← Quay lại trang sách

Chương 1300 Đại Chiến Kết Thúc

Thanh Tuyết, Thanh Vũ chống kiếm đứng trên núi thi thể Thần Ma, bên cạnh là bốn cỗ thi thể khác, một đầu Thanh Ngưu, hai đầu hươu sao, một đầu Đại Bạch Trư.

Thần Ma tử chiến vô số, ngay cả ba người Thạch Hạo, Ninh Khuyết, Bạch Hiểu Thuần cũng trọng thương, long bào trên người Thạch Hạo vỡ nát, Ninh Khuyết nửa quỳ bên cạnh một thi thể Khổng Tước đen nhánh, âm thầm rơi lệ, trong ngực Khổng Tước còn ôm một thi thể tàn tạ khác, Bạch Hiểu Thuần Phật Tổ Kim Thân cũng chỉ còn lại một chân một tay.

Tại đại thế giới bản nguyên, thân ảnh Lý Bình An bước ra từ trong tử sắc Liên Hoa, nháy mắt đã đi đến trên không chiến trường, đạo bào tung bay, thần thái phi phàm.

Tất cả Thần Ma đều vội vàng bái nói:

- Bái kiến Thánh Nhân!

Lý Bình An đưa tay phẩy xuống đất một cái, trên thân tất cả Thần Ma đã bỏ mạng đều nở rộ quang mang.

- Bò... Ò...

Một tiếng trâu rống, Thanh Ngưu đứng dậy.

- Ụt ịt, ụt ịt, ụt ịt...

Đại Bạch Trư cũng đứng dậy, nước mắt chảy ra chạy tới chỗ Bạch Hiểu Thuần, bị Bạch Hiểu Thuần cười ha ha ôm vào trong ngực.

Các Thần Ma đã bỏ mạng khác cũng lần lượt được phục sinh, tất cả kích động quỷ lạy kêu lên:

- Bái tạ Đạo Chủ!

Thanh âm khổng lồ của Lý Bình An vang vọng trong hư không:

- Tất cả Thần Ma đều trở về Hồng Hoang, chở an trí, không được làm loạn.

Tất cả Thần Ma đều cung kính đáp:

- Tôn Thánh Nhân pháp chỉ.

Ngay cả Vô Tận Hư Không Thần Chủ cũng cung kính lĩnh mệnh, không dám sinh ra tâm tư phản kháng dù chủ là một chút.

Thân ảnh Lý Bình An nháy mắt biến mất, một giây sau đã xuất hiện bên trong Hỗn Độn hỗn loạn ở ngoài đại thế giới, mở miệng nói:

- Tất cả dừng tay đi! Kết thúc rồi.

Tất cả đại chiến đang xảy ra trong Hỗn Độn đều ngừng lại, mười sáu vị cường giả dưới Thánh Nhân đều quay đầu nhìn về phía Lý Bình An.

Tám vị Chúa tể chấn động tâm thần, tỏ vẻ không thể tin nổi, làm sao có thể? Sao hắn có thể thành tựu Vĩnh Hằng chứ?

Trấn Nguyên Tử, Côn Bằng, Minh Hà, Vô Thiên, Như Lai, Chu Tước, Huyền Vũ, Thanh Long... Các Hồng Hoang chí cường giả đều thi lễ với Lý Bình An, sau đó thân ảnh dần dần nhạt đi rồi biến mất.

Tám tôn Chúa tể liếc nhìn nhau, rồi cùng đi về phía Lý Bình An, ánh mắt bọn họ tràn ngập bất an cùng ngưng trọng.

Quang Minh Chúa tể đắng chát nói:

- Đạo Chủ, ngài...

Một cỗ hắc ám chi lực đột nhiên đánh tới phía sau Lý Bình An.

Lý Bình An đưa tay chỉ ra đằng sau một cái. Ong! Thâm Uyên Chúa tể lập tức bị định trụ, trong tay nàng ta cầm một thanh đoản đao, đang chuẩn bị đâm vào ót Lý Bình An, toàn thân tỏa ra hắc ám chi lực mãnh liệt, sắc mặt dữ tợn, nhưng muốn cử động nhẹ cũng không thể.

Lý Bình An bình thản nói:

- Phía dưới Thánh Nhân đều là giun dết Hắn búng ngón tay một cái, phanh, sau lưng Thâm Uyên Chúa tể nở rộ gợn sóng màu đen, thân ảnh Thâm Uyên Chúa tể lập tức bay ngược trở về, rơi xuống đại thế giới.

Cả bảy tôn Chúa tể còn lại đều biến sắc mặt, đường đường là Chúa tể, vậy mà cũng không có chút sức phản kháng nào, trong lòng chợt cảm thấy tuyệt vọng, ôi sâu kiến!

Lý Bình An nhìn quanh bọn hắn, nghiêm nghị nói:

- Tàn sát hư không, gây ra giết chóc, chỉ tu ngoại lực không tu nội tâm, phạt các ngươi bế quan hư không ngàn vạn năm, sao chép Đạo Kinh vạn lần, có tâm phục?

Tất cả Chúa tể lập tức mừng rỡ như điên, quả là từ địa ngục lên đến thiên đường, vậy mà lại không bị trấn áp hay giết chết sao?

Tất cả liền cung kính bái lễ, rồi quỳ xuống bên trong Hỗn Độn, mở miệng đồng thanh nói:

- Bái kiến Vĩnh Hằng chi chủ, chúng ta cam nguyện lãnh phạt!

Thần Chủ trở lên đều dung hợp một loại thiên địa Pháp Tắc, nếu chém giết bọn hắn, thiên địa cũng sẽ chịu tổn hại, nên chỉ có thể phạt như vậy.