Chương 1270 Hỗn Độn Ma Viên
Đám Thạch Hạo Thanh Tuyết đều cảm thấy nghi hoặc, trận chiến thật sự? Chẳng lẽ trước đó không phải sao? Vu Chi Kỳ Đại Thánh còn có thể sống lại?
Bên trong Thâm Uyên, Dạ Vũ sung sướng đi đến gần Lý Bình An, nói:
- Đạo Chủ, ngươi quá khinh thường, hiện tại còn thủ đoạn nào nữa?
Lý Bình An hơi hốt hoảng, cười nói:
- Trận chiến thật sự hiện tại mới bắt đầu!
Tay trái nâng lên, bốn tấm thẻ bài xuất hiện trong tay. Thẻ bài phóng lên tận trời, lơ lửng giữa không trung, trên mỗi tấm thẻ đều in hình hầu tử với thần thái khác nhau, nhưng tất cả đều hiện ra màu xám, u ám không sáng.
Trong lòng Dạ Vũ lập tức cảm thấy không ổn, phẫn nộ quát ngay:
- Giết hắn!
Năm đạo công kích của các vị Ma Chủ lập tức giáng xuống.
Oanh! Lý Bình An nổ tung lên, hóa thành vô số cánh hoa vỡ nát.
Năm vị Ma Chủ tức khắc ngăn ở trước người Dạ Vũ.
Bất Diệt U Hồn Đố Ky Ma Chủ ngưng trọng nói:
- Chúa tể, Đạo Chủ này là giả!
Dạ Vũ tức giận nói:
- Đáng ghét! Đạo Chủ này đúng là thứ âm hiểm xảo trá!
Năm vị Ma Chủ hoàn toàn câm nín, âm hiểm xảo trá không phải là xưng hào của chúng ta sao?
Bên trong Tam Thanh Quan, Thanh Tuyết kinh hô:
- Sư phụ, phân thân ngài chết rồi!
Lý Bình An nói:
- Chuyện đó cũng không sao, nên làm đều đã làm, bây giờ nhìn vi sư.
Bên trong Thâm Uyên, Dạ Vũ cùng năm tôn Ma Chủ đều ngưng trọng nhìn bốn tấm thẻ bài. Rốt cuộc số thẻ bài này được chế tác từ cái gì? Sao không cách nào chạm đến được, như thể không hề tồn tại? Rốt cuộc đây là loại lực lượng gì?
Giữa hư không chợt vang lên thanh âm thật lớn:
- Lục Nhĩ Mi Hầu Lục Nhĩ, Xích Khào Mã Hầu Vu Chỉ Kỳ, Thông Bối Viên Hầu Viên Hồng, Linh Minh Thạch Hầu Tôn Ngộ Không, 'Lnann am Ly B1nh An vưa vang len, Dön tam the DaI Dưng len Hẹt diễm ngay tức thì. Bên trong liệt diễm, thẻ bài dần dần hư hóa, cuối cùng hóa thành thành đạo trận văn hội tụ đến không trung.
Bốn đạo trận văn hội tụ lại một chỗ, vặn vẹo hình thành một phù triện hoàn toàn mới, phía trên phù triện lóe lên quang mang, ngưng tụ thành một tấm thẻ bài khác. Ở ngay chính giữa thẻ bài là một Ma Viên đang đứng trong Hỗn Độn, hung uy trùng trùng.
Trên thẻ bài tuôn ra thần quang óng ánh, thần quang càn quét chung quanh như một vòi rồng, tạo thành một trụ trời thật lớn đứng giữa hư không. Đột nhiên, một cái tay đầy lông thò ra khỏi thần quang vòi rồng, xoạt một tiếng xé nát nó, lộ ra Cự Viên khủng bố bên trong, hai vai như núi, răng như trường kiếm, ánh mắt bừng cháy chiến ý.
Cự viên duỗi móng vuốt ra, thần quang giữa lòng bàn tay bắn sang hai bên, hình thành một thanh hắc kim thiết côn. Ẩm một tiếng, thiết côn chống giữa hư không, Cự Viên rống to:
- Ta chính là Hỗn Độn Ma Viên!
Năm vị Ma Chủ đều run rẩy tâm thần, trong lòng dâng lên cảm giác nguy cơ mãnh liệt, thật là một hầu tử đáng sợ!
Hỗn Độn Ma Viên lập tức xuất thủ, một đạo hoàng kim hào quang đảo qua. Oanh! Năm tôn Ma Chủ đều bị quét bay, ngay cả Dạ Vũ cũng bị ảnh hưởng, “ọc” một phát phun ra máu tươi, cấp tốc quay người cuống quýt bỏ chạy.
Hỗn Độn Ma Viên bất chợt nhào tới, nháy mắt đã đến trước mặt Ngạo Mạn Ma Chủ, nắm đấm to lớn đập xuống, Ngạo Mạn Ma Chủ vung ngay trọng kiếm đón đỡ.
Oanh! Nắm đấm đập lên trên trọng kiếm, lực đạo khổng lồ khiến trọng kiếm “ong” lên một tiếng rồi bắn ngược lại, trúng ngay trước ngực Ngạo Mạn Ma Chủ.
Ngạo Mạn Ma Chủ hộc một miệng đầy máu tươi, trọng thương bay xa cả ngàn dặm.
Một u hồn xuất hiện sau lưng Hỗn Độn Ma Viên, hai đạo kiếm khí óng ánh hàn quang hiện lên, đâm thẳng xuống cổ Hỗn Độn Ma Viên.
Hỗn Độn Ma Viên lập tức xoay người, đánh qua một bạt tai.
Oanh! Tiếng trầm đục vang lên, Bất Diệt U Hồn đã bị đánh bay.
Lười Biếng Ma Chủ duỗi cả hai tay về phía Hỗn Độn Ma Viên, Đạo vận kỳ dị bao phủ toàn thân Hỗn Độn Ma Viên.