← Quay lại trang sách

Chương 5

Nghĩa quân Chí Linh ào ạt kéo về Đồng Quan như thác lũ. Lý Nhân lãnh nhiệm vụ tiên phong mở đường cho đại quân. Trở lại Đồng Quan lần này với tư cách một chiến tướng, chàng và Triệu Dư lại gặp nhau giữa sa trường, mặt đối mặt. Một trận giao đấu mãnh liệt và hung hiểm hơn lần đẩu tiên hai người tỷ võ gấp bội phần. Sự thắng bại không những quyết định mạng sống của hai tướng, mà còn là yếu tố tất yếu cho quân sĩ đôi bên. Với ý chí quyết thắng cho sự độc lập của dân tộc, Lý Nhân đã phát huy đao pháp gia truyền của họ Lý đến tột độ, chém ngã Triệu Dư giữa trận tiền. Thấy chủ tướng đại bại, quân Minh hết vía, tán loạn hàng ngũ chạy trốn. Đại quân Chí Linh vượt qua Đồng Quan, bắt sống Tổng Đốc Vũ Thành về Đông Đô.

Vương Thông và Mộc Thạnh, hai thống lãnh của quân Minh không ngờ nghĩa quân thu phục Đồng Quan quá mau chóng nên chưa kịp chỉnh trang đội ngũ, phải vội vàng đối phó. Quân Chí Linh kéo đến mỗi lúc một đông. Vòng vây thắt chặt. Giữa lúc đó viện binh nhà Minh kéo sang đến ải Chi Lăng bị chặn đứng. An Viễn Hầu Liễu Thăng bị tướng của Lê Lợi là Lê Sát và Trần Lưu dùng phục binh chém chết. Toàn binh tan rã.

Hung tin truyền đến, Vương Thông liệu bề không chống nổi, bèn xuống ngựa quy hàng, kéo hết tàn binh về Tàu.

Bình Định Vương Lê Lợi vào Đông Đô giữa tiếng reo hò vang dội của nhân dân. Người anh hùng áo vải đất Lam Sơn sau hơn mười năm trường kỳ kháng chiến đã hoàn toàn quét sạch quân thù, mang nền tự chủ trở lại cho quê hương. Người lên ngôi đại bảo, hiệu là Lê Thái Tổ, đặt tên nước là Đại Việt, truyền cho quân sư Nguyễn Trãi làm Bình Ngô Đại Cáo để chiêu dụ bá tánh, vỗ về trăm họ.

Lý Nhân được ghi công đầu trong chiến cuộc Đông Đô. Sau khi luận công thăng thưởng, vua Lê cũng cho trừng phạt đích đáng những tên từng bán nước cầu vinh, theo giặc hà hiếp lương dân.

Khi đến Vũ Thành, hắn là một trong những tên đầu não phản quốc, tội đáng xử trảm để răn dạy muôn dân. Nhưng Lý Nhân nhớ đến lời hứa với Quỳnh Chi tiểu thư bèn đứng ra giữa triều tâu trình mọi sự, từ lúc chàng vào Đồng Quan do thám, bị bại lộ, được Quỳnh Chi giúp đỡ hoàn thành sứ mạng. Và chàng nhắc lại lời cầu xin của nàng.

Lê Thái Tổ và triều thần hiểu ra câu chuyện, đều đem lòng kính phục vị anh thư nước Việt đã âm thầm góp phần không nhỏ cho công cuộc giải phóng đất nước. Là người anh hùng sáng suốt, vua Lê truyền tha tội cho Vũ Thành để đáp đền công lao của Quỳnh Chi sau khi răn dạy hắn phải biết ăn năn hối cải, sống đời lương dân.

Vũ Thành sau khi nghe rõ lời truyền đã gập đầu khóc ròng. Thì ra mấy tháng trước đây, khi Mộc Thạnh đến Đồng Quan bàn việc binh bị, Quỳnh Chi đã lọt vào mắt của hắn. Là một tên hiếu sắc, Mộc bèn đòi Vũ Thành gả Quỳnh Chi cho hắn làm thiếp. Không dám cãi lời Mộc Thạnh, và cũng xiêu lòng vì được hứa thêm nhiều vàng bạc chức tước, Vũ Thành đã ép con gái phải chìu lòng tên tướng giặc.

Thân phận liễu yếu đào tơ, lại bị cha già ép uổng, Quỳnh Chi tiểu thư đã không còn cách nào hơn, mượn ba thước lụa đào kết liễu đời mình, không để mang nhục, và cũng để giữ lòng trinh tiết với tình quân.

Bên mộ phần của tiểu thư Quỳnh Chi, Lý Nhân đã quỳ ở đó thật lâu. Hỡi ơi, giữa ngày chiến thắng khải hoàn, khắp nơi trăm họ mở hội hoa đăng thì ở đây, dưới ba tấc đất, Quỳnh Chi tiểu thư đã tức tưởi an giấc ngàn thu, cô đơn quạnh quẽ.

Trong lòng Lý Nhân lúc này bao nỗi thương tâm và căm hờn. Thương cho Quỳnh Chi gặp phải người cha tán tận lương tri ép uổng duyên tình. Chàng cũng hận không được chính tay mình chém đầu Mộc Thạnh để an ủi người yêu. Giữa lúc chàng đang gục đầu bên bia đá âm thầm đau khổ thì có tiếng sau lưng.

-Lý tướng quân.

Lý Nhân quay đầu nhìn lại, và nhận ra a tỳ Tiểu Thúy của Quỳnh Chi ngày nào. Cô lại gần nói:

-Tiểu thư biết tướng quân sẽ đến đây nên đã dặn tiểu tỳ chờ đợi trao lại cho tướng quân vật này.

Nói xong cô ta lẳng lặng đưa Lý Nhân một gói vải và nói:

-Nhiệm vụ của tiểu tỳ như vậy là xong, từ nay tiểu tỳ về phụng dưỡng cha mẹ...Lý tướng quân, xin đừng quá sầu bi, tiểu thư dẫu sao cũng vui lòng khi biết tướng quân đã hết lòng vì nước.

Lý Nhân cảm động nhìn người a hoàn trung thành đôn hậu. Chàng nói:

-Cảm ơn người đã trao lại. Sau này nếu khi nào cần, cứ đến phủ tướng, ta sẽ tận tình giúp đỡ.

Tiểu Thúy gật đầu. Cô lại bên mộ chủ nhân quỳ xuống khấn:

-Tiểu thư linh thiêng xin hãy chứng giám. Lý tướng quân đã về đây, và tiểu tỳ cũng đã hết lòng. Từ nay tiểu tỳ không thể hầu hạ tiểu thư được nữa.

Khấn xong, cô bưng mặt khóc, nước mắt chan hòa, chào Lý Nhân và đi về cuối đường làng.

Đợi bóng Tiểu Thúy khuất hẳn, Lý Nhân bồi hồi mở di vật của Quỳnh Chi để lại. Bên trong là cây dao ngày nào chàng đã tặng nàng lúc chia tay, đang nằm cạnh suối tóc mây của Quỳnh Chi. Lý Nhân run rẩy ôm từng sợi tóc, lòng như bị muôn ngàn mũi kiếm. Bên dưới, một chiếc khăn tay trắng đề bốn câu thơ:

"Dao kia đổi lấy trâm vàng,

Thay lời hẹn ước muôn ngàn chứa chan.

Ai xui ngọc nát châu tan

Thề xưa xin được cùng chàng kiếp sau."

Quỳnh Chi tuyệt bút

- Quỳnh Chi tuyệt bút!!! Quỳnh Chi tuyệt bút!!!

Lý Nhân bi thiết gầm vang trong ánh chiều tà, như muốn tấm lòng uất hận dội đến trời xanh, qua ngàn tấc đất vang đến suối vàng. Chàng lấy cành trâm của Quỳnh Chi ra, vật vẫn còn đây nhưng người đã chia đôi ngã âm dương. Đợi lòng lắng xuống, chàng đến bên mộ người yêu đào một lỗ nhỏ, để cả cành trâm và con dao vào, rồi lấp lại. Đôi vật từ nay sẽ vĩnh viễn bên nhau như tình yêu của hai người sẽ mãi mãi trường tồn.

Chàng vẫn quỳ đó. Trên khuôn mặt phong sương còn đượm màu chiến trận, không biết tự lúc nào đã rơi dòng lệ anh hùng.

Đoạn kết

Vua Lê Thái Tổ trị vì, nơi nơi trăm họ an vui trong cảnh thái hòa. Vua Lê hay rõ câu chuyện của Quỳnh Chi tiểu thư cũng ngậm ngùi khâm phục tấm lòng trinh liệt của nàng và truy phong nàng là "Đại Việt Anh Thư - Đông Đô Thục Nữ".

Phần Lý Nhân, sau 3 năm hết lòng giúp đỡ nhà Lê chỉnh đốn binh mã, tạo một lực lượng quân sự hùng mạnh khiến nhà Minh không dám nghĩ đến việc xâm lăng lần nữa. Chàng bèn treo ấn từ quan. Lý Nhân trở về bên mộ Quỳnh Chi dựng một căn nhà nhỏ, ngày ngày ở cạnh người yêu.

Kể từ đó, vào những đêm trăng, người ta thấy Lý tướng quân với túi thơ bầu rượu một mình độc ẩm, tưởng như hồn nàng Quỳnh Chi vẫn hiện về cùng chàng vui cảnh trăng thanh, đất nước thanh bình.

./.

ThaiNC San Jose 1988