Chương 1217 Minh Vương Vẫn Lạc
Dạ Vũ không cười nữa, nhấc tay lạnh lùng nói:
- Đứng lên đi!
- Tạ Chúa tể!
Bảy vị ma chủ đứng dậy, không dám động đậy gì nữa.
Dạ Vũ lạnh giọng hỏi:
- Đại quân chuẩn bị cho cuộc xuất chinh Vô Tận Hư Không đến đâu rồi?
Ma chủ Đọa Lạc Thiên Sứ ngạo mạn cung kính nói:
- Đã chuẩn bị xong hết, có hai mươi vị ma vương suất lĩnh Thâm Uyên lãnh chúa, cùng vô số tà dị xuất chinh.
Dạ Vũ nhíu mày, nói:
- Không đủ, ta muốn tuyệt đối cẩn thận nhất!
U hồn bất tử đứng trong bóng đen cung kính nói:
- Chúa tể, Thâm Uyên chúng ta chỉ có hơn năm mươi vị ma vương, đó là tất cả toàn bộ! Chúng ta có thể bị Vĩnh Hằng Thần Giới tấn công.
- Vậy thôi cho xuất động ba mươi lăm vị ma chủ, cùng ta xuất chinh!
Dạ Vũ phất tay áo, nhẹ nhàng lướt đi.
Bảy ma chủ cung kính xoay người thi lễ, nói:
- Tuần lệnh!
Trong U Minh Địa phủ, Ninh Khuyết dẫn hai người Phần Thiên Khổng Tước, Mạnh Hạo Nhiên đi du lịch ngắm cảnh ở Hoàng Tuyền Lộ, Bỉ Ngạn Hoa, Tam Sinh Thạch, Sông Vong Xuyên, trông như một gia đình vui vẻ hòa thuận.
Phần Thiên Khổng Tước nhìn Ninh Khuyết đắc ý giới thiệu Địa Phủ, ánh mắt như ánh nhìn của người mẹ.
Ba người chậm rãi đi trên cầu Nại Hà, Phần Thiên Khổng Tước đột nhiên run rẩy, dừng chân lại rồi che ngực, trong lòng bỗng nhiên bồn chồn đau đớn.
- AI Phần Thiên Khổng Tước xoay người phát ra một tiếng ngâm thống khổ.
Mạnh Hạo Nhiên vội vàng tiến lên ôm lấy Phần Thiên Khổng Tước, khẩn trương hỏi:
- Khổng Tước, ngươi sao vậy?
Ninh Khuyết nửa quỳ đỡ lấy Phần Thiên Khổng Tước, lo lắng nhìn nàng.
Hai mắt Phần Thiên Khổng Tước chảy ra huyết lệ, tuyệt vọng rên lên:
- Minh vương, Minh Vương bệ hạ qua đời.
Mạnh Hạo Nhiên sững sờ, trong đầu hiện lên bóng người hay thích xem tiểu thuyết ngôn tình, Minh Vương bệ hạ thích mặc áo mẫu đơn đỏ thẫm, nàng... Nàng đã qua đời? Sao có thể? Không phải Chúa Tể Thâm Uyên thu nhận Minh Vương làm đệ tử sao?
Phần Thiên Khổng Tước đột ngột ngẩng đầu, bi phẫn gầm thét kêu lên:
- Thâm Uyên!
Âm thanh to lớn quanh quần khắp Địa Phủ, vô số âm thần đều kinh động.
Oành! Trên người Phần Thiên Khổng Tước bốc cháy lửa huyết hồng, một con Khổng Tước đỏ sậm xông ra từ trong lửa, nó mang theo lửa hận ngập trời bay khỏi Địa Phủ.
Mạnh Hạo Nhiên vội vàng kêu lên:
- Ninh Khuyết, ngươi lập tức thông báo cho Đạo Chủ, ta ngăn mẫu thân ngươi lại.
- Được!
Ninh Khuyết hóa thành bóng đen biến mất.
- Có lẽ đến lúc mình chết, nàng cũng sẽ không thương tâm như vậy"
Mạnh Hạo Nhiên ê ẩm nhủ thầm, hóa thành một đạo kiếm khí cuồn cuộn đuổi sát Phần Thiên Khổng Tước.
Trước Tam Thanh Quan, trong lòng đất bốc lên khói đen, Ninh Khuyết đi ra từ trong đó lao nhanh vào trong Tam Thanh Quan, lớn tiếng kêu lên:
- Sư phụ!
Lý Bình An bước ra thật nhanh từ trong hậu viện, nghi hoặc hỏi:
- Thanh Minh, Phần Thiên Khổng Tước sao thế?
Ninh Khuyết nháy mắt xuất hiện trước mặt Lý Bình An, sốt ruột nói:
- Sư phụ, Minh Vương qua đời, mẫu thân ta muốn quay lại Thâm Uyên chém giết.
Lý Bình An chấn động, vô thức quay đầu nhìn chiếc ghế nằm dưới gốc hoa đào, trong phảng phất như thấy được một nữ tử áo đỏ đang nằm trên ghế mỉm cười đọc sách, chân nhỏ thỉnh thoảng đá vào miệng giếng ép ma long trong đó ca hát.
Lý Bình An nắm chặt tay, ánh mắt trở nên vừa phẫn nộ vừa đau sót.
Oành! Bầu trời thiên giới xuất hiện ngọn lửa huyết sắc rồi từ từ biến thành biển lửa đầy oán niệm nhuộm đỏ mây trời.
Trước biển lửa huyết sắc, Mạnh Hạo nhiên đẩy tay ra trước, sử dụng lực lượng Quỷ Tiên cuồng cuộn biến thành kết giới ngăn chặn biển lửa huyết sắc.
Khổng Tước rực cháy bay ra từ trong biển lửa, hai mắt đen nhánh nhìn Mạnh Hạo Nhiên đây sát khí, hỏa diễm quanh thân ngưng tụ thành những cây hỏa mâu sắc bén vọt thẳng về phía Mạnh Hạo Nhiên không chút lưu tình.