← Quay lại trang sách

Chương 36 Tựa như hình ảnh hôm qua

Trông coi Thiên Nhai Hải Giác Lâu là phi thường thanh nhàn, cho nên liên tiếp nhiều ngày đều không có người đến làm phiền Thạch Hiên, để Thạch Hiên có thể an tâm tu luyện tiên thuật cùng nghiên cứu Chu Thiên Tinh Đấu Kiếm Pháp.

Lầu hai Thiên Nhai Hải Giác Lâu một mảnh hắc ám, nhưng lại có vô số ngôi sao sáng lấp lánh ở phía trên, phảng phất để cho người ta đặt mình trong tinh không, nhưng một màn này rất đồ sộ chỉ kéo dài mấy cái sát na, liền sụp đổ ra, hiện ra cảnh tượng vốn chỉ có hai giá sách.

"Chu Thiên Tinh Đấu Kiếm Pháp quả nhiên khó luyện, cho dù chỉ dùng "Tử Vi Hàng Thế" phối hợp với bộ phận kiếm chiêu bày ra "Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận" cũng không phải trong giây lát có thể luyện thành, ít nhất phải có trăm năm chi công, đây là ta một mực tu luyện "Chu Thiên Tinh Đấu Kiếm Pháp" lại cô đọng kiếm ý." Thạch Hiên thu hồi Tứ Tượng Diệt Thế Kiếm, trong lòng cảm thán nói.

Kiếm chiêu tách ra từ Chu Thiên Tinh Đấu Kiếm Pháp, với tiến cảnh tu vi và kiếm thuật của Thạch Hiên hiện tại, chỉ tốn mấy ngày là luyện thành toàn bộ, nhưng trong một kiếm bày ra rất nhiều trận pháp, kiếm thuật hợp thành đại trận của những trận pháp này, Thạch Hiên chỉ là có manh mối, cho dù phiên bản đơn giản hóa của Chu Thiên Tinh Đấu đại trận "Tiểu Chu Thiên Tinh Đấu đại trận", cũng phải tốn một hai trăm năm mới có thể luyện thành, Chu Thiên Tinh Đấu đại trận hoàn chỉnh ít nhất phải là Thiên Nhân kỳ mới có thể khai sáng ra Tiểu Thiên thế giới, sau đó mới có thể tu luyện thành công.

Đương nhiên, trên Chu Thiên Tinh Đấu Kiếm Pháp có một số kiếm chiêu xác thực là tương đối huyền ảo, không đề cập tới kiếm pháp tổng cương "Bắc Đấu Chỉ Lộ " này, chỉ là một chiêu kiếm pháp "Thọ Tinh Cao Chiếu" này, đã có năng lực tước đi thọ nguyên của người ta, bất quá đến Nguyên Thần Kỳ, cũng có chút gân gà rồi.

Lúc này, Thạch Hiên cảm giác được có một vị đệ tử vừa mới tiến vào Dẫn Khí kỳ, còn chưa thu nạp thiên địa linh khí nhập thể, đi tới Thiên Nhai Hải Giác Lâu, vì vậy liền tạm dừng việc tu luyện tiên thuật khác, lấy tình huống hiện tại của hắn, sợ là tới chọn lựa năm đại công pháp.

...

Đậu Thiên Phong không kìm nén được sự vui sướng trong lòng, vẻ mặt vui mừng đi vào Thiên Nhai Hải Giác Lâu. Hắn không chỉ thuận lợi bước qua cửa ải thứ nhất trên con đường tu đạo, tiến giai Dẫn Khí, hơn nữa dưới tình huống không dựa vào đan dược, chỉ dùng thời gian mười ba năm đã thành công. Trong Bồng Lai phái nhân tài xuất hiện lớp lớp cũng có thể xem như người nổi bật. Mặc dù không thể so với Hứa Tri Phi, Thạch Hiên và các tiền bối ghi lại trong điển tịch tông môn nhưng tuyệt đối là nổi bật.

Nếu chỉ là như vậy, Đậu Thiên Phong từ nhỏ không ngừng gặp kỳ ngộ cũng sẽ không lộ ra vẻ mặt vui mừng, nhưng vừa rồi sau khi mình bái vào nội môn, thủ tọa chưởng luật đường Thang Mặc Thang sư thúc tổ, ách, không đúng, hẳn là gọi sư phụ, quyết định thu mình làm ký danh đệ tử, ngày mai cử hành nghi thức, về sau một khi mình có thể đột phá đến Thần Hồn kỳ, vậy chính thức trở thành nhập thất đệ tử của hắn.

Có thể bái nhập làm môn hạ của một vị Kim Đan Tông thượng phẩm, đó là chuyện mà rất nhiều tu sĩ cấp thấp trong Tu Chân Giới tha thiết ước mơ, điều này làm cho Đậu Thiên Phong làm sao không vui sướng, làm sao không vui sướng, nhất là lúc ở ngoại môn, bởi vì linh hồn tu vi tiến triển chậm chạp bị người khác kỳ thị nhiều lần.

"Vị sư đệ này tới chọn lựa năm đại công pháp sao? Mời lên lầu hai, còn có, chúc mừng sư đệ đột phá Dẫn Khí, tiến vào nội môn." Đệ tử nội môn trông coi nơi này cười ha hả nhìn Đậu Thiên Phong nói.

Đậu Thiên Phong cao hứng, nhìn ai cũng thuận mắt, càng đừng đề cập đối phương thật tâm chúc mừng, bởi vậy mỉm cười chắp tay nói: "Đa tạ sư huynh." Sau đó theo chỉ điểm của đối phương, đi lên lầu hai.

Đệ tử nội môn canh gác nơi này nhìn Đậu Thiên Phong, lẩm bẩm nói: "Hình như gần đây có tin đồn xôn xao, Đậu sư đệ danh tiếng vang dội? Mười ba năm đã có thể tiến giai dẫn khí, quả thật bất phàm, ai, nhất định sẽ được vị Tông sư Kim Đan nào đó thu làm môn hạ."

Đậu Thiên Phong lên lầu hai, nhìn thấy nơi này tương đối rộng lớn, nhưng trống rỗng, trong tầng một to như vậy chỉ có hai giá sách, một giá sách bày năm ngọc giản, trên một giá sách khác bày hai mươi bốn ngọc giản, mà canh giữ nơi này là một vị tu sĩ trẻ tuổi mặc đạo bào màu xanh nhạt, thoạt nhìn bình thường, nhưng lại cùng cảnh vật chung quanh có sự hòa hợp khó tả.

Đậu Thiên Phong trong khoảng thời gian ngắn không biết nên xưng hô đối phương cái gì, có chút ngây ngẩn cả người, có thể trực ở lầu hai Thiên Nhai Hải Giác Lâu nhất định là người trong nội môn, nhưng trên người hắn lại không có uy áp thiên địa linh khí, chẳng lẽ là trưởng lão thần hồn, thậm chí là vị Âm Thần Tôn Giả tiềm tu nào đó?

Dù sao đệ tử chân truyền, Tông sư Kim Đan nhân số thưa thớt, ở trong tông môn lại thường xuyên giảng đạo cho đệ tử ngoại môn, Đậu Thiên Phong không có khả năng không biết, nghe nói Tông sư trung phẩm Kim Đan Tông vô vọng Nguyên Thần, Âm Thần tôn giả bọn họ tiến giai không cần bế tử quan, rất có thể trông coi trọng địa tông môn.

Thạch Hiên thấy Đậu Thiên Phong không nói gì, nhàn nhạt mở miệng nói: "Ngọc giản thiện công của ngươi đâu?" Đến cảnh giới Nguyên Thần, chính là thật sự thiết thiết tượng tùy tâm sinh. Thạch Hiên đã quen với bộ dáng này, cũng khó sửa đổi.

Đậu Thiên Phong đưa ngọc giản thiện công cho Thạch Hiên, để hắn kiểm tra thân phận, chính mình thì cung kính nói: "Tiền bối, đệ tử vừa mới tiến vào nội môn, là tới chọn lựa công pháp." Hắn cũng không xoắn xuýt, mặc kệ là Thần Hồn trưởng lão hay là Âm Thần trưởng lão, đối với hắn mà nói đều là tiền bối.

"Ừ, ngươi muốn chọn môn công pháp nào, bần đạo sẽ mang tới cho ngươi." Thạch Hiên sau khi tùy ý nhìn qua ngọc giản thiện công, mỉm cười nói với Đậu Thiên Phong.

Đậu Thiên Phong vội vàng nói: "Không dám làm phiền tiền bối, xin tiền bối nói cho đệ tử biết quyển Tiểu Chư Thiên Lôi Pháp chân truyền ở giá sách nào, đệ tử tự đi lấy."

Thạch Hiên cảm thấy lời này sao lại có chút quen tai, cẩn thận nhớ lại một chút, không phải là năm đó lúc mình đến chọn Thiên Địa Lục Hợp Thần Phong Chân Giải, đối đáp cùng Giang chân nhân sao?

Nhớ tới chuyện này, Thạch Hiên không khỏi mỉm cười, khẽ vẫy tay, thả năm cái ngọc giản vào trong giá sách, sau đó hạ xuống lòng bàn tay mình, rồi khắc vào một cái khác, vừa cười tủm tỉm vừa học theo câu trả lời của Giang chân nhân: "Khó có được nhìn thấy vãn bối kính già như vậy. Nhớ kỹ công pháp, không được quên trả ngọc giản lại."

Đậu Thiên Phong nghe Thạch Hiên trả lời như ông cụ non như vậy, ngây người một chút, cung kính nói: "Đa tạ tiền bối." Tu sĩ không có cách nào phán đoán tuổi tác bằng vẻ bề ngoài, loại lão ma đầu trông chỉ có vài tuổi này rất có thể là mấy trăm hơn một ngàn năm.

Thạch Hiên thấy Đậu Thiên Phong không lập tức rời đi sau khi cầm lấy ngọc giản, biết hắn chắc chắn còn có chuyện khác, vì thế cười nói: "Chẳng lẽ tiểu bằng hữu ngươi còn muốn đổi cái gì?"

Đậu Thiên Phong lúc này đang do dự bất định, bởi vì trước khi hắn tiến vào Bồng Lai phái, ở trên một hoang đảo thần bí ở hải ngoại Trụy Tinh hải đã có một phen kỳ ngộ, thu hoạch được không ít thứ tốt, trong đó trân quý nhất chính là một môn đạo thuật có thể trực tiếp tu luyện Thiên Huyễn Vạn Ảnh Độn, đáng tiếc lần kỳ ngộ kia không có được công pháp căn bản, cho nên hắn vẫn dựa theo dự định ban đầu, thông qua pháp hội, tiến vào Bồng Lai phái, cuối cùng đột phá Dẫn Khí kỳ, tiến vào nội môn, sắp được Tông Sư Kim Đan thu làm môn hạ.

Nhưng môn đạo thuật này cần Kim Đan kỳ mới có thể tu luyện, Đậu Thiên Phong mỗi lần chỉ có thể nhìn Mai giải khát, cho đến hôm nay sau khi nói chuyện với sư phụ Thang Mặc một phen, mới có tâm tư khác.

Vốn dĩ hắn rất lo lắng kỳ ngộ của mình bị lộ ra sẽ bị tông môn lấy đi, dù sao đạo thuật cũng rất trân quý, cho nên hôm nay hắn mới nói bóng nói gió, muốn xem thử sư phụ có thái độ gì với chuyện này.

Khi hắn hỏi tông môn có bao nhiêu môn đạo thuật thì Thang Mặc trực tiếp trả lời: "Hai mươi bốn môn, không tính là nhiều cũng không phải là ít."

Đậu Thiên Phong kinh hãi, hắn cho rằng loại đạo thuật trân quý này của tông môn nhiều lắm là bảy tám môn, không ngờ lại có tới hai mươi mấy môn, như vậy, thật sự không nhất định sẽ tham lam đạo thuật của mình.

Mà lời nói sau đó của Thang Mặc càng làm cho hắn chấn động: "Bên trong có Đạo thuật Dẫn Khí kỳ, Thần Hồn kỳ có thể tu hành, thậm chí có mấy môn Xuất Khiếu kỳ có thể luyện, bất quá ngoại trừ tiến giai Thần hồn, Kim Đan có thể đi chọn lựa ra, đệ tử nội môn bình thường, chỉ có thể cầm Đạo thuật đi đổi đạo thuật."

Lời này dường như có ý gì đó, nhưng Đậu Thiên Phong cũng không chú ý tới điều này. Sau khi chấn động, hắn nổi lên tham niệm rất lớn, nếu như hiện tại mình có thể học được một môn đạo thuật, vậy lúc ở Dẫn Khí kỳ đã có át chủ bài bảo mệnh.

Tạm biệt Thang Mặc, trên đường đi tới Thiên Nhai Hải Giác Lâu, Đậu Thiên Phong suy đi nghĩ lại, quyết định đổi lấy một môn đạo thuật có thể tu luyện Thiên Huyễn Vạn Ảnh Độn, nhưng khi hắn chuẩn bị nói ra miệng, lại nổi lên một chút lo lắng, thẳng đến khi bị Thạch Hiên hỏi, mới cắn răng hạ quyết tâm nói: "Đệ tử muốn đổi một môn đạo thuật."

"À, nếu muốn đổi đạo thuật thì phải có một đạo thuật khác." Thạch Hiên lại bật cười, không ngờ mình cũng có thể đổi đạo thuật. Vốn dĩ Bồng Lai phái có tổng cộng mười bảy môn đạo thuật, cộng thêm đạo thuật Vật Thần thông mà mình đã giao ra năm môn, giờ lại biến thành hai mươi hai môn, nhưng những năm gần đây lại có đệ tử nhận được đạo thuật, tăng thêm hai môn.

Đậu Thiên Phong vừa nói ra khỏi miệng, liền trấn định lại: "Đệ tử có một môn đạo thuật《 Thiên Huyễn Vạn Ảnh Độn 》."

Thạch Hiên gật đầu, không giống như Giang chân nhân còn muốn thương lượng với chưởng môn, trực tiếp y theo quy củ tông môn nói: "Khắc đạo thuật lên ngọc giản cho ta."

Đậu Thiên Phong dùng linh giác khắc Thiên Huyễn Vạn Ảnh Độn vào trong ngọc giản, sau đó giao cho Thạch Hiên, khi hắn phát hiện Thạch Hiên trực tiếp nhìn vào, cũng rất hâm mộ, không ngờ trông coi lầu hai Thiên Nhai Hải Giác Lâu còn có thể có phúc lợi này!

"Đúng là đạo thuật, ngươi muốn chọn môn nào?" Thạch Hiên xem xong xác nhận nói, đồng thời kích phát Tứ Tượng Diệt Thế Kiếm, quan sát khí vận của vị đệ tử này, có thể đạt được đạo thuật trước khi dẫn khí kỳ, có thể được xưng tụng là khí vận bất phàm.

Quả nhiên, khí vận của Đậu Thiên Phong đã là cẩm vân nho nhỏ, vượt qua tu sĩ Thần Hồn kỳ bình thường, nhưng lại không có uy áp, chấn nhiếp, mị hoặc, các loại ý vị đặc thù ở bên trong. Ừm, chờ hắn thành tựu Thần hồn, có chuyện gì cần vận khí, tông môn có thể phân phó hắn đi làm.

Đậu Thiên Phong ngay cả có đạo thuật nào cũng không biết, lựa chọn thế nào, đành phải cung kính hỏi Thạch Hiên: "Tiền bối, không biết có đạo thuật nào là Dẫn Khí Kỳ có thể tu luyện?"

"Liệt Hỏa Kim Đồng, Toái Ngọc Quyết, Canh Kim Kiếm Khí... Tổng cộng có bảy môn." Thấy hắn không có hỏi qua người khác, Thạch Hiên nhàn nhạt trả lời, hơn nữa còn nói một chút về tác dụng của mỗi môn đạo thuật, chỗ thiếu hụt.

Đậu Thiên Phong đau đầu, không biết nên lựa chọn thế nào. Ban đầu hắn định dùng độn pháp, độn thuật để chạy trốn, nào biết Dẫn Khí kỳ có thể tu luyện bên trong không có, nếu chọn đạo thuật loại tấn công, khoảng cách thi triển thần thông ngoài năm môn vật lại quá gần, rất khó dùng, Liệt Hỏa Kim Đồng chọn thì không thể tu luyện Lôi Quang Tử Đồng.

Cuối cùng hắn cắn răng nói: "Đệ tử chọn 《 Toái Ngọc Quyết 》."

Thạch Hiên thầm nhủ anh hùng có cùng sở kiến, đem ngọc giản Toái Ngọc Quyết nhiếp tới, phục khắc đến trên ngọc giản khác giao cho Đậu Thiên Phong.

Đậu Thiên Phong vui mừng nhận lấy, đang định rời đi, nhưng nhớ tới còn chưa hỏi qua tên tiền bối, thật sự có chút thất lễ, thế là xoay người hỏi: "Đệ tử còn chưa thỉnh giáo cao tính đại danh của tiền bối."