tể, Vô Tận Hư Không đối với Thâm Uyên chỉ là một hạt các nhỏ bé thôi, không quan tâm tới thì xong. Kẻ thù của chúng ta là Vĩnh Hằng Thần Giới, thôn phệ một hại bụi bặm làm chỉ cho dơ tay chúng ta.

- Ha ha! Vô Tận Hư Không là bụi bặm, nhưng hạt bụi này lại rất quan trọng.

Dạ Vũ lắc đầu nói:

- Ta không hiểu! Một hạt bụi thì quan trọng gì chứ?

- Ngươi biết trên Chúa Tể là gì không?

Dạ Vũ kinh ngạc nói:

- Trên Chúa tể? Không phải Chúa Tể đã là cao nhất rồi sao?

- Không!

Giọng nói trong thần điện trở nên cuồng nhiệt:

- Trên chúa tể là Chủ Vĩnh Hằng, Chủ Sáng Thế, vĩnh hằng bất diệt.

- Chủ Vĩnh Hẳng? Chủ Sáng Thế? Sao chưa từng nghe nói bao giờ?

- Bởi vì Thần Sáng Thế vĩ đại đã sớm đã qua đời, những thứ có liên quan về người ở trên thế gian này đã bị các chúa tể liên thủ xóa đi. Trước khi Thần Sáng Thế qua đời đã từng nói phương pháp trở thành Chủ Vĩnh Hằng sẽ tìm thấy ở Hư Không.