Chương 688 Bảo khố địa cung 1
Xoạt một tiếng.
《Vô Dụng Kinh》 mở ra một trang, đây là một biến thể khác của Thiên Tàn trận văn, trước kia Cửu Cát hoàn toàn không nhìn hiểu, thậm chí hắn còn không cho rằng đây là một loại trận văn, mà là một môn võ công kỳ lạ hoặc là một loại pháp thuật nào đó, nhưng hôm nay Cửu Cát rốt cuộc đã hiểu, nó chính là một loại trận văn, cũng một môn pháp thuật, cách dùng nằm ở trong lòng.
“Thời không nghịch chuyển, nhật nguyệt luân hồi, thiên địa tương thừa, càn khôn bất nhị.”
Trong Không Khiếu của Cửu Cát, bảy khối thủy tinh lục lăng trôi nổi, bên trong bảy khối thủy tinh này lần lượt phong ấn Tâm Nhãn Cổ, Thủy Tức Cổ, Hỏa Độc Cổ, Trùng Độc Cổ, Phong Lang Cổ, Địa Phược Cổ, Viên Hóa Cổ.
Bảy con Cổ trùng này đều bị phong ấn trong khe hở thời gian.
Thời không vốn là một thể, âm dương vốn tương sinh.
Cùng với việc tiêu hao Bạch Ngân chân nguyên trong cơ thể Cửu Cát…
Bảy khối thủy tinh lục lăng tỏa ra ánh sáng màu lam mộng ảo, trong phút chốc ngay cả Bạch Ngân chân nguyên cũng nhuốm màu lam mộng ảo…
Thậm chí ngay cả khuôn mặt Cửu Cát cũng phản chiếu ánh sáng màu lam, vách tường thủy tinh trong suốt của mai rùa cũng nhuốm một màu lam nhàn nhạt.
Người viết 《Vô Dụng Kinh》 Khâu Tử Lương bị mắc kẹt cả đời trong Thiên Tằm Thần Cung, nghiên cứu ra một loại trận văn khuyết thiếu như vậy, rốt cuộc đã được Cửu Cát ngày hôm nay hoàn thiện, tùy ý sử dụng.
Con ngươi Cửu Cát, một bên hóa thành con ngươi màu đen như trăng, một bên hóa thành đồng tử màu vàng kim như mặt trời.
Mắt trái là trăng, mắt phải là mặt trời.
Nhưng ngay sau đó.
Mắt trái là mặt trời, mắt phải là trăng.
Nhật nguyệt luân phiên, âm dương giao hòa, càn khôn xoay chuyển…
Cửu Cát đưa tay điểm một cái.
Cái mai rùa bình thường không có gì đặc biệt lại sinh ra từng sợi sáng màu lam, những sợi sáng màu lam này quấn quanh bảo vật xung quanh, hút chúng vào bên trong mai rùa.
Hai khối linh thạch, một gốc Quỷ Diện Hoa, Tử Kim Phong Hồng Hoa, Bạch Ngọc Thanh Trấp…
Đây đều là những bảo vật gần sợi sáng màu lam nhất.
Theo những sợi sáng màu lam tiếp tục lan ra, càng ngày càng nhiều bảo vật bị hút vào…
Một thanh bảo đao bảy màu được khảm đầy bảo thạch.
Một cây Lưu Tinh Chùy dữ tợn.
Bảy tám khối linh thạch.
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Cung điện dưới lòng đất.
Hà Thục Hoa lộ vẻ kinh ngạc, ả ta quay đầu nhìn về phía tấm kính thủy tinh bị mình che giấu.
Lúc này kính thủy tinh đang tỏa ra từng đợt ánh sáng màu lam.
Hà Thục Hoa tràn đầy nghi hoặc.
Chẳng lẽ bảo vật mà hôm nay ả ta ném vào lại xung khắc với kính thủy tinh?
Rất có thể!
Cái mai rùa kia là một loại bảo vật không gian, kính thủy tinh này cũng một loại chí bảo không gian.
Hà Thục Hoa đưa tay sờ về phía kính thủy tinh, muốn xem thử rốt cuộc tấm kính này có vấn đề gì.
Nhưng khi ngón tay ả ta vừa chạm vào kính thủy tinh.
Rắc rắc rắc rắc rắc rắc…
Vô số vết nứt xuất hiện trên bề mặt kính thủy tinh.
Ầm!
Kính thủy tinh vỡ tan thành vô số mảnh nhỏ, Hà Thục Hoa vội vàng che mắt lại.
Sau khi những mảnh vỡ của kính thủy tinh nổ tung, chỉ còn lại một cái khung.
Trong địa cung đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong.
Hà Thục Hoa theo bản năng nhìn về phía lối vào chật hẹp tối đen như mực kia.
Một con Cổ trùng màu trắng bạc đang nắm lấy mai rùa bay về phía cửa ra.
Tốc độ rất nhanh…
Hà Thục Hoa theo bản năng vung roi trong tay ra.
Cây roi phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Nhưng vô dụng.
Phong Lang Cổ nắm lấy mai rùa bay đi, chỉ trong nháy mắt đã xuyên qua hang động chật hẹp, đi tới thế giới bên ngoài.
“Không!” Hà Thục Hoa tức giận gào thét, thân thể ả nhanh chóng phình to.
Chỉ trong nháy mắt đã cao tới mười mét.
Thân hình khổng lồ trực tiếp phá tan địa cung, giống như một con Ma thú khổng lồ.
Lần này sau khi bại lộ, Hà Thục Hoa không thể tiếp tục ở lại nơi này nữa, ả ta phải nhanh chóng rời đi.
Cho dù tất cả Cổ Tiên trong ốc đảo này đều là thuộc hạ của ả.
Lý Tiểu Thúy đang ở trong sa mạc, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của Cửu Cát.
“Đi mau!”
Lý Tiểu Thúy còn chưa kịp phản ứng, một cơn cuồng phong đã ập tới người nàng.
Mai rùa trở lại trong tay Lý Tiểu Thúy, Phong Lang Cổ cũng chui vào trong mai rùa.
Lý Tiểu Thúy cầm mai rùa, vẻ mặt vẫn còn mơ màng.
“Ngươi đi đổi Lý Tiểu Thúy về đây.”
Bạch Ấu Anh tay cầm Lưu Tinh Chùy gật đầu.
Khởi động Thiên Tàn trận văn.
Lý Tiểu Thúy biến mất, Bạch Ấu Anh xuất hiện.
Bạch Ấu Anh đeo mai rùa bên hông, hóa thành một đạo độn quang màu trắng, bay về phía sâu trong sa mạc.
Vừa lúc Bạch Ấu Anh bay lên, Hà Thục Hoa đã xuất hiện phía sau nàng.
“Chết đi!”
Hà Thục Hoa hung dữ vung đại đao màu đen trong tay về phía Bạch Ấu Anh.
“Thiên Cương Phá Kiền Thủ.”