← Quay lại trang sách

Chương 1267 Xích Khào Mã Hầu Hiện

Lý Bình An đưa tay trái ra, giữa hai ngón tay kẹp một cái thẻ bài, trên thẻ bài in hình một hắc mao hầu tử đứng giữa hồng thủy dậy sóng. Hắn nói:

- Cho mời Xích Khào Mã Hầu Vu Chỉ Kỳ!

Thẻ bài hóa thành một mảng thần quang phiêu tán, bên trong Thâm Uyên khẽ vang lên, Thâm Uyên trống rỗng lập tức xuất hiện hồng thủy ngập trời. Hồng thủy càn quét chung quanh hình thành một con sông lớn vờn quanh Lý Bình An, giữa sông lớn chậm rãi dâng lên một hầu tử tay cầm thiết côn.

Bên trong Tam Thanh Quan, Bạch Hiểu Thuần vô thức kêu lên:

- Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không!

Lại lập tức lắc đầu nói:

- Không đúng! Không phải Tôn Ngộ Không? Tê Thiên Đại Thánh là kim mao hầu, đây là hắc mao hầu.

Thạch Hạo hiếu kì hỏi:

- Sư phụ, hóa thân kia của ngài sử dụng thủ đoạn gì vậy? Thẻ bài này là cái gì?

Lý Bình An nói:

- Hóa Thân Phù. Là Viễn Cổ Hồng Hoang đại năng đưa tới, có thể triệu hồi đại năng hóa thân đến trợ chiến.

Thanh Tuyết hiếu kì hỏi:

- Sư phụ, những đại năng xuất hiện trước đó cũng là do Hóa Thân Phù triệu hoán tới sao?

Lý Bình An gật đầu đấp:

- Đúng thế.

Bạch Hiểu Thuần nói thầm:

- Năm đánh một, có vẻ không đánh lại được!

Bên trong Thâm Uyên, Dạ Vũ cười lạnh nói:

- Lại là hầu tử. Nghe đồn Hồng Hoang các ngươi có cái ổ hầu tử, hiện tại xem ra quả nhiên danh bất hư truyền. Trước giờ trong toàn bộ thế giới chưa từng xuất hiện qua hầu tử cấp Thần Chủ, ta thật hiếu kỳ, rốt cuộc Hồng Hoang các ngươi có lai lịch gì?

Lý Bình An nói ra:

- Ngươi không biết, không có nghĩa là điều đó không tồn tại.

Những gì ngươi biết, cũng không có nghĩa nó là sự thật.

Sắc mặt Dạ Vũ lập tức thay đổi, vô thức nghĩ đến chuyện tâm vị Chúa tể che giấu kín vận mệnh, khiến chúng sinh quên đi Sáng Thế Thần.

Chúa tể có thể che giấu vận mệnh, hiển nhiên đẳng cấp phía trên Chúa tể cũng làm được. Chẳng lẽ lúc trước Sáng Thế Thần cũng từng che giấu vận mệnh, mà đối tượng bị che giấu chính là Hồng Hoang?

Trong đầu Dạ Vũ đầy suy nghĩ hỗn loạn, càng nghĩ càng thấy có khả năng, cũng chỉ có thể là loại khả năng đó mới giải thích nổi sự tồn tại của Hồng Hoang và Đạo Môn. Không thể nào đột nhiên lại xuất hiện nhiều Thần Chủ xấu xí kỳ danh đến thế, trừ phi vốn đĩ bọn họ bị lực lượng nào đó che giấu từ sớm.

Năm tôn Ma Chủ đều mang vẻ mặt nghiêm túc, đây là Vô Tận Hư Không Thần Chủ.

Lý Bình An thở dài cúi đầu nói:

- Làm phiền Vu Chi Kỳ Đại Thánh!

Vu Chỉ Kỳ vò đầu bứt tai cười hắc hắc nói:

- Được thôi! Được thôi! Mặc dù đối thủ hơi nhiều, nhưng ta sẽ hết sức.

Thiết côn xoay tròn, nước sông cuồn cuộn vô tận lập tức vây quanh Vu Chỉ Kỳ, hình thành ngàn vạn ác giao đánh tới Sắc Dục Ma Chủ.

Sắc Dục Ma Chủ biến sắc, hai tay kéo một cái, dùng thần lực hình thành một vách chắn khổng lồ, vô số ác giao nhào vào vách chắn phát ra tiếng va đập ầm ầm ầm, đẩy Sắc Dục Ma Chủ lùi dài vào trong Thâm Uyên hư không.

- Ta đánh!

Vu Chi Kỳ nhảy lên một cái, nháy mắt xuất hiện phía trên Ngạo Mạn Ma Chủ, thiết côn ầm vang nện xuống.

Đọa Lạc Thiên Sứ hừ lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trọng kiếm, đột ngột chọc lên. Bang! Âm thanh chói tai vang lên, thiết côn xẹt ngang trọng kiếm, tia lửa bắn tung tóc.

Vu Chỉ Kỳ nháy mắt ngã nhào một cái, xuất hiện sau lưng Đọa Lạc Thiên Sứ, thiết côn quét ngang.

Cánh chim sau lưng Đọa Lạc Thiên Sứ tức khắc mở ra, mười hai cái chim đen nhánh tản ra hắc sắc ma lực nồng đậm. Phanh!

Thiết côn nên lên trên cánh chim, lông vũ lập tức bay tán loạn, hình thành vô số đạo vũ kiếm phóng về phía Vu Chỉ Kỳ.

Vu Chi Kỳ nhanh chóng rút lui, côn thép vung lên vẽ thành một vòng sáng, binh binh bang bang, tất cả vũ kiếm bắn trúng vòng sáng đều bị dội ngược ra ngoài, tia lửa văng tứ tung.

Một đạo hắc ảnh đột nhiên đảo qua sau lưng Vu Chi Kỳ. Phốc!

Máu tươi bắn lên, lông tóc bay tán loạn.

Vu Chỉ Kỳ lảo đảo hai bước, dưới tay dừng lại, mấy đạo vũ kiếm xuyên qua vòng sáng đâm lên trên thân Vu Chi Kỳ, phát ra tiếng phanh phanh phanh liên tiếp, nháy mắt đụng bay Vu Chỉ Kỳ.