← Quay lại trang sách

Chảy mũi

Một ông bố và một cậu con trai đang ngồi tại bàn làm việc trong phòng trị liệu của một ông thầy châm cứu, chờ đợi.

Ông thầy châm cứu bước vào.

Ông ta là người Hoa.

Ông ta ngồi xuống sau bàn.

Bằng thứ tiếng Anh có khẩu âm thật lạ, ông ta yêu cầu cậu con trai đặt hai bàn tay lên mặt bàn.

Ông thầy châm cứu người Hoa đặt các ngón tay lên hai cánh tay cậu con trai và nhắm mắt lại, sau đó yêu cầu cậu bé thè lưỡi ra.

Cậu con trai thè lưỡi ra đầy thách thức.

Ông thầy châm cứu người Hoa gật đầu và yêu cầu cậu con trai nằm xuống giường trị liệu.

Cậu con trai nằm xuống giường và nhắm mắt lại.

Ông bố hỏi liệu con trai ông ta có cần cởi quần áo ra không.

Ông thầy châm cứu lắc đầu.

Ông ta lấy từ ngăn kéo bàn làm việc của mình ra mấy cây kim dài, mảnh rồi bắt đầu châm chúng lên người cậu con trai.

Một cây đằng sau mỗi bên tai.

Một cây mỗi bên má, gần mũi.

Một cây ở mỗi bên trán cậu bé, gần mắt.

Cậu con trai khẽ rên rỉ, mắt vẫn nhắm.

Bây giờ, ông thầy châm cứu nói với ông bố và cậu con trai, chúng ta cần phải đợi.

Và ông bố hỏi, sau buổi trị liệu thằng bé sẽ cảm thấy dễ chịu hơn chứ?

Ông thầy châm cứu nhún vai và bước ra ngoài.

Ông bố tới bên giường và đặt một bàn tay lên vai cậu con trai.

Thân hình cậu con trai co lại.

Cậu con trai trước đó không hề chớp mắt khi làn da cậu bị những cây kim đâm xuyên vào, nhưng giờ thì có. Nửa giờ sau, ông thầy châm cứu người Hoa quay trở lại và nhổ từng cây kim ra bằng một động tác nhanh gọn.

Ông ta nói với ông bố và cậu con trai là cơ thể cậu bé đã phản ứng với trị liệu, và đó là một dấu hiệu tốt.

Để làm bằng chứng, ông ta chỉ vào những nơi đã châm kim. Quanh mỗi điểm châm đều có một vòng tròn đỏ.

Sau đó, ông ta ngồi vào bàn làm việc.

Ông bố hỏi việc trị liệu phí tổn hết bao nhiêu tiền.

Ông đã dự định hỏi từ trước lúc trị liệu, nhưng lại quên mất. Nếu nhớ hỏi trước, hẳn ông đã có vị thế tốt hơn để mặc cả. Không phải vì người bố định mặc cả. Nói cho cùng, đây là chuyện sức khỏe cậu con trai duy nhất của ông. Đứa con trai duy nhất đang sống, ít nhất là như vậy.

Ông thầy châm cứu nói giá mỗi lần trị liệu là ba trăm năm mươi shekel, sau đó cho biết còn có thuốc cần uống sau bữa ăn, và chỗ thuốc đó tốn thêm một trăm nữa.

Vị chuyên gia cho biết cậu bé cần một liệu trình trị liệu. Ít nhất là mười buổi. Vào tất cả các ngày ngoại trừ thứ bảy.

Rồi ông ta nói thêm sẽ tốt hơn nếu họ có thể tiến hành trị liệu cả vào ngày chủ nhật nữa, nhưng ông ta không làm việc vào các ngày thứ bảy vì bà vợ không cho phép.

“Vợ” gần như là từ duy nhất ngoài “chảy mũi” ông ta nói bằng tiếng Do Thái.

Khi ông thầy châm cứu nói “vợ”, ông bố cảm thấy một cảm giác cô đơn thật khủng khiếp.

Thế rồi ông bố có một ý tưởng kỳ lạ.

Ông muốn nói với ông thầy châm cứu là mình cần đi vệ sinh, rồi sau đó, sau khi đã khóa cửa lại, ông sẽ thủ dâm trong buồng vệ sinh.

Ông bố nghĩ hành động này sẽ đem đến cho ông chút thư thái sau cảm giác cô đơn vừa rồi. Ông không dám chắc.

Trong Trung y, tinh trùng được coi là một dạng năng lượng. Khi bạn xuất tinh, bạn bị yếu đi, và đó là lý do vì sao chuyện đó không được khuyến khích. Nhất là khi ngay từ đầu bạn vốn đã yếu.

Ông bố không hề biết những chuyện đó, song dù sao cũng từ bỏ ý tưởng của mình. Cô đơn quả là nặng nề với ông, song ông không cảm thấy thoải mái khi để con trai lại một mình với ông thầy châm cứu người Hoa.

Hàng ngày, trừ thứ bảy, ông thầy châm cứu nhắc lại. Ông này nghĩ ông bố đã không lắng nghe lần đầu.

Ông bố thanh toán bằng những tờ bạc mới. Vừa đúng bốn trăm rưởi. Không cần trả tiền thừa.

Họ đặt lịch hẹn vào ngày hôm sau.

Trên đường ra cửa, ông thầy châm cứu người Hoa nói bằng tiếng Do Thái, “Chúc hai người mạnh khỏe.”

Cậu con trai nghĩ thật lạ khi ông thầy châm cứu lại nói thế. Nói cho cùng, chỉ có mình cậu bị ốm thôi mà.

Ông bố không hề nhận ra điều đó. Ông đang nghĩ về một chuyện khác.

“Vợ,” “chảy mũi”, “chúc hai người mạnh khỏe.”

“Chúc hai người mạnh khỏe’, “chảy mũi”, “vợ”.

Chẳng có gì lạ lùng hơn việc nghe một người Hoa nói tiếng Do Thái.