CHƯƠNG 9 ĐÓA HOA TÀN
Bathgate ở cách Edinburgh khoảng 45 phút đi xe là một thị trấn nhỏ kiểu Anh điển hình, phong cảnh thiên nhiên xung quanh thị trấn nhỏ rất tuyệt vời, nếu nhìn từ trên cao, thị trấn nhỏ này giống như một bức tranh sơn dầu. Tóm lại, đây chắc chắn là một nơi thích hợp để dưỡng lão, nhưng bầu không khí yên bình tĩnh lặng nơi này đã nhanh chóng bị phá vỡ bởi một vụ án mạng tàn khốc.
Năm 1991, một cuộc tìm kiếm người bị mất tích đã diễn ra ở khu vực gần thị trấn nhỏ này. Cô gái mất tích tên là Vicky Hamilton, một nữ sinh cấp ba. Vicky sống tại Falkirk, Scotland cùng với mẹ và em trai, em gái. Theo cảnh sát điều tra, mặc dù ngoại hình của Vicky không quá xuất chúng, nhưng ở trường biểu hiện của cô bé rất ưu tú, vì vậy thầy cô và bạn bè đều yêu mến cô. Vốn dĩ Vicky phải nằm trong nhóm người không có mối nguy cơ gì lớn, nhưng số phận lại thích trêu đùa người ta.
Ngày 9 tháng 2 năm 1991, Vicky nói với mẹ rằng cô bé muốn đến nhà chị gái chơi vào cuối tuần. Chị gái Vicky sống ở Livingston, cách Falkirk không xa nên người mẹ đã đồng ý, cho phép cô bé một mình đến nhà chị gái chơi. Sau khi có một kì nghỉ cuối tuần vui vẻ tại nhà của chị gái, Vicky lên đường về nhà. Ngày 10 tháng 2, chị gái đưa Vicky ra bến xe xong, một mình cô bé ngồi trên tuyến xe bus đi đường tắt xuyên qua các thị trấn để về nhà. Theo như bình thường, tuyến xe này chỉ đi hết một tiếng đồng hồ. Có điều, xe bus đi đường tắt cũng có điểm không tốt, vì muốn kiếm thêm chút tiền nên chiếc xe này sẽ dừng lại tại Bathgate, Vicky phải bắt một tuyến xe khác để đi tiếp.
Sau khi đến Bathgate, Vicky xuống xe ở quảng trường. Theo lẽ thường, Vicky phải ra bến xe bus ở đối diện sở cảnh sát để bắt xe, nhưng mãi mà Vicky vẫn chưa về nhà, không ai biết cô bé đã đi đâu, cũng không ai nhìn thấy cô bé nữa, Vicky đã mất tích một cách kì lạ. Không có tin tức gì của Vicky, người thân vì lo lắng cho an nguy của cô bé nên đã báo cảnh sát. Nhận được tin báo, cảnh sát lập tức triển khai các cuộc điều tra có liên quan. Song, họ chỉ tra ra địa điểm nơi Vicky xuống xe, biết được sau khi xuống xe Vicky từng mua một gói khoai tây chiên ở cửa hàng tiện lợi gần đó, biết được cô bé từng ngồi nghỉ ở băng ghế dài gần quảng trường, đây là lần cuối cùng nhân chứng trông thấy Vicky, không ai biết sau đó Vicky đã đi đâu, rời đi cùng ai.
Cảnh sát cho rằng, trong vòng 24 tiếng đồng hồ sau khi vụ án mất tích xảy ra, tỉ lệ sống sót của người bị mất tích là cao nhất, xác suất để phá được vụ án của cảnh sát cũng là cao nhất. Nếu như ở khu dân cư tấp nập, chỉ cần cảnh sát hành động nhanh chóng, cơ bản chắc chắn sẽ tìm được nhân chứng, nhờ sự giúp đỡ của nhân chứng, xác suất để tìm được người bị mất tích cũng cao nhất. Nếu thời gian mất tích của người bị mất tích vượt quá 24 tiếng, vậy thì tỉ lệ sống sót của người bị mất tích sẽ giảm đi rất nhiều.
Để có thể nhanh chóng phá được án và đảm bảo an toàn cho Vicky, cảnh sát nhanh chóng hành động, họ đã đến hỏi thăm rất nhiều người dân sinh sống quanh khu vực quảng trường, nhưng những cư dân này đều không để ý hành tung của Vicky. Cảnh sát lại lập chốt trên tất cả các trục đường chính ở Bathgate, hi vọng có thể nắm được tin tức có liên quan đến Vicky từ những người đi đường và tài xế lái xe, song, mọi công tác điều tra đều không mang lại hiệu quả. Mãi đến một tuần sau khi Vicky mất tích, cảnh sát mới nhận được tin báo, có người đã nhặt được vì tiền mà Vicky đánh rơi tại khu vực quảng trường St Andrew ở Edinburgh.
Sau khi nhận được ví tiền, cảnh sát đã lập tức cử chuyên gia giám định tội phạm chuyên nghiệp đến để kiểm tra. Họ hi vọng có thể tìm ra manh mối đến Vicky từ chiếc ví tiền này, nhưng lần giám định này không mấy khả quan. Vì thực sự không có được manh mối nào hỗ trợ điều tra, cảnh sát đành triển khai hành động tìm kiếm trên diện rộng. Lần tìm kiếm này huy động lực lượng lớn cảnh sát, nhiều người dân nhiệt tình cũng tự nguyện tham gia cùng, có điều vẫn không tìm ra được hướng đi cuối cùng của Vicky. Kì thực mọi người đều lờ mờ nhận ra được kết cục của Vicky, song, bởi vì chưa có chứng cứ nên cảnh sát chưa thể xác định tính chất của vụ án này, cuối cùng vụ án đã trở thành một vụ án mở chưa có hồi kết, bị cảnh sát gác lại.
Mãi đến năm 2006, tức là 15 năm sau khi Vicky bị mất tích, cảnh sát Glasgow nhận được một vụ án mất tích, người bị mất tích là một cô tron đến Glasgow du học. Trong hồ sơ của cảnh sát đã ghi chép về Angelika như sau: Angelika là một cô gái xinh đẹp rất lạc quan tươi sáng, thành tích học tập xuất sắc, biết nhiều ngoại ngữ, rất có sức hút, trong trường có rất nhiều chàng trai hâm mộ cô.
Mùa hạ năm thứ hai sinh sống tại Glasgow, Angelika đã chuyển đến sống trong kí túc xá của thánh đường St Patrick, song, Angelika không hề biết rằng, vận mệnh của cô đã có sự thay đổi tại nơi đây. Đây là một nhà thờ có rất đông tín đồ, hầu như ngày nào cũng có vô số người đến cầu nguyện. Ở phương Tây, nhà thờ chịu trách nhiệm cung cấp nơi ở cho những người không có nơi ở cố định, nhưng điều kiện ở khu kí túc xá của nhà thờ không được tốt lắm, có điều, rất hiếm khi có người gây chuyện ở đây.
Năm 2006, một người đàn ông khốn cùng đã tới nương nhờ nhà thờ này, tên của hắn là Patrick McLaughlin. Patrick rất vạm vỡ rắn rỏi nên đã trở thành công nhân tạp vụ cho nhà thờ, chịu trách nhiệm xây dựng cho nhà thờ hoặc xử lí các công việc tạp vụ khác. Patrick đảm nhiệm công việc này rất tốt nên cha xứ đánh giá hắn rất cao. Angelika cũng sống trong khu kí túc xá của nhà thờ nên Patrick và Angelika đã trở thành bạn bè thân thiết, Angelika vô cùng tin tưởng Patrick.
Angelika không hề biết rằng, tuy trông Patrick có vẻ như là một người đàn ông trung niên rất hòa đồng thân thiện, song, thực ra hắn còn một thân phận khác nữa, thân phận này đã được Patrick che giấu rất kín kẽ. Trong hồ sơ của cảnh sát, Patrick là một trong những tên sát thủ giết người hàng loạt khét tiếng nhất lịch sử tội phạm nước Anh. Ngày 25 tháng 9 năm 2006, Angelika đã mất tích một cách kì lạ, sau khi cảnh sát triển khai điều tra, trước tiên đã khai thác thông tin từ tất cả những người có liên quan đến Angelika trong nhà thờ, đương nhiên Patrick cũng là đối tượng tiếp nhận điều tra, nhưng Patrick kiên quyết cho rằng hắn không hề hay biết gì về việc Angelika bị mất tích.
Trong tay cảnh sát không có chứng cứ buộc tội Patrick, nên sau khi điều tra xong, cảnh sát liền thả hắn, song, sau đó Patrick cũng biến mất, sự biến mất của hắn làm cho cảnh sát thấy nghi ngờ. Để không bỏ lỡ cơ hội bắt được hung thủ, cảnh sát quyết định nắm lấy manh mối này tiếp tục điều tra. Vì Patrick từng làm việc trong nhà thờ nên cảnh sát đã có được ảnh trong thẻ công tác của Patrick, sau đó công bố bức ảnh này với công chúng. Do vào lúc này, cảnh sát vẫ chưa xác định được Patrick chính là hung thủ gây án nên nội dung của tin tức được công bố là hi vọng có thể tìm được hắn, để hắn trợ giúp cảnh sát điều tra phá án.
Vố dĩ mục đích công bố bức ảnh này là muốn nhờ người dân giúp đỡ tìm kiếm Patrick, nhưng sau khi bức ảnh được công bố, cảnh sát nhận được thông báo từ các đơn vị khác mới biết được rằng người trong ảnh không phải tên là Patrick, tên thật của hắn là Peter Tobin, một tên tội phạm đang bỏ trốn. Khi đó, những thông tin mà cảnh sát Glasgow nắm được vô cùng hạn hẹp, chỉ biết rằng Peter từng bị tòa kết tội vì đã gây ra rất nhiều vụ án xâm hại tình dục. Nhưng vào năm 2005, Peter bỗng nhiên mất tích, bây giờ hắn lại xuất hiện, hơn nữa còn là người cuối cùng từng gặp Angelika trước khi cô bé mất tích, vì vậy cảnh sát cho rằng người này chính là mấu chốt để họ phá án, cảnh sát bắt đầu lần theo manh mối này.
Lúc này cảnh sát e rằng có lẽ Angelika đã bị giết hại. Thông thường, nếu hung thủ ra tay giết người thì việc làm sao để xử lí thi thể chính là chuyện phải suy xét đến đầu tiên. Peter ở trong nhà thờ, nơi này nhiều người ra vào, nếu Peter thực sự ra tay, có lẽ sẽ không có cơ hội để mang xác nạn nhân đi ra ngoài, vì vậy rất có thể nhà thờ chính là nơi Peter đã chôn xác nạn nhân. Thế là, cảnh sát quyết định lục soát căn phòng Peter từng ở và những nơi mà hắn thường xuất hiện. Kết quả tìm kiếm lần này giống như cảnh sát đã dự đoán, Angelika quả thực đã bị giết hại, thi thể của cô ấy được chôn ở dưới sàn nhà bên cạnh hồ nước thánh của nhà thờ.
Nơi này đã được người ta thiết kế một cửa sập (trapdoor), sau khi mở cửa sập này ra là có thể đi xuống một không gian nhỏ hẹp dưới lòng đất. Đằng sau cánh cửa sập có rất nhiều băng dính và túi chống thấm nước, thi thể của Angelika ở trong những chiếc túi này. Trải qua quy trình thu thập chứng cứ suốt ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cảnh sát cũng xác định căn hầm nhỏ hẹp này không phải là nơi xảy ra vụ án, chỉ là nơi hung thủ vứt xác. Bởi vì căn hầm này thực sự quá hẹp, tường xung quan hầm cũng không có vết máu, vì vậy cảnh sát phán đoán rằng Angelika đã chết trước khi bị đưa đến đây. Cảnh sát vừa phải tìm kiếm manh mối từ nơi vứt xác và từ thi thể của người bị hại, vừa phải tìm ra hiện trường gây án trong nhà thờ. Bởi vì nhà thờ ở ngay sát với nhà để xe nên cảnh sát quyết định kiểm tra nhà để xe trước.
Qua kiểm tra kĩ càng, cảnh sát phát hiện trên nền xi măng của nhà để xe có mười vết máu bắn tung tóe. Thông thường, những nơi xuất hiện dấu máu như thế này đều từng xảy ra ẩu đả, giằng co, vì vậy cảnh sát cho rằng đây chính là nơi Angelika bị tấn công. Sau khi tìm ra địa điểm gây án, cảnh sát lập tức cử tổ điều tra hiện trường đến xem xét, kết quả kiểm tra giống như suy đoán của cảnh sát, bởi vì trên tường ở nhà để xe cũng có vết máu bị bắn lên, hơn nữa chuyên viên điều tra hiện trường tội phạm còn tìm thấy vài vết máu trên trần nhà, điều này chứng thực suy đoán của cảnh sát. Ngoài ra, căn cứ theo hình dáng vết máu trên trần nhà, cảnh sát đã suy đoán ra rằng hung thủ dùng một loại hung khí có độ dài nhất định, chắc chắn là khi gây án, hung thủ đã liên tục khua khoắng hung khí trong tay thì máu mới có thể vấy lên tận trần nhà như vậy.
Có được suy luận nên quá trình tìm kiếm hung khí giữa đống đồ đạc lộn xộn ở nhà để xe của cảnh sát mới suôn sẻ như vậy. Chỉ mất hơn hai mươi phút, thanh tra cảnh sát đã tìm thấy hung khí mà tội phạm sử dụng ở trong một góc. Đây là một cái chân bàn bằng sắt, trên đó còn dính vết máu tươi của người bị hại. Sauk hi xử lí kĩ càng hiện trường xảy ra vụ án, cảnh sát đã giao toàn bộ chứng cứ thu thập được cho trung tâm giám định tội phạm, những bằng chứng này được các chuyên gia giám định chuyên nghiệp kiểm tra. Cảnh sát hi vọng các chuyên gia ở trung tâm giám định tội phạm có thể tìm thấy manh mối có liên quan đến hung thủ từ các bằng chứng này. Song song với việc tiến hành giám định, cảnh sát còn phải nhanh chóng xác định được hành tung của nghi phạm hàng đầu Peter Tobin.
Lúc này cảnh sát đã thu thập được khá nhiều manh mối liên quan đến Peter Tobin, trong đó thứ hữu ích nhất đối với cảnh sát chính là lí lịch của Peter. Qua lí lịch viết trong báo cáo, cảnh sát phán đoán được Peter chính là người mà họ đang tìm. Peter Tobin sinh ra trong một thôn làng ở gần Glasgow, tuổi thơ của hắn vô cùng bất hạnh, vì nhiều lần trộm cắp nên Peter bị đưa đến trung tâm giam giữ trẻ vị thành niên. Sau khi trưởng thành, Peter đã kết hôn ba lần và sinh được hai người con. Trong hồ sơ của cảnh sát, Peter liên tục bị những người vợ cũ tố cáo rằng hắn là một kẻ tâm thần, thường xuyên đánh đập bạo hành vợ con.
Năm 1993, Peter còn từng tấn công hai nữ sinh 14,15 tuổi ở Havant và bạo lực tình dục với hai nữ sinh này. Sau khi vụ án xảy ra, cảnh sát đã nhanh chóng phá được án, Peter bị cảnh sát bắt giữ. Sau khi tòa xét xử, Peter bị kết án tù 14 năm có thời hạn. 9 năm sau, Peter được phóng thích, hắn quay trở về sinh sống tại quê nhà. Ban đầu, Peter còn tỏ ra khá bình thường, nhưng đến tháng 10 năm 2005, Peter lại biến mất một lần nữa. Các manh mối mà cảnh sát thu thập được cho thấy, trong khoảng thời gian sau khi biệt tăm biệt tích, Peter từng bị nghi là tấn công một cô gái trẻ, nhưng vì không có đủ chứng cứ nên cảnh sát không thể thành lập tội danh này.
Chừng một năm sau, Peter lại xuất hiện ở Glasgow, lần này Peter đã đổi tên thành Patrick, bởi vì bị nghi ngờ là giết chết Angelika nên hắn lại bỏ trốn lần nữa. Tìm kiếm Peter chính là nhiệm vụ hàng đầu của cảnh sát, sau khi báo cáo lên cấp trên, cảnh sát bắt đầu dán lệnh truy nã trên phạm vi toàn quốc, đồng thời thông qua các phương tiện truyền thông kêu gọi người dân phải đề cao cảnh giác, không được đến gần người lạ, vì vậy, mọi người đều biết thông tin về Peter. Không lâu sau, cảnh sát nhận được tin báo, có nhân chứng nhìn thấy Peter cải trang và đi vào trong một bệnh viện, sau khi liên lạc với bệnh viện, cảnh sát đã xác định được đó chính là Peter, lần này hắn khó mà thoát được.
Cuối cùng, cảnh sát bắt được Peter trong bệnh viện. Đó vốn là chuyện đáng để ăn mừng, song, đây chưa phải lúc để hài lòng, cảnh sát còn phải chứng minh được Peter chính là hung thủ giết chết Angelika, nếu không, phía công tố rất khó thắng kiện trên tòa, Peter sẽ được phán vô tội và được phóng thích. Thực ra cảnh sát đã có được mẫu DNA mà hung thủ để lại trong cơ thể của Angelika, nhưng khi tiến hành đối chiếu so sánh với kho dữ liệu hồ sơ tội phạm thì lại không tìm thấy đối tượng phù hợp. Bởi vì Peter từ chối cung cấp DNA cho phía cảnh sát nên họ đành phải tìm cách khác.
Cảnh sát quyết định thoát ra khỏi phạm vi của kho dữ liệu hồ sơ tội phạm, chuyển sang phân tích đối chiếu trong kho dữ liệu DNA của cả nước, lần này chỉ mất ba mươi phút, họ đã tìm thấy đối tượng phù hợp, người này chính là Peter. Cảnh sát đã lấy được chứng cứ có ích, vốn dĩ có thể kết án tại đây, nhưng một viên thanh tra kì cựu từng có nhiều lần giao lưu trao đổi với FBI cho rằng, từ mức độ tàn bạo của vụ án cũng như biểu hiện của hung thủ sau khi gây án có thể thấy, rõ ràng đây không phải là lần đầu tên sát nhân này giết người. Vì vậy, viên thanh tra này đã liên lạc với một đặc vụ FBI trước đây từng quen biết, sau khi hai bên trao đổi thông tin, cuối cùng đã xác định chắc chắn Peter còn gây ra các vụ án khác tương tự. Sau khi có được kết luận này, cảnh sát Anh tiến hành điều tra lại, lần này, phương hướng điều tra của cảnh sát nhắm vào quá khứ của Peter.
Trong quá trình điều tra, cảnh sát phát hiện dường như cả nước Anh đều từng có dấu chân của Peter, hắn đã từng đổi rất nhiều số điện thoại, cũng thuê rất nhiều chiếc xe. Khi làm thẻ điện thoại và thuê xe, Peter toàn dùng tên giả, cũng tức là, người này có thể gây án ở bất cứ nơi đâu trong lãnh thổ nước Anh, vì vậy muốn điều tra rõ ràng tất cả mọi chuyện có liên quan đến Peter không hề đơn giản. Thế nên, trước khi điều tra các vụ án có liên quan đến Peter, cảnh sát quyết định phải đưa hắn ra hầu tòa trước, sau khi tòa phán tội cho hắn xong sẽ dần điều tra lại xem trước đây hắn đã từng gây ra những vụ án nào. Tháng 3 năm 2007, Peter bị đưa ra tòa, vì cảnh sát đã nắm được chứng cứ then chốt nên tòa đã nhanh chóng đưa ra phán quyết cuối cùng, Peter bị phán có tội, tội danh cưỡng bức và cố ý giết người do bên công tố cáo buộc đã được thành lập, tòa kết án 21 năm tù có thời hạn.
Sau khi Peter bị giam vào tù, cảnh sát bắt đầu triển khai công cuộc điều tra trên diện rộng, gần như toàn bộ cảnh sát nước Anh đều tham gia vào hành động lần này. Cảnh sát cần phải xác định xem Peter đã đi đâu vào thời gian nào, sau đó lại điều tra kĩ càng khi Peter ở địa phương đó, trong khu vực có xảy ra vụ án mạng hoặc án hiếp dâm nào chưa được phá hay không. Nếu có các vụ án như vậy, cảnh sát sẽ ghi chép lại đặc điểm các tình tiết vụ án và nạn nhân, đồng thời chia sẻ thông tin giữa các đơn vị cảnh sát với nhau, cùng phá các vụ án có liên quan.
Rất nhanh, cảnh sát đã tìm ra được vụ án đầu tiên có liên quan đến Peter. Vụ án này xảy ra ở Bathgate, người bị mất tích là Vicky Hamilton. Cảnh sát phát hiện khi Vicky bị mất tích, Peter đang sống ở Bathgate, vì vậy họ nghi ngờ việc Vicky bị mất tích có liên quan đến Peter. Qua điều tra của cảnh sát cho thấy, từ năm 1989 đến năm 1991, Peter vẫn luôn sinh sống ở Bath gate. Thế là cảnh sát quyết định đến điều tra căn nhà cũ mà Peter đã từng ở để thu thập chứng cứ, hi vọng có thể tìm thấy những chứng cứ có liên quan tại đó chứng minh được Peter có liên quan đến việc Vicky bị mất tích.
Trong quá trình lục soát kĩ càng căn nhà này, cảnh sát phát hiện thấy một con dao sắc nhọn được giữ gìn nguyên vẹn, cẩn thận bên trong khe tường bên dưới xà nhà, tuy không thể xác định được con dao này bị người ta cố tình giấu ở đó hay không cẩn thận làm rơi vào trong khe, nhưng cảnh sát vẫn mang nó tới trung tâm giám định tội phạm. Đồng thời, họ cũng gửi chiếc ví tiền mà Vicky làm rơi đến trung tâm giám định tội phạm. Khi giám định đến chiếc ví tiền, chuyên gia giám định lấy được một số liệu DNA từ chiếc ví, nhóm số liệu này thuộc về nam giới, qua đối chiếu, cảnh sát phát hiện số liệu DNA trên chiếc ví không hoàn toàn giống với số liệu DNA của Peter, họ nghi ngờ nhóm số liệu DNA này có thể đến từ một người thân của Peter. Cảnh sát ngay lập tức tìm đến hai người con trai của Peter, lấy mẫu DNA từ hai người họ. Qua đối chiếu kĩ càng, cảnh sát phát hiện DNA của một trong hai người con của Peter hoàn toàn phù hợp với DNA lưu lại trên ví tiền của nạn nhân.
Vào năm Vicky bị mất tích, người con trai này chỉ là một đứa trẻ 3 tuổi, vì vậy cảnh sát phán đoan Peter có liên quan trực tiếp đến việc Vicky bị mất tích. Kế đó, trung tâm giám định tội phạm lại gửi tới một tin mừng, nhân viên giám định đã thu thập được số liệu DNA của Vicky trên con dao sắc nhọn kia, chứng cứ này đủ để móc nối Peter và vụ án Vicky bị mất tích lại với nhau. Sau khi lấy được đủ chứng cứ, cảnh sát quyết định thẩm vấn Peter ngay lập tức. Khi thẩm vấn Peter, cảnh sát phát hiện Peter luôn muốn kiểm soát nhịp điệu và tiến độ hỏi, kể cả khi hắn là người bị thẩm vấn, nhưng dường như hắn rất thích thú với việc kiểm soát và điều khiển phương hướng phát triển của các câu hỏi, viên cảnh sát chịu trách nhiệm thẩm vấn phải liên tục nhấn mạnh và lặp lại câu hỏi mới có thể dẫn dắt chủ đề quay trở lại.
Khi thẩm vấn, cảnh sát đã đưa bức ảnh chụp con dao cho Peter xem, ban đầu Peter thừa nhận đúng là hắn có một con dao như vậy, nhưng khi cảnh sát nói rằng con dao này có thể có liên quan đến một vụ án mất tích thì Peter lại vội vàng thay đổi câu trả lời. Khi hỏi đến việc Vicky mất tích, cảm xúc của Peter bỗng trở nên kích động, hắn liên tục nhấn mạnh rằng hắn không liên quan gì đến vụ mất tích của Vicky, hắn vốn không hề biết đến nữ sinh này. Mặc dù Peter ra sức phủ nhận tất cả nhưng hành vi trước sau mâu thuẫn của hắn lại càng khiến cảnh sát nghi ngờ hơn.
Bởi vì Peter nhất quyết không chịu nhận tội nên cảnh sát quyết định khởi tố hắn luôn. Có điều do họ không tìm thấy thi thể của Vicky nên chỉ có thể buộc Peter thêm một tội danh có nghi ngờ gây ra vụ bắt cóc. Để có thể thuyết phục được bồi thẩm đoàn trước tòa, cảnh sát lại phải suy luận lại quá trình mà có khả năng Vicky đã gặp phải trước khi bị giết hại. Cảnh sát cho rằng, khi Vicky ngồi nghỉ ngơi ở quảng trường, Peter đã tới bắt chuyện, sau khi tán gẫu vài ba câu, Peter nhận thấy Vicky đang đợi xe bèn lừa Vicky rằng chuyến xe mà cô ất đang đợi đã đổi bến rồi. Vicky không thông thạo thành phố Bathgate nên có thể đã hỏi đường Peter, Peter bèn lợi dụng cơ hội này để đưa Vicky đi. Sau khi bắt cóc Vicky, thậm chí Peter còn coi ví tiền của Vicky như món đồ chơi, vứt cho đứa con 3 tuổi của hắn chơi, đây cũng là lí do tại sao cảnh sát lại tìm thấy DNA của con trai Peter trên ví tiền của Vicky. Đương nhiên, cảnh sát còn phải tìm ra thi thể của Vicky, tuy nhiên Peter từ chối hợp tác với cảnh sát, vì vậy công cuộc điều tra có liên quan lại bị gán lại.
Trong khi cảnh sát ở Bathgate đang cố gắng để phá án thì một nhóm cảnh sát khác phát hiện Peter còn có liên quan đến vụ án một cô gái trẻ 18 tuổi tên là Dinah McNicol bị mất tích. Kết quả điều tra của cảnh sát cho thấy, trước khi Dinah mất tích từng cùng bạn đến ngôi làng Liphool tham dự lễ hội âm nhạc. Trong quá trình này, Dinah đã làm quen được với một chàng trai, hai người trò chuyện rất vui vẻ, khi đó Dinah vẫn độc thân nên cô ấy định kết bạn với chàng trai này. Sau khi lễ hội âm nhạc kết thúc, bạn của Dinah lên đường quay trở về nhà, còn Dinah lại cùng chàng trai đó cắm trại dã ngoại bên ngoài nơi tổ chức lễ hội âm nhạc, ngày hôm sau hai người sẽ cùng nhau trở về nhà.
Vì đều không mang theo tiền nên định bắt xe dọc đường để đi nhờ. Sau khi bắt được xe, chàng trai mà Dinah làm quen xuống xe trước, sau khi chào tạm biệt nhau thì Dinah cũng biến mất hoàn toàn. Từ đó trở đi, không ai từng nhìn thấy Dinah nữa. Cảnh sát lại mở một cuộc tìm kiếm trên diện rộng, nhưng người ta vẫn không tìm thấy tung tích của Dinah. Cảnh sát phát hiện sau khi Dianh mất tích, có người từng sử dụng thẻ ngân hàng của cô ấy. Dù vậy, vì khi đó công nghệ hỗ trợ điều tra vẫn còn lạc hậu nên cảnh sát không thể dựa vào lịch sử rút tiền để xác định được vi trí của người rút tiền. Mãi đến mười sáu năm sau, thanh tra phụ trách điều tra vụ án của Peter mới nhờ vào công nghệ kĩ thuật tân tiến nhất để xác định đó là Peter, nhưng họ chỉ có thể xác định rằng Peter từng ở gần điểm rút tiền chứ không thể xác định người rút tiền chính là Peter.
Cuối năm 1991, Peter chuyển đến nơi khác sinh sống. Lúc này, Peter cũng giống như một người bình thường, hắn đối xử với mọi người vừa nhiệt tình lại vừa hào phóng, vì vậy nên rất được hàng xóm xung quanh quý mến. Mỗi khi mùa hè đến, hàng xóm thường sang trước cửa nhà Peter để tán gẫu, mọi người cùng hóng gió trò chuyện, ngày tháng trôi qua êm đềm. Năm 2007, khi cảnh sát đi khai thác thông tin từ những người hàng xóm cũ đã từng tiếp xúc với Peter, có người hàng xóm sống ngay bên cạnh nhà Peter nói cho cảnh sát một chuyện kì lạ rằng, có hôm trời vừa sáng, ông ấy đi từ phòng ngủ ra thì thấy Peter đào một cái hố rất hắn đào hố là để cho các con xây hố cát, nhưng mấy ngày sau cái hố này đã được lấp phẳng.
Sau khi biết được manh mối này, cảnh sát lập tức phong tỏa căn nhà cũ của Peter và lục soát kĩ càng sân sau của căn nhà này, sau hai ngày đào xới liên tục, cảnh sát đã đào được một cái xác từ vườn hoa. Sau khi kiểm tra tỉ mỉ, cảnh sát phát hiện thi thể này không phải là Dinah McNicol mà là Vicky Hamilton. Bấy giờ, câu đố về sự mất tích của Vicky mới có lời giải, không ai ngờ được rằng, hung thủ lại mang thi thể đi xa hàng ngàn cây số để chôn.
Tuy cảnh sát đã tìm thấy thi thể của Vicky nhưng tung tích của Dinah McNicol vẫn là một ẩn số. Họ tiếp tục thu thập chứng cứ tại vườn hoa, cảnh sát tin rằng nơi đây chắc chắn còn giấu nhiều bí mật khác của Peter. Trời không phụ người có lòng, sau 24 giờ đồng hồ đào xới, cảnh sát lại tìm được một thi thể khác ở vườn hoa này, kết quả kiểm tra đã chứng thực đây là thi thể của Dinah McNicol.
tnhau, cảnh sát cũng dựa theo các chứng cứ có được, chắp ghép lại cả quá trình Dinah bị hại. Sau khi bạn của Dinah xuống xe, một mình Dinah đồng hành cùng Peter. Khi đi tới một địa điểm bí ẩn nào đó, Peter bỗng dùng khăn bông đã chuẩn bị từ trước khiến Dinah hôn mê rồi đưa cô ấy về nhà, sau đó hành hạ đến chết.
Tháng 12 năm 2008, Peter Tobin lại bị đưa ra tòa, tòa phán Peter có tội, tội danh bắt cóc và cố ý giết người do phía công tố cáo buộc đã thành lập, mức án tù chung thân và mãi mãi không bao giờ được bảo lãnh tại ngoại. Cho đến lúc này, Peter đã bị ghim vào một cây cột đầy nhục nhã, hắn sẽ phải sồng phần đời còn lại trong ngục tù, đền tội cho những gì mình đã gây ra.
Phân tích tâm lí bất thường của tội phạm Đây là một vụ cưỡng hiếp và giết người hàng loạt tàn ác đến cùng cực, từ hồ sơ giấy tờ do phía cảnh sát chỉnh lí có thể thấy, hung thủ là một con quỷ dữ, biến thái, cực kì tàn nhẫn, tính cách lạnh lùng và mất hết nhân tính. Thông thường, loại người này sẽ không bao giờ coi trọng mạng sống của người khác, thậm xét ở một mức độ nào đó, trong nhận thức của loại người này, hắn không cho rằng sống là một chuyện hạnh phúc vui vẻ gì. Qua quá trình gây án của hung thủ có thể thấy mức độ tàn bạo ác độc của hắn vô cùng cao.
Peter nhất quyết không chịu trao đồi với cảnh sát nên cảnh sát cũng không có cách nào biết được động thái tâm lí của hắn. Họ cho rằng, những trải nghiệm thời thơ ấu của Peter ở một mức độ nào đó chẳng qua chỉ đẩy nhanh tiến trình khiến hắn trở thành tội phạm giết người, khiến hắn nhanh chóng bước chân vào con đường phạm tội, đây cũng là nguyên nhân chính khiến Peter bị đưa vào trung tâm giam giữ trẻ vị thành niên.
Ngoài ra, những trải nghiệm của Peter ở trung tâm giam giữu trẻ vị thành niên có thể là mấu chốt khiến cho tâm lí của hắn trở nên bất thường hơn, chỉ có điều cảnh sát Anh không hề tiết lộ rốt cuộc khi ở trong trung tâm giam giữ trẻ vị thành niên, Peter đã gặp phải những chuyện gì, vì thế không thể đưa ra được kết luận chính xác tuyệt đối. Nhưng sau khi Peter ra khỏi trung tâm giam giữ trẻ vị thành niên, tội trạng mà hắn phạm phải nhanh chóng thăng cấp, từ điểm này cũng có thể phán đoán được, khi đó thế giới nội tâm của Peter đã bắt đầu mất kiểm soát rồi.
Chúng ta biết rằng, khi một tên tội phạm bắt đầu ra tay giết người, ham muốn sục sôi từ sâu thẳm trong nội tâm hắn đã lấn át hoàn toàn lí trí, tội phạm giết người hàng loạt lại càng như vậy. Có điều, kẻ giết người hàng loạt còn máu lạnh hơn cả tội phạm thông thường, tội phạm thông thường sau khu phạm tội có thể sẽ cảm thấy sợ hãi, nhưng những tên giết người hàng loạt thì ngược lại, còn sinh ra một loại khoái cảm biến thái khi giết người dã man, khoái cảm này chính là nguồn động lực chính thôi thúc tội phạm giết người hàng loạt tiếp tục gây án.
Có điều, Peter không chỉ giết người vì muốn giết người, khi hắn phạm tội, thứ đầu tiên có được là khoái cảm về phương diện tình dục, từ đối tượng hãm hại mà hắn lựa chọn có thể thấy, hắn rất căm thù phụ nữ, điều này có lẽ liên quan đến việc từ bé hắn đã thiếu tình yêu thương. Có điều, việc thiếu thốn tình yêu thương không trực tiếp khiến Peter trở thành một kẻ căm thù phụ nữ, trong đó còn phải kể đến nguồn sức mạnh đen tới mà hắn giấu trong sâu thẳm tâm hồn. Rõ ràng. Peter cũng là một người có ham muốn kiểm soát mọi thứ vô cùng mãnh liệt, từ biểu hiện của hắn khi bị cảnh sát thẩm vấn có thể thấy được hắn thích làm chủ mọi thứ. Cho dù lúc đó, Peter đã không còn nắm giữ được vận mệnh của bản thân nữa, nhưng hắn vẫn đắm chìm trong ảo tưởng có thể kiểm soát người khác.
Ham muốn kiểm soát mãnh liệt và tính cách nóng nảy cực đoan là nguyên nhân chính khiến cho hôn nhân của Peter thất bại sự thất bại liên tiếp trong hôn nhân lại càng khiến Peter căm thù phụ nữ hơn. Vì thế Peter mới bạo hành vợ mình, việc bạo hành trong gia đình càng làm cho tâm lí của Peter trở nên lệch lạc hơn. Sau khi Peter bắt đầu phạm tội cưỡng bức và giết người, hắn đã dần mất kiểm soát với hành vi của mình. Không thể phủ nhận rằng, mỗi lần sau khi gây án, Peter đều sẽ tạm thời kìm nén ý đồ làm chuyện ác đang sôi sục trong thâm tâm hắn, song, sự kìm nén này sớn muộn cũng sẽ sụp đổ. Đến lúc đó, Peter sẽ lại giết người một lần nữa, quá trình này sẽ lặp đi lặp lại, hơn nữa, thời gian Peter tạm dừng gây án sẽ càng ngày càng rút ngắn hơn, cho đến khi hắn bị cảnh sát bắt mới thôi.