← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 11 SÁT THỦ TUYỆT TÌNH

Ở bờ biển miền Nam nước Anh có một thị trấn nhỏ tên Bournemouth, phía Đông của thị trấn này là một bãi biển quanh co uốn lượn. Bởi vì phong cảnh nơi này rất đẹp nên mọi người dân xung quanh đều muốn đến đây, thậm chí có những cư dân sinh sống ở thành phố khác cũng hào hứng tới đây để vui chơi. Mặc dù trước mắt lượng du khách chưa quá đông, nhưng những du khách này vẫn giúp thị trấn nhỏ vốn không mấy phát triển trở nên sung túc hơn. Do đời sống vật chất cũng tạm ổn nên những người dân sống ở đây đầu rất hiền lành lương thiện, cuộc sống êm đềm tĩnh lặng.

Những tháng ngày hạnh phúc vui vẻ luôn ngắn ngủi, chuyện không may có thể xảy đến bất cứ lúc nào. Tháng 11 năm 2002, Hyde Bendtner sống tại thị trấn Bournemouth vẫn đang vội vàng chạy đơn hàng rèm cửa sổ, cô ấy là một người phụ nữ thông minh, khéo tay, dù đã 48 tuổi nhưng vẫn đầy nhiệt huyết, hơn nữa tài may rèm và vỏ gối của cô ấy rất đẹp và tinh xảo, vì vậy cô ấy luôn nhận được khá nhiều đơn đặt hàng, mà những đơn hàng này chính là nguồn thu nhập chủ yếu để cô ấy mưu sinh và nuôi sống hai đứa con. Trong lúc lúc làm việc, Hyde thích bật nhạc nhẹ nhàng, cô ấy cảm thấy nghe nhạc có thể khiến mình vui vẻ hơn, những chiếc vỏ gối được làm ra cũng đẹp mắt hơn.

Hyde luôn nhìn cuộc sống bằng con mắt mơ mộng đẹp đẽ, cho dù cô từng trải qua thất bại trong hôn nhân, nhưng điều này không làm cô trở nên chán chường ủ dột, dù sao thì những đứa trẻ trông thật đáng yêu và cũng rất yêu thương cô ấy. Sáng sớm hôm đó, Hyde đang ngồi làm việc bên chiếc máy may, tiếng gõ cửa dồn dập chợt vang khiến cô ấy hoảng hốt. Tưởng là hcàng xóm hoặc khách hàng nên Hyde không suy nghĩ gì nhiều đã đứng dậy mở cửa. Người đàn ông đứng trước cửa tuy đã đội mũ trùm đầu nhưng Hyde dường như vẫn nhận ra anh ta, hàn huyên vài câu xong, Hyde liền để cho người đàn ông đó đi vào trong nhà. Cô ấy không để ý rằng, người đàn ông này đeo khẩu trang còn xách một chiếc túi đen.

Hyde vừa nói cho người đàn ông nghe về tiến độ công việc của mình, vừa giải thích xem thời gian nhanh nhất mình có thể hoàn thành công việc. Từ cách nói chuyện của Hyde có thể thấy người đàn ông này là một khách hàng của cô ấy, vì vậy Hyde đã dẫn anh ta đi vào tận bên trong nhà, muốn cho anh ta xem sản phẩm mẫu của mình. Hyde vừa nói vừa dẫn đường cho người đàn ông, cô ấy không để ý rằng, từ đầu đến cuối người đàn ông này đều im lặng. Lúc Hyde đi trước để dẫn dường, hắn ta lặng lẽ lấy một chiếc búa sắt từ trong chiếc túi mang theo ra. Giây phút Hyde đi vào đến gian phòng đang làm việc và quay đầu về phía người đàn ông, hắn liền giơ cao chiếc búa lên bổ mạnh vào đầu Hyde. Hyde lập tức ngã xuống đất, chưa rõ sống chết ra sao.

Từ những thông tin mà cảnh sát có được thì Hyde đã chết ngay tại chỗ. Sau khi giết hại Hyde, tên sát nhân vẫn chưa chịu thôi, hắn bắt đầu cắt rời thi thể của cô ấy. Bởi vì thủ đoạn của hung thủ quá tàn nhẫn, man rợ nên cảnh sát Anh không công khai tình trạng của người bị hại. Song, có thể thấy, rõ ràng hung thủ không phải là một tên sát thủ thông thường.

Khoảng 4 giờ 30 phút chiều hôm xảy ra vụ án, hai đứa con của Hyde tan học về nhà, anh trai Terry vào nhà trước, cậu bé đi thẳng vào trong phòng mình, cô em gái Kaitlyn lại đi tìm mẹ. Kaitlyn đi vào trong phòng làm việc của Hyde, sau đó lại vào bếp, cuối cùng kiểm tra cả phòng ngủ, những vẫn chẳng thấy bóng dáng mẹ đâu cả. Lúc này Kaitlyn đã cảm thấy kì lạ, bởi vì hằng ngày tầm bốn, năm giờ chiều, Hyde đều sẽ không ra khỏi nhà, cô ấy biết các con sẽ về nhà vào khoảng thời gian đấy. Kaitlyn nói lại với anh trai Terry về hoài nghi của mình, nhưng Terry cũng không biết tại sao lại như vậy. Bây giờ chỉ còn nhà vệ sinh là chưa kiểm tra, Kaitlyn cho rằng chắc chắn mẹ đang ở trong đó, cô bé vừa khẽ gọi mẹ vừa đi tới đẩy cửa nhà vệ sinh.

Cánh cửa nhà vệ sinh bị đẩy ra, Kaitlyn trông thấy Hyde đang nằm bất động dưới sàn nhà, xung quanh toàn là máu. Kaitly nhỏ tuổi không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết gọi anh trai Terry, hi vọng Terry có thể đánh thức mẹ dậy. Trông thấy mẹ nằm dưới sàn nhà, Terry lập tức nhận thức được tính nghiêm trọng của sự việc, cậu bé vội vàng gọi điện thoại báo cảnh sát. Vì Terry vẫn còn là trẻ vị thành niên nên trong cuộc gọi, cậu bé liên tục nhấn mạnh rằng mình không hề nói đùa. Sau khi báo cảnh sát, Terry nhanh chóng đưa Kaitlyn chạy ra khoảng đất trống bên ngoài nhà lớn tiếng kêu cửa, tiếng gào thét của Kaitlyn nhanh chóng thu hút được sự chú ý từ hàng xóm xung quanh. Mặc dù những người hàng xóm này cũng có chút kiến thức sơ cứu, song, Hyde đã tử vong được nhiều giờ, họ cũng chẳng còn cách nào.

Cảnh sát vội đến hiện trường vụ án, nhà của Hyde tạm thời bị phong tỏa. Thông thường, sau khi một khu vực nào đó xảy ra vụ án, cảnh sát đều sẽ công khai một số thông tin cho tiết có liên quan đến vụ án, như vậy người dân sẽ không gặp phải những rắc rối khác vì suy đoán lung tung. Nhưng lần này, cảnh sát không hề công bố bất cứ thông tin nào, ngay cả những tờ báo lớn tin tức nhanh nhạy cũng không thể biết được tình tiết của vụ án, họ chỉ biết người bị hại là một phụ nữ trung niên đã li hôn, hơn nữa còn là mẹ của hai đứa trẻ vị thành niên. Sáng sớm ngày hôm sau, bài báo với tiêu đề được in đậm bằng cỡ chữ lớn “Cái chết của mẹ” đã lan truyền khắp thị trấn Bournemouth. Qua bài báo này, người dân Bournemouth đều biết đến vụ án Hyde bị giết hại.

Trong quá trình điều tra tiếp theo, để ổn định lòng dân, cảnh sát cũng tiết lộ một chút thông tin liên quan đến vụ án, nhưng họ che giấu thông tin quan trọng nhất, đó là hung thủ đã để lại một kí hiệu vô cùng đặc thù tại hiện trường phạm tội. Thông thường, sự xuất hiện của kí hiệu phạm tội tức là rất có khả năng hung thủ là một kẻ giết người hàng loạt, cảnh sát địa phương lập tức báo cáo lên cấp trên để họ cử thanh tra dày dạn kinh nghiệm đến xử lí vụ án này.

Thanh tra cảnh sát cấp cao Jess Noyes được cấp trên cử đến phụ trách điều tra vụ án này. Theo Jess kể lại, khi anh ấy tiếp nhận việc điều tra đã nhận thức ngay được rằng vụ án này là một mắt xích của thảm án giết người hàng loạt. Bởi vì trong lòng bàn tay phải của nạn nhân, cảnh sát phát hiện được một túm tóc nhỏ. Hung thủ đặt bàn tay phải có túm tóc của nạn nhân lên bụng, trông có vẻ như kẻ sát nhân này cố tình làm như vậy. Ngoài ra, bên dưới tay trái của nạn nhân, cảnh sát còn phát hiện thấy một túm tóc nhỏ, túm tóc này bị tay trái của nạn nhân đè xuống sàn nhà. Sau đó, qua kiểm tra của trung tâm giám định tội phạm, túm tóc bị đè dưới tay trái là của nạn nhân Hyde, nhưng túm tóc trong lòng bàn tay phải lại không biết là từ đâu. Có điều, bởi vì hai đầu của túm tóc được cắt rất đều nên cảnh sát suy đoán túm tóc này có lẽ được cắt bởi thợ cắt tóc, tuy nhiên tạm thời cảnh sát chưa nghĩ ra được tại sao thứ này lại xuất hiện tại hiện trường vụ án. Sự xuất hiện của túm tóc nhỏ này khiến cảnh sát càng thận trọng hơn, họ kiểm tra tỉ mỉ hiện trường xảy ra vụ án, hi vọng có thể tìm ra được manh mối hữu dụng.

Không chỉ thu thập các tội chứng, tìm kiếm manh mối, cảnh sát còn nghỉ cách để làm rõ xem tại sao hung thủ lại để hai túm tóc tại hiện trường, hơn nữa còn không rõ nguồn gốc của một trong hai túm tóc đó. Mặc dù cảnh sát biết hành vi này chính là đặc điểm gây án của hung thủ, nhưng hung thủ làm như vậy là có ý gì? Tại sao hắn phải cắt cả tóc của Hyde rồi túm lại, đặt dưới tay trái nạn nhân?

Cùng lúc đó, nhân viên thu thập chứng cứ cũng lấy được một vài tội chứng, ví dụ như hung thủ từng mang giày có dính máu đi lại tại hiện trường, nhưng những dấu giày này khi đến gần cửa ra vào thì biến mất. Lại vì hung thủ đã dùng thủ đoạn rất man rợ tàn bạo để cắt thi thể nạn ngân nên trên người hắn chắc chắn sẽ dính máu, từ dấu giày kẻ giết người để lại tại hiện trường có thể phán đoán, rất có khả năng hắn đã cởi bỏ quần áo dính máu ngay tại hiện trường, sau đó mặc quần áo sạch đã mang theo rồi rời đi.

Ngoài ra, cảnh sát suy đoán hung thủ mang theo một cái búa, bởi vì phần đầu của nạn nhân sau khi bị búa đập mạnh đã để lại vết thương. Từ những vết cắt trên thi thể nạn nhân, có lẽ hung thủ còn mang theo một con dao mổ. Sau khi tổng hợp các thông tin lại, có thể thấy hung thủ là một tên sát thủ rất thận trọng và có kế hoạch đâu vào đấy, hắn có thể làm đúng từng bước theo kế hoạch trong cả quá trình gây án, vì vậy cảnh sát sẽ không thể phá được án trong thời gian ngắn, họ cần chuẩn bị sẵn tâm lí chiến đấu lâu dài.

Tạm thời vẫn chưa có manh mối, cảnh sát chỉ có thể làm theo đúng quy trình xử lí các vụ án mạng để triển khai công tác điều tra có liên quan. Họ bắt đầu khai thác thông tin từ khu phố nạn nhân sinh sống, hi vọng có thể tìm thấy được nhân chứng. Đối tượng điều tra đầu tiên của cảnh sát chính là Danilo Lestivu quốc tịch Ý sống ở đối diện nhà Hyde, khi hỏi thăm thông tin, có một nhân viên cảnh sát để ý thấy trong thau giặt đồ nhà Danilo đang ngâm một đôi giày màu trắng có dính máu, bởi vì Danilo không thể giải thích được vết máu trên giày đến từ đâu nên cảnh sát tạm thời liệt anh ta vào danh sách kẻ tình nghi, có điều sau đó Danilo đã cung cấp cho cảnh sát chứng cứ ngoại phạm xác thực.

Danilo nói với cảnh sát rằng, hôm xảy ra vụ án, anh ta đang học tin học tại một trung tâm đào tạo ở thị trấn khác. Cảnh sát xác thực đúng là trung tâm đào tạo mà Danilo nhắc đến nằm ở một thị trấn nhỏ khác, sau đó Danilo đưa cho cảnh sát tấm vé xe của anh ta, thời gian ngồi xe từ khoảng 9 giờ sáng, khi đó chính là khoảng thời gian nạn nhân bị giết hại. Bởi vì thời gian không trùng khớp nên cảnh sát cho rằng Danilo không thể là hung thủ, hơn nữa sau khi trung tâm giám định tội phạm kiểm tra và đối chiếu dấu giày cũng đưa ra kết luận là không phù hợp, Danilo tạm thời bị xóa khỏi danh sách tình nghi.

Vậy là cảnh sát không còn quá chú ý đến Danilo nữa. Vài tháng sau, khi cảnh sát kiểm tra máy tính của nạn nhân, trong ổ cứng máy tính phát hiện thấy một bức email. Trong email, Hyde nói với Danilo rằng vì thời gian gần đây khá bận rộn nên có lẽ cô ấy không thể may xong đúng hạn tấm rèm cửa sổ mà Danilo đặt hàng được. Cảnh sát cho rằng trước khi Hyde bị giết hại, Danilo đã từng đến nhà cô ấy, căn cứ theo thời điểm gửi email, thời gian Danilo đến nhà nạn nhân là hai hôm trước khi cô ấy bị giết hại, cũng tức là, rất có thể Danilo là khách hàng cuối cùng mà Hyde gặp trước khi chết.

Cảnh sát lại một lần nữa nghi ngờ Danilo, nhưng lần này họ không còn hành động lỗ mãng nữa. Cảnh sát đã tìm đến chị gái của Hyde là Maurier để tìm hiểu một số thông tin từ cô ấy. Maurier nói với cảnh sát rằng trước kia cô ấy có quen biết Danilo, vì Danilo là người Ý nhưng lại nói tiếng Anh rất trôi chảy nên Maurier có ấn tượng sâu sắc với anh ta, cộng thêm việc Danilo là hàng xóm, cũng là khách hàng của Hyde. Một ngày trước hôm Hyde gặp nạn, Hyde có nhắc đến Danilo trong khi gọi điện cho Maurier. Nói như vậy, đúng là giữa Danilo và Hyde đã từng liên lạc, cảnh sát cho rằng cái chết của Hyde rất có khả năng có liên quan đến Danilo.

Có điều, cảnh sát không thể thông qua những chứng cứ này để chứng minh Danilo có tội, cũng không thể trực tiếp bắt giữ Danilo được, để làm rõ chân tướng sự việc, họ quyết dịnh âm thầm điều tra về lí lịch của Danilo. Cảnh sát Anh đã cử hai viên thanh tra dày dạn kinh nghiệm tới thị trấn Potenza Basilicata ở miền Nam nước Ý. Potenza là một thị trấn cũ tương đối khép kín, có khoảng 60.000 người dân sinh sống tại đây. Thị trấn này không mấy nổi tiếng nên rất ít du khách tới đây tham quan.

Sau khi hai viên thanh tra cảnh sát đến thị trấn nhỏ này đã lập tức liên lạc với cảnh sát địa phương ở đây, qua trao đối, hai thanh tra cảnh sát phát hiện ở thị trấn nhỏ này từng xảy ra một vụ án mất tích vẫn chưa phá được. Người mất tích là cô gái trẻ mới chỉ 16 tuổi tên là Eliza Clips, đã mất tích được gần mười năm. Hai thanh tra cảm thấy vụ mất tích này có thể có liên quan đến vụ án mà họ đang điều tra, vì thế sau khi hai bên thống nhất với nhau, phía cảnh sát Ý đồng ý cung cấp tình tiết vụ án có liên quan cho phía cảnh sát Anh.

Vụ án xảy ra vào năm 1993, Eliza vô cớ mất tích. Sau khi người nhà đến báo án, cảnh sát lập tức triển khai điều tra, cuối cùng tra ra Eliza đã biến mất ở nhà thờ của Giáo hội Phục sinh. Trong quá trình điều tra khai thác thông tin sau đó, có nhân chứng từng thấy trước khi Eliza mất tích đã ở cùng với Danilo Lestivu. Theo lời người thân thì Eliza là một cô gái ngây thơ, tươi sáng, cô bé rất lương thiện, luôn tin rằng trên đời này toàn là người tốt.

Người nhà còn nói với cảnh sát rằng, Danilo đang theo đuổi Eliza, đúng vào mùa hè năm Eliza bị mất tích, Danilo đã bày tỏ tình cảm với Eliza. Khi đó, Danilo mới chỉ 21 tuổi, tướng mạo trông cũng tạm được, anh ta học ngành Nha khoa ở thị trấn nhỏ này, mặc dù thành tích không được tốt lắm, nhưng nghề này cũng khá ổn. Hơn nữa, điều kiện gia đình nhà Danilo rất tốt, cha anh ta là chủ quản của thư viện nhà nước tại thị trấn Potenza, là nhân vật có máu mặt. Có điều Eliza đã có bạn trai, cô ấy cũng không mấy hứng thú với Danilo nên bèn từ chối Danilo, song, Danilo không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy.

Theo cảnh sát tìm hiểu được, giữa cha của Danilo và tổ chức giáo hội quyền lực nhất vùng có mối quan hệ mật thiết, cha xứ Mimi Sanbiya, người đứng đầu nhà thờ Giáo hội Phục sinh thường xuyên tham gia các bữa tiệc gia đình của nhà Danilo với thân phận bạn bè thân thiết. Cũng tức là, Danilo từ nhỏ đến lớn rất ít khi bị người ta từ chối, vậy liệu anh ta có vì bị Eliza từ chối mà nảy sinh ra ý đồ khác hay không? Thực tế, sau khi bị từ chối, Danilo vẫn không muốn bỏ cuộc, anh ta liên tục quấn lấy Eliza. Không còn cách nào khác, Eliza đành nhận lời gặp mặt Danilo. Eliza muốn nhân có hội gặp mặt riêng này ngả bài hoàn toàn với Danilo, nhưng cô ấy không biết Danilo là một kẻ như thế nào.

Hôm đó, khi ra khỏi nhà, Eliza từng nói với bố mẹ mình sẽ đi đâu, cô ấy nói với mọi người trong già đình rằng mình hẹn gặp mặt Danilo ở trước cổng nhà thờ. Nhưng sau khi Eliza rời nhà thì không thấy trở về nhà, lúc cảnh sát nhận được báo án đã tập trung điều tra Danilo. Danilo cũng rất hợp tác, khai rằng hôm đó đúng là anh ta đã gặp mặt Eliza, hai người còn nói chuyện một lúc ở trong nhà thờ, nhưng vì anh ta có việc nên đã rời đi trước.

Vào hôm Eliza bị mất tích, anh trai của Eliza đã tới nhà thờ tìm cô ấy. Khi đó cánh cửa nhà thờ bị khóa chặt, anh trai Eliza lo lắng cho an nguy của em gái nhưng lại không tìm được cha xứ, anh ấy nói rõ mục đích đến đây với các nhân viên khác và họ đã hỗ trợ mở cửa. Vào được bên trong, anh trai Eliza đã lao tới điện thờ chính giữa, anh ấy biết nơi này có một cầu thang để đi lên gác, nhưng bên ngoài cầu thang cũng có một cánh cửa sắt đang khoá chặt, cánh cửa này chỉ có cha xứ mới mở được.

Anh trai Eliza xông đến cánh cửa này lớn tiếng gọi, nhưng bên trong không có bất cứ phản hồi nào. Anh ấy tìm thấy điện thoại của Danilo, sau khi gọi điện liền bắt đầu truy hỏi tung tích của Eliza, nhưng Danilo cứ trốn tránh, mặc dù không có chứng cứ nhưng anh trai Eliza có thể chắc chắn rằng Danilo biết được chuyện gì đó nhưng đang nói dối hoặc che giấu điều gì. Vì vậy, sau khi nhận báo án, cảnh sát đã triệu tập Danilo tới để hỏi chuyện.

Bấy giờ, cảnh sát phát hiện thấy tay của Danilo bị thương. Danilo giải thích rằng do anh ta không cẩn thận ngã từ một chiếc thang cuốn tự động đang lắp đặt dở, tay bị thanh cuốn cứa vào. Nhưng rõ ràng cảnh sát không hề tin lời giải thích này, chỉ là họ không tìm được chứng cứ xác thực. Danilo một mực cho rằng việc Eliza bị mất tích không hề liên quan gì đến anh ta, cảnh sát cũng không thể trực tiếp gán tội cho Danilo được.

Trong những lần thẩm vấn sau đó, Danilo nói rằng Eliza từng bảo cô ấy đã muốn rời khỏi thị trấn nhỏ này từ lâu rồi, nhưng mãi vẫn chưa có cơ hội, thành phố mà Eliza muốn đến nhất chính là những thành phố như Naples. Trong cả quá trình thẩm vấn, Danilo tỏ ra rất bình tĩnh, anh ta luôn nhấn mạnh rằng mình là người rời đi trước, và trước khi anh ta rời đi, Eliza vẫn còn lành lặn khỏe mạnh ở đó. Cảnh sát không thể tìm ra được sơ hở từ lời nói của Danilo, thế là đành phải thả anh ta ra.

Thời gian mười năm cứ thế lặng lẽ trôi qua, Danilo cũng từ một chàng trai trẻ biến thành một người đàn ông béo phì ục ịch. Trước khi Danilo chuyển đến Bournemouth vào năm 2002, cảnh sát vốn không hề biết hắn đã đi đâu, cũng không biết hắn đã làm những gì. Điều duy nhất cảnh sát biết được là vào năm 2002, Danilo đã đến Bournemouth và cùng một người phụ nữ Ý tên là Fayama Masango xây dựng gia đình. Theo cảnh sát tìm hiểu được, người phụ nữ quen biết Danilo qua mạng, hai người cũng kết hôn qua Internet.

Năm 2002, Danilo đến Bournemouth tìm Fayama Masango để tiếp tục hoàn thành cuộc hôn nhân trên mạng của họ. Fayama đã chấp nhận Danilo, hai người bắt đầu sống chung với nhau, đến lúc này Danilo mới định cư tại Bournemouth, nơi mà anh ta sống cùng Fayama chính là ở đối diện nhà nạn nhân Hyde. Sau khi nắm được quá khứ của Danilo, cảnh sát đã nhận định rằng Danilo chính là nghi phạm số một trong vụ án Hyde bị giết hại. Có điều, họ không có đủ chứng cứ để chứng minh Danilo có liên quan đến vụ án, vì vậy cần phải tìm ra chứng cứ gây bất lợi cho Danilo.

Các thanh tra cảnh sát cho rằng, nếu muốn chứng minh Danilo có liên quan đến vụ án Hyde bị giết hại thì bắt buộc phải tìm cách chứng minh được rằng bằng chứng ngoại phạm mà Danilo cung cấp là ngụy tạo, chỉ cần chứng minh được điểm này, cảnh sát sẽ có lí do để đưa Danilo về sở cảnh sát tiền hành điều tra. Danilo khai rằng khi vụ án xảy ra, anh ta đang ở trung tâm đào tạo tin học, nhưng khi viết đến dòng này, anh ta lại gạch xóa sửa chữa, vì vậy cảnh sát cho rằng có khả năng Danilo đã nói dối. Tấm vé xe Danilo mua chứng minh anh ta đã ngồi tuyến xe bus xuất phát lúc 8 giờ 44 phút sáng, nhưng camera an ninh ở ngã tư đường gần nhà Hyde lại cho thấy tình huống hoàn toàn khác.

Vào lúc 9 giờ 25 phút sáng, một người đàn ông mặc áo hoodies băng qua đường về phía bến xe bus. Vì kẻ này luôn trùm mũ kín đầu nên cảnh sát không thể phán đoán được thân phận của anh ta qua camera, song, nếu người đàn ông này chính là Danilo, vậy thì cảnh sát có thể hoàn toàn loại bỏ chứng cứ ngoại phạm mà Danilo cung cấp.

Cảnh sát cho rằng, có khả năng đúng là vào lúc 8 giờ 44 phút Danilo đã bắt xe bus, nhưng phải chăng hắn đã xuống xe ở bến tiếp theo sau đó quay trở lại nơi ở lấy công cụ rồi gây án? Cảnh sát quyết định giám sát hành tung của Danilo và sắp xếp để các chuyên gia lắp máy nghe trộm trong nhà và trong xe của Danilo, hi vọng có thể thông qua biện pháp này tìm ra được chứng cứ xác thực cho thấy Danilo đã gây án.

Danilo không biết rằng cảnh sát đã nghe lén nhất cử nhất động của mình, vì vậy cảnh sát quyết định bẫy anh ta. Cảnh sát biết rõ Danilo không hề biết rằng họ đã điều tra lí lịch của anh ta, nếu đột nhiên công khai tin tức Danilo bị nghi ngờ có liên quan đến vụ án Eliza mất tích, vậy Danilo sẽ có phản ứng ra sao? Sao khi nghĩ ra biện pháp này, cảnh sát lập tức tìm tới cánh truyền thông, để họ đưa tin tức mới nhất có liên quan đến vụ án của Hyde. Sau khi tin tức này được tung ra, phóng viên đã nhấn mạnh tiến trình của vụ án Hyde bị giết hại, cho biết cảnh sát Anh đã sang tận Ý để điều tra, vụ án đã có bước tiến triển mới mang tính đột phá. Từ sau khi báo chí đưa tin, cảnh sát bắt đầu giám sát chặt chẽ hơn nhất cử nhất động của Danilo.

Trong khi trò chuyện với người vợ Fayama, Danilo đã nhắc đến nội dung được đăng trên báo, nhưng anh ta tỏ ra rất bình thường, cảnh sát không hề tìm ra được manh mối hoặc sơ hở rõ ràng nào. Vậy phải chăng cảnh sát đã nhầm, chẳng lẽ Danilo vô tội thật ư? Trong khi bọn họ đang nghi ngờ, camera giám sát Danilo ghi lại được một manh mối quan trọng. Ở miền Đông Bắc Bournemouth có một bãi cỏ phong cảnh tươi đẹp, đây là nơi người dân vùng này thường tới đi dạo. Nhưng ánh nắng mùa hè rất nóng nực, vì vậy sau khi mặt trời lên cao thì bãi cỏ này không còn người qua lại nữa.

Thanh tra cảnh sát theo dõi Danilo phát hiện, giữa trời nắng chói chang, bỗng Danilo lại đi đến nói này, cảnh sát dùng máy ảnh ghi lại hết từng cử chỉ hành động của Danilo. Sau đó, họ nhận thấy Danilo tới đây không phải để đi dạo, thực ra anh ra đang theo dõi một người phụ nữ mặc áo hồng. Khi người phụ nữ này đi ra từ con đường nhỏ, Danilo vội vàng nấp vào bụi cây ven đường, đợi người phụ nữ kia rời đi, anh ta mới đi ra khỏi bụi cây, nhìn theo bóng dáng người phụ nữ đến thất thần.

Cảnh sát cho rằng Danilo đang chuẩn bị cho vụ án mạng tiếp theo, anh ta đang đi điều nghiêng địa hình, đồng thời dựa theo địa hình để lên kế hoạch giết người. Danilo không biết từng cử chỉ lời nói của mình đều bị cảnh sát giám sát, vì vậy ngược lại, cảnh sát hi vọng Danilo sẽ nhanh chóng gây ra vụ việc nào đó, như vậy họ sẽ có lí do để bắt giữ anh ta. Trong khi giám sát Danilo, cảnh sát còn ghi lại được cảnh anh ta trốn sau xe để thay quần áo. Tình huống này vừa hay lại hoàn toàn giống với suy đoán trước đó của cảnh sát, họ lại càng tin rằng Danilo chính là người mà họ muốn tìm.

Cảnh sát không muốn lộ diện quá sớm nên đã bố trí vài cảnh sát giao thông đến kiểm tra giấy tờ, cảnh sát giao thông lấy lí do đang truy tìm một chiếc xe bị ăn cắp để hỏi chuyện Danilo đang nấp bên đường. Danilo rất bình tĩnh nói rằng anh ta nuôi một con thằn lằn, đang đưa thú cưng ra đây để tìm côn trùng. Cảnh sát giao thông viện cớ kiểm tra chiếc túi vải màu đen mà Danilo đang đeo, họ phát hiện trong túi có một con dao, hai cái kéo, một đôi găng tay dày và một chiếc mũ. Khi nhìn thấy những chứng cứ này, cảnh sát vốn định bắt giữ luôn Danilo, nhưng vì thiếu tội chứng xác thực nên đã từ bỏ ý định.

Sau khi Danilo về nhà, cảnh sát lại tiếp tục giám sát anh ta. Lần này, cuối cùng họ cũng nghe thấy một manh mối quan trọng từ máy nghe trộm, hóa ra Danilo rất si mê tóc của phụ nữ, anh ta thường xuyên khen ngợi kiểu tóc của vợ mình, mà những từ ngữ anh ta sử dụng đặc biệt sến súa. Qua lời nói của Danilo, cảnh sát nhận định có lẽ Danilo đã mắc chứng ái vật đối với tóc một cách nghiêm trọng, mà điểm này có thể giải thích cho việc tại sao trong tay nạn nhân Hyde lại xuất hiện hai túm tóc. Mặc dù cảnh sát đã đoán được căn nguyên của vụ việc, nhưng vì không có chứng cứ xác thực nên vẫn không thể đánh rắn động cỏ.

Sau lần bám theo người phụ nữ áo hồng thất bại, Danilo tỏ ra không khác gì người bình thường. Cho đến một tháng sau, cảnh sát mới phát hiện được điều bất thường. Danilo mắc chứng ái vật với tóc vô cùng mãnh liệt đã có hành vi khiến người ta không ngờ đến được, anh ta ngang nhiên lựa chọn mái tóc mà anh ta ưng ý ở giữa đường, sau đó bèn lấy kéo cắt chúng đi. Trong camera giám sát mà cảnh sát ghi lại được, Danilo thích làm vậy trên xe bus nhất, anh ta sẽ ngồi phía sau hành khách nữ, sau đó cầm kéo lên cắt mái tóc mà anh ta lựa chọn về làm chiến lợi phẩm.

Từ hành động này của Danilo có thể thấy, dường như anh ta đã bắt đầu dần dần mất kiểm soát. Có điều cảnh sát vẫn chưa định bắt Danilo, để tránh cho hung thủ tiếp tục gây án, cảnh sát đã tăng cường lực lượng giám sát bất kể ngày đêm, dĩ nhiên tất cả đều là để phá vụ án của Hyde.

Cùng lúc đó, cảnh sát quyết đinh đặt trọng tâm điều tra vào hai túm tóc, trong đó có một túm tóc màu nâu đã được mang đi đối chiếu với người nhà của Eliza, nhưng kết quả đối chiếu cho thấy túm tóc này không liên quan gì đến họ. Vì mãi vẫn chưa thể phá được vụ án nên đành phải báo cáo lên cấp trên, sau khi cảnh sát Anh tiếp nhận điều tra đã giao các bằng chứng có liên quan cho chuyên gia tâm lí tội phạm - tiến sĩ Stuart Black kiểm tra.

Thực ra tóc của con người có thể ghi chép được rất nhiều thứ, đương nhiên nếu muốn phân tích rõ ràng thì cần phải có công nghệ khoa học kĩ thuật tiên tiến. May mắn thay, tiến sĩ Stuart chính là người có được công nghệ này, trước tiên ông phân tích chất đồng vị trong tóc, rồi căn cứ theo đó để phân loại xem túm tóc này đến từ người nào của nước Anh. Ngoài ra, tiến sĩ Stuart phán đoán ra được túm tóc này được cắt vào hai tháng trước, chủ nhân của chúng từng đến Valencia, Tây Ban Nha, sau đó lại đi tới bang Florida của Mỹ. Vốn dĩ cảnh sát muốn thông qua túm tóc này để khóa được một nhân vật mục tiêu nào đó, nhưng tiến sĩ Stuart cũng chỉ có thể cung cấp được vài thông tin như vậy, vì thế cảnh sát đành phán đoán rằng chủ nhân của chúng từng có kì nghỉ tại Mỹ và Tây Ban Nha, nhưng đó là ai thì không thể tra ra được.

Sau đó, cảnh sát đã kiểm tra một vật chứng khác, đó là đôi giày được Danilo ngâm trong nước. Nhà khoa học giám định đánh giá của Anh thông qua một phương pháp kiểm tra nào đó, tìm ra được một vài vết máu rất nhỏ ẩn nấp dưới đế giày. Trên tấm lót bên trong giày, chuyên gia giám định đã khôi phục lại được dấu chân dính máu. Cảnh sát cho rằng, đôi giày này chính là đôi giày hung thủ đã thay khi bỏ chạy, có lẽ hung thủ đã mang tất khi đi lại tại hiện trường vụ án, trước khi rời đi hắn thay đôi giày này, vì vậy dấu chân dính máy đã lưu lại trên tấm lót giày. Còn về đôi tất mà hung thủ đã mang khi gây án, cảnh sát cho rằng với tính cách thận trọng của hung thủ, có lẽ nó đã bị tiêu hủy.

Cảnh sát chỉ cần chứng minh vết máu bên trong giày đến từ Hyde là được, nhưng DNA đã bị phá hỏng, chuyên gia giám định cũng không có cách nào để khẳng định những vết máu này chính là của Hyde. Mặc dù cảnh sát đã có thể khẳng định Danilo chính là tên sát nhân mà họ muốn tìm, nhưng chỉ dựa vào những chứng cứ trong tay lúc này sẽ không thể giúp phía công tố thắng kiện trước tòa được. Có điều, cảnh sát từng phát hiện được một bằng chứng khác từ trong nhà Hyde, đó là một chiếc khăn bông nhỏ, viền của khăn bông có dính một chút máu, nhưng có lẽ vì vết máu quá nhỏ nên hung thủ không để ý, nhờ vậy nó mới bị sót lại tại hiện trường gây án. Cảnh sát hi vọng các chuyên gia giám định có thể tìm ra được chứng cứ quan trọng từ chiếc khăn bông này. Các nhà khoa học thông qua kiểm tra giám định phát hiện thấy vết máu trên khăn bông đúng là của Hyde, đồng thời, những vết máu này từng dính trên ngón tay của hung thủ, vì vậy trong vết máu có chứa vụn da và mồ hôi của hung thủ. Sau khi phân tích những thông tin này, chuyên gia giám định đã chứng minh được trên khăn bông có DNA của Danilo. Khi đưa ra kết luận, các chuyên gia cũng nói rằng kết quả này có thể có nhầm lẫn, nhưng tỉ lệ sai số chỉ là 0.002%. Tỉ lệ sai sót này có nghĩa là kết luận rút ra gần như sẽ không sai, vì vậy cuối cùng cảnh sát cũng có được bằng chứng thép đủ sức nặng.

Nhưng Danilo xảo quyệt hơn nhiều so với cảnh sát nghĩ, đứng trước bằng chứng sắt đá như vậy, Danilo cũng nói rằng chiếc khăn bông này là của anh ta. Khi đó anh ta cầm chiếc khăn bông này đến tìm Hyde vì muốn Hyde may cho anh ta rèm cửa sổ có màu giống với nó. Lời giải thích của Danilo trong phút chốc đã làm cho bằng chứng trong tay cảnh sát trở nên không đáng tin, nếu trước tòa Danilo vẫn viện lí do như vậy thì chứng cứ này sẽ không được tòa dùng đến, cảnh sát đương nhiên sẽ khó mà định tội được Danilo.

Mặc dù cảnh sát đã nắm được rất nhiều bằng chứng nhưng những bằng chứng này sau khi được luật sư biện hộ hợp lí hóa rất khó phát huy vai trò mấu chốt. Tới đây, cảnh sát đã dùng hết mọi biện pháp rồi. Mãi đến tháng 3 năm 2010, bí mật của Danilo mới bị vạch trần. Người phát hiện ra bí mật này là hai thợ xây người Ý. Họ được thuê đến Nhà thờ Giáo hội Phục sinh ở Potenza để sửa lại gác mái, sau khi hai thợ xây này mở tầng gác mái đã phủi bụi từ lâu, họ nhìn thấy một cái xác khô. Cả hai sợ đến nỗi mặt mũi trắng bệch, vừa hoảng hốt chạy khỏi gác mái vừa gọi điện báo cảnh sát. Sau khi cảnh sát Ý nhận được điện thoại báo án bèn lập tức tới điều tra. Cảnh sát phát hiện thi thể nữ giới ở trên tầng gác mái chính là Eliza Clips.

Gần như ngay trong ngày, cảnh sát Bournemouth cũng nhận được tin tức này, cảnh sát liền tìm đến Danilo và bắt giữ anh ta. Để có thể chứng minh được Danilo chính là hung thủ của hai vụ án mạng, cảnh sát Anh còn đề nghị cảnh sát Ý cung cấp các tình tiết vụ án và tội chứng xác thực trong vụ án mạng của Eliza. Trước những chứng cứ xác thức ấy, mọi lời giải thích của Danilo đều vô hiệu, cuối cùng, Danilo được đưa ra Tòa án Hoàng gia xét xử. Trong suốt quá trình xét xử kéo dài tám tuần, Danilo kiên quyết không nhận tội, anh ta tỏ ra ngạo mạn, hống hách vô cùng, không hề có ý hối cải. Sau thời gian trao đổi bàn bạc ngắn ngủi, Danilo Lestivu bị phán có tội, kết án tù vô thời hạn. Cùng lúc đó, tòa án Ý cũng phán Danilo Lestivu có tội.

Phân tích tâm lí bất thường của tội phạm Đây là một vụ án giết người hàng loạt với thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn man rợ, mặc dù cảnh sát chỉ tra ra được hai nạn nhân, nhưng trong mười nàm Danilo bặt vô âm tín kia, liệu anh ta có gây ra các vụ án mạng khác hay không thì chúng ta không thể biết được. Tâm lí bất thường của Danilo thể hiện qua nhiều phương diện, anh ta không chỉ có ham muốn giết người biến thái, còn mắc chứng ái vật với tóc nghiêm trọng. Từ những hành vi mà Danilo thể hiện ra, có thể thấy, nguyên nhân chính thúc đẩy anh ta liên tục gây án chính là hai ham muốn lệch lạc này.

Chúng ta hãy cùng phân tích về chứng ái vật đối với tóc của Danilo trước. Thực ra rất nhiều người đều có những sở thích đặc biệt, nếu sở thích đó không gây ảnh hưởng đến ai thì xã hội có thể chấp nhận. Song ở vụ án này, sở thích biến thái của Danilo đã gây tổn hại nặng nề cho người khác. Thực tế, trong lĩnh vực tâm lí tội phạm, sở thích biến thái cuồng nhiệt ấy là một diện rối loạn của ham muốn tình dục, tức là với một số người, phải thông qua một đồ vật vô tri vô giác nào đó mới có được sự thỏa mãn ham muốn tình tục nguyên thủy nhất. Trong vụ án này, thứ có thể làm cho tên hung thủ thấy thỏa mãn chính là tóc. Đây cũng là nguyên nhân tại sao hung thủ lại đặt một túm tóc vào lòng bàn tay của nạn nhân. Ngoài ra, hành vi của hung thủ cũng là hành vi của kẻ giết người hàng loạt, trong hình sự, cảnh sát thường gọi kiểu hành vi mà hung thủ cố tình biểu hiện ra này là “đặc điểm” hoặc “kí hiệu”.

Ngoài việc đặt một túm tóc vào tay người bị hại ra, Danilo không muốn lấy tóc từ chỗ thợ cắt tóc, anh ta bắt buộc phải cắt mái tóc mà anh ta muốn từ nạn nhân, thứ anh ta theo đuổi là quá trình lén lút cắt đi tóc của nạn nhân. Trong quá trình này, Danilo sẽ có được một kiểu khoái cảm biến thái.

Chúng ta cùng nhìn lại quá trình Danilo mới bắt đầu giết người. Không thể phủ nhận rằng hành vi phạm tội của Danilo đã được cha xứ bao che, chính nhờ thế Danilo mới thoát được khỏi lưới pháp luật, bởi vì anh ta hoàn toàn không cần lo lắng đến việc phải gánh chịu hậu quả. Sau khi một kẻ máu lạnh và coi thường tính mạng người khác bắt đầu giết người và rồi cảm thụ được khoái cảm, hành vi giết người của hắn sẽ không dừng lại, trừ phi hắn bị cảnh sát bắt hoặc chết đi. Đây cũng là nguyên nhân tại sao kẻ giết người hàng loạt thường sẽ liên tục gây án. Rõ ràng, trường hợp Danilo hoàn toàn phù hợp với những đặc điểm này, vì vậy anh ta mới liên tục giết hại hai nạn nhân vô tội. Dĩ nhiên, cảnh sát không tin Danilo chỉ gây ra hai vụ án mạng, nhưng Danilo không chịu hợp tác với cảnh sát, vì thế cảnh sát mãi vẫn không có cách nào để điều tra ra các vụ án khác.