← Quay lại trang sách

Chương 1216 Đoạt Xá

Bảy vị chúa tể Vĩnh Hằng Thần Giới không ngừng mở ra những đợt chư thần chiến, nhất định là bọn hắn đã tìm được phương pháp để trở thành Chủ Vĩnh Hằng. Ha ha! Nhưng bọn chúng chậm rồi, bởi vì ta, chúa tể vĩ đại của Thâm Uyên sẽ nuốt trọn vô tận hư không biến thành vĩnh hằng bất hủ.

Thanh âm trong thần điện trở nên điên cuồng.

Dạ Vũ loạn nhịp, Vô Tận Hư Không vậy mà lại có một bí mật động trời như vậy? Vậy chẳng phải Thần giới Vĩnh hằng và Thâm Uyên sẽ không thể nào bỏ qua cho Vô Tận Hư Không?

Đại não Dạ Vũ nhanh chóng chuyển động, đột nhiên hỏi:

- Chúa tể vĩ đại, Chủ Vĩnh Hằng đã vĩnh hằng bất diệt, tại sao lại qua đời? Chẳng lẽ còn có người cường đại hơn cả Chủ Vĩnh Hằng.

Trong thần điện trở nên im lặng.

Không gian sau lưng Dạ Vũ lặng im vỡ nát biến thành một thông đạo nối thẳng với Thâm Uyên vô tận của Hư Không, Dạ Vũ lui một bước liền ngã vào trong thông đạo Thâm Uyên.

- Ngươi muốn đi đâu?

Một thanh âm suy yếu đột nhiên vang lên.

Dạ Vũ lập tức đông cứng tại chỗ, thông đạo Thâm Uyên cũng vặn vẹo đóng lại.

- AI Dạ Vũ hoảng sợ hô lên rồi bay lại vào thần điện trong nháy mắt.

Phịch một cái liền bị áp sáng vào bức màn bảy màu, áo bào tung bay.

Trong thần điện phát ra ma khí cuồn cuộn phủ đen thất thải thần điện, hai đôi mắt đỏ như máu sáng lên từ bên trong thần điện nhìn chăm chú Dạ Vũ nói:

- Ta không biết Thần Sáng Thế vĩ đại chết đi như thế nào nhưng ta có thể mơ hồ cảm nhận được bốn cây thần kiếm với sát ý tận trời.

- Ừm!

Dạ Vũ thống khổ kêu lên, bất an nói:

- Chúa tể, ngài làm như thế này là có ý gì?

- Ha ha!

Trong thần điện truyền ra tiếng cười quái dị, nói:

- Ta đã gặm nhấm bí mật này trong lòng thật lâu, cuối cùng cũng nói được.

Bàn tay với móng vuốt thật dài duỗi ra từ thần điện xẹt lên khuôn mặt của Dạ Vũ phát ra tiếng xèn xẹt, suy yếu nói:

- Nếu đã biết được bí mật này thì nên hiến thân vì thành tựu vĩnh hằng của ta, đến đây! Dâng lên thể xác và tỉnh thần của ngươi, tiếp nhận ta, dung nạp ta, ngươi sẽ thành chủ Thâm Uyên.

Móng tay bén nhọn giống như lợi kiếm đâm vào, xoẹt! Màn phòng ngự của thần điện phát ra âm thanh, móng tay xuyên qua luồng sáng của màn phòng ngự đâm vào trong cơ thể Dạ Vũ.

- AI Dạ Vũ ngửa mặt lên trời phát ra thanh âm thống khổ.

- Khà khà khả!

Tiếng cười to vui sướng truyền ra từ trong thần điện, lực lượng vô tận truyền ra từ móng tay dài ngoằn dung nhập vào trong người Dạ Vũ. Cả người Dạ Vũ dần bị nuốt chửng bởi quả cầu hắc ám, trong quang cầu truyền ra tiếng gào thét thống khổ của nàng.

Một lúc sau, đùng! Đột nhiên thần điện tỏa ra thất thải quang mang, thần quang bảy màu dần thôn phệ hắc ám. Móng tay đang vươn ra bị chém gãy, trong thần điện phát ra tiếng rên rỉ, ma khí cuồn cuộn tiêu tán, thần điện khôi phục lại ánh sáng thất thải lấp lánh.

Quang cầu đen bao lấy Dạ Vũ cũng bị đánh bay giữa hư không, nó nhanh chóng co lại lộ ra người ở bên trong.

Áo đỏ trên người Dạ Vũ chuyển thành màu đen, hình thêu mẫu đơn cũng biến thành bụi gai, tóc tử sắc phũ trên vai, nhếch đôi môi màu huyết hồng cười lên tạo ra cảm giác tà dị không nói hết được.

Dạ Vũ nâng tay lên lật qua lật lại ngắm nhìn, si mê nói:

- Thật là một thân thể tuyệt vời! Lấy thân thể thuần âm sinh ra lực lượng thuần dương, quả thật tuyệt vời và hoãn mỹ.

Oggs, Arnold, Gaia, Boyle, Tỉnh Hỏa, Thái Thanh, Hạng Vũ, giờ ta đã ra rồi, các ngươi thua chắc! Các ngươi nhất định sẽ thua, các ngươi chờ đấy! Ha ha ha ha!

Dạ Vũ cười to, cười ngửa tới ngửa lui, cười không kiêng nể gì cả.

Bảy thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện trước thất thải thần điện, họ nửa quỳ ở dưới đỉnh núi, cúi đầu cung kính nói:

- Cung nghênh chúa tể!