← Quay lại trang sách

Chương 1269 Vu Chi Kỳ Vẫn Lạc (Hạ)

Sắc Dục Ma Chủ liếm liếm nửa trái tim đẫm máu, tiếc nuối nói:

- Chỉ có nửa quả thôi!

Ngạo Mạn Ma Chủ ngạo nghễ nói:

- Nửa quả còn lại để ta tới lấy!

Hắn xách theo trọng kiếm đi từng bước một về phía Vu Chi Kỳ.

Vu Chỉ Kỳ vẫy tay, thiết côn lập tức về tay, hắn cười ha ha nói:

- Trong số những người đi ra từ trong Hồng Hoang, ta tuyệt đối là kẻ mất mặt nhất, nhưng dù có thế cũng tuyệt không để Hồng Hoang mất mặt.

Lại gầm lên:

- Cho dù có chết, cũng phải chiến tử!

Oanh! Vu Chi Kỳ đột ngột phóng về phía Ngạo Mạn Ma Chủ.

Đông! Một đạo gợn sóng kinh khủng khuếch tán trong hư không vỡ nát.

Bên trong Tam Thanh Quan, Thanh Vũ lau nước mắt, nhìn sang Lý Bình An nói:

- Sư phụ, chúng ta có thể cứu hắn ra không? Hắn chính là Viễn Cổ Hồng Hoang đại năng của chúng ta giáng lâm.

Thạch Hạo phẫn nộ kêu lên:

- Đáng ghét! Đáng ghét!

Kêu xong quay đầu nhìn về phía Lý Bình An, hô:

- Sư phụ, phát binh đi! Chúng ta nghĩ cách cứu viện Vu Chi Kỳ Đại Thánh.

Lý Bình An lắc đầu nói:

- Không được, Chuẩn Thánh là một rào cản, dù có cho bao nhiêu Thần Linh giết qua cũng vô dụng.

- Chẳng lẽ cứ như vậy trơ mắt nhìn Vu Chỉ Kỳ đại nhân bỏ mạng sao?

Thạch Hạo không cam lòng kêu lên.

Lý Bình An không nói một lời nhìn cảnh tượng chiến đấu bên trong Hạo Thiên Kính. Vu Chi Kỳ đẫm máu mà chiến, thương thế trên người càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng nhiều.

Sau một hồi lâu, thanh âm phanh phanh phanh liên tiếp vang lên, thân ảnh bên trong đại chiến tản ra, năm tôn Ma Chủ bao vây Vu Chi Kỳ từ xa, Ma Chủ chỉ uy mênh mông. Vu Chỉ Kỳ chống thiết côn đứng trong hư không vỡ vụn, trên thân cắm đủ loại Tiên Thiên Thần khí, trọng kiếm, móc sắt, đoản đao các thứ.

Dạ Vũ vuốt ve Thần Cách trong tay, hí hửng nói:

- Đạo Chủ, trợ giúp ngươi mời tới đã bại.

Lý Bình An không vui không buồn nói:

- Sau khi ngã xuống sẽ sống lại.

Vu Chi Kỳ oanh một tiếng nổ tung thành một đoàn huyết vụ, uy lực cường đại chấn năm tôn Ma Chủ lảo đảo lui lại, năm kiện thần khí từ trung tâm vụ nổ bay tứ tán ra ngoài, xẹt ngang hư không theo từng đường cung, phanh phanh phanh liên tiếp rơi vào trong tay năm tôn Ma Chủ.

Bên trong Tam Thanh Quan, Thanh Vũ đau thương nói ra:

- Sư phụ, Vu Chi Kỳ đại nhân đã bỏ mình.

Nhưung không hề nghe thấy tiếng trả lời.

Thanh Tuyết quay đầu nhìn về phía Lý Bình An, chỉ thấy sư phụ đang xuất thần, chẳng lẽ là không thể nào tiếp thu được sự thật Vu Chi Kỳ đại nhân đã chết?

Thanh Tuyết nhẹ giọng kêu:

- Sư phụ! Sư phụ!

Trong đầu Lý Bình An vang lên một thanh âm: "Đinh! Chúc mừng túc chủ đạt thành thành tựu Hỗn Thế Tứ Đại Linh Hầu.

Tập hợp đủ Tứ Đại Linh Hầu Hóa Thân Phù có thể dung hợp tất cả lại, triệu hóa ra Hỗn Độn Ma Viên. Hỗn Độn Ma Viên chính là một trong ba ngàn Ma Thần, xuất hiện vào thời kì Hỗn Độn, khi thiên địa chưa được khai mở. Hỗn Độn Ma Viên chưởng khống Đấu Chiến Đại Đạo, sau khi Bàn Cổ khai thiên chứng Đạo, liền chết phía dưới Bàn Cổ, bản nguyên tản mát thành từng mảnh nhỏ dung nhập vào trong Hồng Hoang, trong đó bốn mảnh bản nguyên khá lớn hóa thành Hỗn Thế Tứ Đại Linh Hầu, không thuộc mười loại trong thiên địa."

Trong lòng Lý Bình An mừng như điên, bần đạo suy đoán là đúng, thật sự có thể dung hợp, dù dung hợp ra không phải là Hỗn Độn Ma Viên thời kỳ toàn thịnh, nhưng đánh năm tên Ma Chủ này là không thành vấn đề.

- Sư phụ!

- Sư phụ!

Từng tiếng kêu vang lên bên tai.

Lý Bình An lập tức lấy lại tinh thần, hỏi:

- Thanh Tuyết, có chuyện gì không?

Thanh Tuyết thuyết phục nói:

- Sư phụ, mặc dù Vu Chi Kỳ Đại Thánh bỏ mình, người cũng đừng quá thương tâm.

Lý Bình An cười ha hả nói:

- Bỏ mình? Không, phải nói là lúc này trận chiến thật sự mới bắt đầu.