← Quay lại trang sách

- 7 -

Có rất nhiều xe cộ bị bỏ lại trên đường cao tốc 28, nhưng con đườngày vẫn còn thông thoáng hơn rất nhiều so với đường 495, và vào khoảng bốn giờ sáng, họ đã tới gần Methuen, thị trấn quê hương của Handt Roscoe. Và họ tin lời Handt rằng cần phải tìm chỗ trú ẩn trước khi mặt trời lên. Họ chọn một khách sạn bên đường tại giao lộ giữa đường 28 và đường 110. Khoảng một chục chiếc xe đang đỗ trước căn khách sạn, nhưng Clay có cảm giác rằng đó là những chiếc xe bị bỏ rơi. Tại sao lại không? Hai còn đường này vẫn còn lưu thông được, nhưng là với những người đi bộ. Clay và Tom đứng bên rìa bãi đỗ xe, lia lia đèn pin trên đầu.

“Chúng tôi là người bình thường!” Tom nói to. “Những người bình thường! Chúng tôi sắp vào trong đó!”

Họ chờ đợi. Không có câu trả lời từ phía căn khách sạn có tấm biển đề Quán trọ Thung lũng Tình yêu, Nước Nóng, HBO.

“Vào thôi,” Alice nói. “Chân cháu đau quá rồi. Và trời cũng sắp sáng, đúng không?”

“Xem cái này đi,” Clay nói. Anh cúi xuống nhặt một chiếc đĩa CD lên và rọi đèn pin vào đó. Đó là đĩa Các bản Tình ca , của Michael Bolton.

“Và anh nói là bọn họ đang trở nên thông minh hơn.” Tom nói.

“Đừng vội kết luận như thế,” Clay nói khi họ bắt đầu đi về phía tòa nhà. “Có thể ai đó đã ném nó đi, đúng không?”

“Nhiều khả năng là đánh rơi.” Tom nói.

Alice soi đèn pin của mình lên chiếc đĩa CD. “Người này là ai?”

“Thôi nào,” Tom nói, “cháu không cần phải biết.” Ông ta cầm lấy chiếc đĩa CD và ném nó qua vai.

Họ đẩy những cánh cửa của ba phòng liền kề nhau - nhẹ nhàng hết mức, để ít nhất họ vẫn có thể chốt cửa lại khi đã vào bên trong - và với những chiếc giường để ngả lưng, họ ngủ gần hết ngày. Họ không bị quấy rầy, cho dù tối hôm đó Alice nói cô nghĩ rằng mình nghe thấy tiếng nhạc phát ra từ phía xa xa. Nhưng cô bé nói thêm rằng cũng có thể đó chỉ là một phần trong giấc mơ.