Chương 1266 Lý Bình An Nhập Thâm Uyên
Lý Bình An lấy Hạo Thiên Kính ra, tiện tay ném một cái, Hạo Thiên kính biến lớn khảm vào thông đạo, cảnh tượng phía đối diện lập tức hiện lên trên Hạo Thiên Kính.
Bên trong Thâm Uyên, Hoắc Thương xoay người nịnh nọt nhìn Dạ Vũ, sợ hãi nói:
- Đại nhân, ta đã dựa theo ý ngài lừa gạt Đạo Chủ đến Thâm Uyên, nhưng Đạo Chủ đến lúc nào thì ta thật sự không cách nào ảnh hưởng được.
Dạ Vũ đi tới cạnh Hoắc Thương, duỗi một ngón tay ra đẩy cằm Hoắc Thương lên, cười như không cười nói:
- Đạo Chủ bảo ngươi đi tìm nơi phong ấn Thâm Uyên Chúa tể?
Hoắc Thương nịnh nọt nhìn Dạ Vũ, liên tục gật đầu nói:
- Đúng vậy! Đúng! Đoán chừng Đạo Chủ cũng là sợ Thâm Uyên Chúa tể xuất hiện!
Sắc mặt Dạ Vũ trở nên lạnh lẽo, trên ngón tay chậm rãi dài ra móng tay ám tử sắc, móng tay chậm rãi đâm vào cằm Hoắc Thương.
- AI Hoắc Thương hét thảm, thống khổ kêu lên:
- Đại nhân tha mạng! Ta thật sự gọi Đạo Chủ đến mà!
Toàn thân run rẩy lại không dám động đậy, hoàn toàn không dám phản kháng chút nào.
Móng tay Dạ Vũ tiếp tục duỗi dài, đâm về phía Thân Cách của Hoắc Thương. Đầu Hoắc Thương đã bắt đầu vặn vẹo, hóa thành một bãi hắc thủy sáng tắt liên tục, hắn đau đớn kêu lên đầy thảm thiết.
Dạ Vũ nhỏ nhẹ nói:
- Gọi Đạo Chủ đến? Ta có thể cảm giác được ngươi đang gạt ta.
Năm vị Ma Chủ đứng bên cạnh nghe Hoắc Thương kêu thảm, không nhúc nhích, như thể không hề nghe thấy.
Xoẹtl Trên không Thâm Uyên đột nhiên rách ra, hình thành một hư không thông đạo, một đạo thanh quang từ trong thông đạo bắn ra, hóa thành Đạo Chủ Lý Bình An.
Động tác Dạ Vũ đột ngột ngừng lại, nàng bất ngờ ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, ánh mắt đây nghi hoặc. Hắn thật sự tới rồi? Chẳng lẽ ta đã đoán sai? Tiểu Ảnh Ma này không hề gạt ta? Móng tay sắc bén ở trong đầu Hoắc Thương được rút ra, mang theo một cỗ hắc vụ.
Đầu lâu Hoắc Thương vặn vẹo rồi ngưng tụ, khôi phục thành nguyên hình. Hắn thở dốc mấy lần mới ngẩng đầu nhìn Đạo Chủ trên không trung, ánh mắt tràn đầy không dám tin. Đạo Chủ lại thật sự tới rồi? Sao Đạo Chủ lại đến chứ? Hẳn là ngài biết ta bị bức hiếp!
Năm vị Ma Chủ lập tức hành động, bay lên hư không vây quanh Lý Bình An, khí tức bàng bạc dâng lên, khóa chặt ngàn vạn dặm không gian.
Lý Bình An mở miệng nói ra:
- Dạ Vũ, ta đã tới, thả Hoắc Thương đi.
Dạ Vũ cười khẽ nói:
- Đạo Chủ, đã lâu không gặp. Lần thứ hai chúng ta gặp nhau lại là cảnh tượng thế này, ngươi có nghĩ tới không?
Lý Bình An ngưng trọng nói:
- Dạ Vũ, bỏ qua cho Hoắc Thương, hôm nay ngươi muốn xuất thủ thế nào bần đạo đều tiếp nhận.
Dạ Vũ yếu ớt nói:
- Ngươi rất quan tâm hắn?
- Bần đạo quan tâm mỗi một sinh mệnh.
Trong lòng Hoắc Thương chợt dâng lên cảm động đã lâu chưa thấy, hắn thì thầm nói:
- Đạo Chủ...
Dạ Vũ cười ha ha nói:
- Nói thật là dễ nghe! Nhưng bây giờ ngươi ngay cả mình còn không bảo vệ được, lại muốn bảo vệ người khác thế nào?
Nàng đột nhiên đưa tay trảo một cái, toàn bộ bàn tay cắm vào trong trán Hoắc Thương.
- AI Hoắc Thương đau đớn kêu thảm, trong tiếng gào thét đó, cơ thể hắn bịch một tiếng nổ tung lên, hóa thành hắc vụ tiêu tán.
Lý Bình An vô thức tiến lên một bước, trong mắt dâng lên lửa giận.
Dạ Vũ bình thản giơ tay lên, bàn tay mở ra, bên trong xuất hiện một Thần Cách hình thoi ảm đạm.
Dạ Vũ âm lãnh nói:
- Ngươi rất tức giận? Nhưng ta càng tức giận hơn ngươi. Thời điểm Thâm Uyên chật vật như lần trước, vẫn là Vĩnh Hằng Thần giới xâm lấn Thâm Uyên vô số năm về trước, bây giờ chỉ là một Vô Tận Hư Không, dựa vào cái gì cũng dám chống lại ý chí Thâm Uyên?
Sắc Dục Ma Chủ, Đạo Chủ giao cho ngươi, ta muốn hắn triệt để sa đọa trầm luân.
Sắc Dục Ma Chủ khẽ liếm bờ môi đỏ mọng, cười mị nói:
- Vâng. Đa tạ Chúa tể miện hạ.