Triết lý chân trần
*Kozan Ichikyo, mất ngày 12 tháng 2 năm 1360, ở tuổi 77. Vài ngày trước khi mất, ông gọi các học trò của mình đến, dặn dò họ chôn cất ông mà không cần các nghi lễ đám tang. Sau khi viết bài thơ này vào buổi sáng trước khi qua đời, ông đặt bút xuống và đi vào cõi vĩnh hằng trong tư thế ngồi thiền định. (Nxb)
Nguyên văn bài thơ:
“Empty-handed I entered the world
Barefoot I leave it.
My coming, my going -
Two simple happenings
That got entangled.”
Hãy tưởng tượng bạn bước từng bước bằng đôi chân trần trên thảm cỏ dày, hoặc bãi cát đêm mát lạnh. Cảm giác mơn man tuyệt vời ấy không bao giờ đến được nếu bạn đang mang dưới chân mình một đôi giày.
Đi chân trần là một phép ẩn dụ hoàn hảo cho một triết lý về cuộc sống: Triết lý chân trần.
Khi bạn đi chân trần, bạn trở nên trần trụi, đơn giản, thành một người có yêu cầu ở mức tối thiểu nhất.
Đó là một triết lý khó giải thích, bởi người ta thường đánh giá nó là kỳ quặc, không thực tế. Nhưng không phải. Nó rất thực tế, và cho dù là có thể kỳ quặc, thì triết lý này cũng vẫn rất đẹp.
Đó là cuộc sống đơn giản, nói một cách ngắn gọn.
Triết lý chân trần, từng chút một
Để nắm bắt triết lý chân trần, bạn không cần thật sự... cởi bỏ giày dép. Một lần nữa, xin nói rõ đó là phép ẩn dụ cho cách bạn sống cuộc đời của bạn, và những nguyên tắc này có thể được áp dụng với bất cứ điều gì bạn làm.
- Nhẹ nhõm: Khi đi chân trần, bạn cảm thấy nhẹ nhõm, không bị cái gì đè nặng. Với bất cứ chuyện gì trong cuộc sống, nếu có thể trở nên nhẹ nhõm, đó là một cảm giác tuyệt vời. Hãy nghĩ đến việc đi du lịch một cách nhẹ nhàng, hoặc chuyển đến một thành phố mới mà không cần quá nhiều thứ.
- Tự do: Đi chân trần, bạn cảm thấy tự do, không chịu sự hạn chế của giày dép. Càng ít những gánh nặng, hạn chế mà bạn gặp phải trong cuộc sống, bạn càng tự do. Hãy nghĩ xem sẽ dễ dàng thế nào khi trút gánh nặng và đi du lịch, hoặc di chuyển, hoặc thay đổi công việc, hoặc làm điều gì đó với một người bạn giữa một ngày làm việc.
- Trần trụi: Không có giày, bạn cảm thấy hơi “trần trụi”, và việc “trần trụi” ở nơi công cộng thật đáng sợ. Nhưng nó cũng tạo ra cảm giác phấn khởi. Một khi trở nên thoải mái với sự “trần trụi” đó, bạn sẽ thấy khá vui đấy. Viết blog có thể mang lại cảm giác này – cảm giác bạn đang đặt mình ngoài thế giới, bóc mình ra. Lần đầu tiên thật đáng sợ. Làm bất cứ điều gì khác biệt, tiếp xúc với một phần của chính mình, cũng giống như việc phải “trần trụi”. Nhưng khi bạn đã quen, sẽ không còn quá đáng sợ nữa.
- Niềm vui thích: Đi bộ bằng chân trần, bạn sẽ được trải nghiệm niềm vui cảm nhận bề mặt dưới bàn chân. Cảm giác đó thật tuyệt vời: mát mẻ, ấm áp, thoải mái, trơn trượt, thô ráp... Với bất cứ điều gì trong cuộc sống, nếu có thể trải nghiệm cảm giác của điều bạn đang làm thì thật tuyệt vời. Hãy suy nghĩ về những cảm giác của việc thưởng thức món ăn, bơi lội, rửa chén, ngồi bên hiên nhà mát mẻ, nằm trên cỏ dưới ánh mặt trời, hôn nhau trong mưa.
- Nhận thức: Đi bộ chân trần, bạn ý thức hơn về mặt đất – khi bạn đi giày, bạn có thể đi bộ hàng dặm mà không bận tâm về các bề mặt bạn bước lên. Trong bất cứ điều gì bạn làm, nhận thức nhiều hơn về môi trường xung quanh là một điều đáng ước mơ. Hãy suy nghĩ về việc đi bộ bên ngoài so với ngồi trong một chiếc xe ô tô, tắt các thiết bị di động để có thể nói chuyện với những người xung quanh hoặc chú ý đến vẻ đẹp quanh bạn.
- Hiện tại: Vẻ đẹp của triết lý chân trần nằm ở chỗ giúp bạn sống trong thời điểm hiện tại. Thật khó để bị vướng víu đầu óc vào sự khinh thường của người khác trước đó, hoặc lo lắng về những gì có thể xảy ra sau đó khi bạn đang đi bộ chân trần. Trong bất cứ điều gì bạn làm, nếu có thể giữ mình ở thời điểm hiện tại, bạn sẽ trải nghiệm đấy đủ cuộc sống, ít bị kẹt vào sự tức giận hoặc để mình hao mòn đi bởi lo lắng, căng thẳng trước những chuyện sắp diễn ra.
- Không rập khuôn: Một trong những điều khó khăn nhất khi đi chân trần không phải là nhiệt độ hoặc cơn đau do sỏi đá gây ra, mà là sự “khác người” – bạn lo lắng người khác sẽ nghĩ bạn là một kẻ ngớ ngẩn, vô gia cư, hoặc kiểu người nguy hiểm. Nhưng bạn sẽ học được cách để nắm bắt mọi việc không rập khuôn, để nếm thử một chút khác biệt, để có thể tự hào mình không phải là một trong những con cừu nhân bản. Không có gì sai trái khi phá vỡ các tiêu chuẩn xã hội, nếu đó là vì lý do tốt.
- Không tiêu thụ: Các công ty giày hẳn sẽ ghét triết lý này nếu có một phong trào đi chân trần phát triển rộng khắp, bởi vì sản phẩm của họ không thể bán ra với lời hô hào “đây là giải pháp”. Nhưng chuyện “không tiêu thụ” sẽ chẳng ảnh hưởng đến những tập đoàn hướng về môi trường – nơi hàng tấn các sản phẩm xanh đang mang về hàng triệu đô la cho họ. Bạn có thể bỏ giày cũng như có thể loại bỏ bất cứ sản phẩm nào được quảng cáo là giải pháp cho các rắc rối cuộc sống. Cuộc sống tốt đẹp hơn với ít nhu cầu hơn, chứ không phải với nhiều nhu cầu hơn. Khi bạn nghĩ về mình như một con người chứ không phải là một người tiêu dùng, bạn đang phá vỡ và giải thoát mình ra khỏi rất nhiều thứ từ chu kỳ bất tận của “kiếm tiền – mua sắm – sử dụng”.
Làm thế nào để sống một cuộc sống theo “triết lý chân trần”
Triết lý trên hay đấy, nó có thể hấp dẫn một số người, nhưng những gì bạn muốn là một hướng dẫn thực hành cụ thể, đúng không?
Rất tiếc, không thể đưa ra cho bạn. Không có giải pháp nào phù hợp với mọi người, mọi tính cách, mọi yêu cầu. Cũng không có giải pháp nào đáng để bạn mê say nếu như nó khiến bạn phải sống cuộc sống theo quy định của người khác. Toàn bộ vấn đề nằm ở chỗ bạn sẽ tự trải nghiệm và thực hiện điều đó, chứ không phải là mua cuốn sách này rồi răm rắp làm theo những gì viết trong đây.
Song theo triết lý này, từng chút một, xem liệu bạn có thấy thích không. Phải mất một thời gian để điều chỉnh và thích nghi, nhưng cam đoan với bạn, kết cuộc bạn nhận được sẽ vô cùng thú vị và đáng giá.
Mặc dù vậy, có thể gợi ý đôi điều để bạn cân nhắc thử làm:
* Đi bộ bằng chân trần.
* Vứt một vài thứ bừa bộn trong hôm nay.
* Khi rời khỏi nhà, mang theo ít vật dùng hơn bình thường.
* Những lúc lo lắng về tương lai hay quá khứ, hãy hít thở, tập trung vào hơi thở.
* Khi muốn mua một món gì đó, hãy ngừng lại. Suy nghĩ xem bạn có thể sống thế nào mà không cần mua nó.
* Dành thời gian tận hưởng trọn vẹn vài thú vui đơn giản hôm nay: Thưởng thức chậm rãi từng mẩu nhỏ một món ăn ngon, ngắm thiên nhiên quanh mình, dành thời gian cho người thương yêu, đi bộ.
* Thử một số niềm vui tối giản.
* Hãy xem xét những giới hạn mà bạn tự áp đặt cho chính mình, xem có thể bỏ đi vài thứ trong số đó không.
* Mỉm cười, hít thở.
* Quan trọng hơn hết, hãy sống trong hiện tại và tận hưởng cuộc đời.
HẾT