← Quay lại trang sách

- 14 -

Cô bé nói, “Bố bảo con có thể ăn hết phần còn lại, vì vậy đừng mắng con.” Lúc đó vào khoảng mười một giờ. Cô bé nằm gối đầu lên chiếc ba lô của Tom, được nhồi chặt bằng một chiếc chăn len mà ông ta lấy được từ quán trọ Thung lũng Tình yêu. Quán trọ ấy ở vùng ngoại ô của Methuen, và lúc này nó đã có vẻ như thuộc về một kiếp khác. Một kiếp sống tốt đẹp hơn, đúng thế. Chiếc ba lô cũng ướt sũng máu. Con mắt còn lại của cô bé trừng trừng nhìn các vì sao.Bàn tay tái của cô bé ngửa ra tên cỏ.Bàn tay áy đã không cử động trong hơn một giờ qua.Bàn ta phải của cô bé xoắn chặt chiếc giày Nike không ngưng nghỉ.Xoắn... và thả. Xoắn... và thả.

“Alice,” Clay nói. “Cháu có khát không? Cháu có muốn uống nước không?”

Cô bé không trả lời.