Tháng Chín quanh năm
Khi cuộc đại suy thoái bắt đầu, NW bị ảnh hưởng dữ dội nhất. Hàng hóa của họ vốn nhằm vào tầng lớp giàu có, nhưng sau những cuộc náo loạn ở Chicago, thậm chí cả giới giàu có cũng ngừng đặt hàng, một vài người trong số họ vì tình hình kinh tế bấp bênh, nhưng phần lớn vì đơn giản là họ không thể đối diện với láng giềng của mình. Các cổ phần nằm trên các sàn giao dịch chứng khoán của thế giới và mất giá dần, hết phần trăm này tới phần trăm khác. Và NW trở thành một biểu tượng của suy thoái. Hàng tít của câu chuyện đăng trên Wall Street Journal kể về họ là “BÃO KÈM MƯA ĐÁ VÀO THÁNG CHÍN”, một ý tưởng đạo lại quảng cáo của họ, “Tháng Chín Quanh Năm”, trên đó chưng hình một gia đình chỉ mặc đồ bơi trong một ngày mùa thu đầy nắng đang trang trí một cây Giáng sinh. Quảng cáo nhanh chóng thu hút sự chú ý như chất dẫn cháy. Một tuần sau khi được phát lần đầu tiên, người ta đã bán được ba nghìn thiết bị một ngày. Những người Mỹ giàu có mua nó, và những người ít khá giả hơn đang cố vờ giàu có cũng thế. Các hệ thống kiểm soát thời tiết NW trở thành một biểu tượng cho địa vị. Dấu ấn chính thức của một triệu phú. Giờ đây chúng có cùng ý nghĩa như những chiếc máy bay phản lực cá nhân từng có vào những năm chín mươi thế kỷ trước cho tới tận những năm 2000. Nice Weather (1) , thời tiết cho những người giàu có. Nếu bạn sống ở hòn đảo vùng cực Greenland, và tuyết cùng tiết trời xám xịt làm bạn phát điên, tất cả những gì bạn phải làm là quẹt thẻ tín dụng, và với một hay hai vệ tinh, người ta sẽ thiết lập cho bạn một ngày mùa thu hoàn hảo ở Cannes trên ban công nhà bạn vào mọi ngày trong năm.
Yakov (Yaki) Brayk là một trong những người đầu tiên mua hệ thống của họ. Ông này chân thành yêu quý tiền của mình và thấy chia tay với chúng thật khó khăn, song còn hơn cả tình yêu dành cho những triệu đô kiếm được từ việc bán vũ khí và thuốc tới Zimbabwe, ông ta căm ghét những mùa hè ẩm ướt của New York và cảm giác nhớp nháp khi chiếc áo lót ướt sũng mồ hôi dính vào lưng mình. Ông ta mua một hệ thống không chỉ cho bản thân mình, mà cho cả khu nhà. Một vài người đã nhầm lẫn nhìn nhận đó là sự hào phóng, song sự thật là ông ta làm vậy chỉ để duy trì thứ thời tiết tuyệt hảo bên mình suốt chặng đường tới cửa hàng ở góc phố. Cửa hàng đó không chỉ là nơi để mua những điếu thuốc lá Noblesse không đầu lọc người ta nhập khẩu từ Israel về cho ông ta; hơn bất cứ điều gì, nó đánh dấu cho Yaki không gian sống của ông ta. Và kể từ giây phút Yaki ký séc, khu nhà trở thành một thiên đường về thời tiết. Không còn những cơn mưa buồn thảm hay cái nóng oi ả. Chỉ có tháng Chín quanh năm. Và, xin Chúa tha thứ, không phải là thứ tháng Chín phiền toái của New York, mà là thứ ông ta đã lớn lên cùng tại Haifa. Và sau đó, đột nhiên và không thể ngờ tới, xảy ra những cuộc náo loạn ở Chicago, và các hàng xóm yêu cầu ông ta tắt thứ thời tiết mùa thu hoàn hảo của mình đi. Thoạt đầu, ông ta tảng lờ họ, nhưng sau đó những lá thư từ các luật sư xuất hiện trong hộp thư của ông ta, và ai đó để lại một con công bị giết chết lên kính chắn gió xe hơi ông ta đi. Lúc đó vợ ông ta đã yêu cầu ông ta tắt nó đi. Hồi ấy là tháng Một. Yaki tắt mùa thu và ngày lập tức trở nên ngắn hơn và buồn hơn. Tất cả chỉ vì một con công bị giết và một bà vợ lo lắng thái quá mắc chứng biếng ăn và luôn có thể kiểm soát ông ta qua sự yếu đuối của bà.
Cuộc suy thoái tiếp tục xấu đi. Tại phố Wall, cổ phiếu của NW rớt chạm đáy, và các cổ phần trong công ty của Yaki cũng vậy. Và sau khi chạm đáy, chúng còn khoan thủng đáy và rơi xuống thấp hơn nữa. Thật tức cười, bạn hẳn đã nghĩ vũ khí và thuốc sẽ được miễn nhiễm với suy thoái, nhưng kỳ thực điều ngược lại mới đúng. Người ta không có tiền mua thuốc và họ khám phá ra điều đã quên lãng từ lâu: vũ khí hiện đại là một thứ xa xỉ, cũng giống như cửa kính xe hơi đóng mở bằng điện, và đôi khi chỉ cần một hòn đá ta tìm thấy trong sân để đập vỡ đầu ai đó. Họ nhanh chóng học được cách xoay xở không cần đến những khẩu súng trường của Yaki, còn nhanh hơn mức Yaki làm quen với thời tiết ảm đạm của trung tuần tháng Ba. Và Yaki Brayk, hay Brayk May Mắn, như giới nhà báo tài chính thích gọi ông ta, lâm vào cảnh phá sản.
Ông ta giữ lại căn hộ (tay kế toán của công ty đã xoay xở để đưa nó sang tên bà vợ mắc chứng chán ăn của ông ta trước pháp luật), nhưng tất cả những thứ còn lại đều ra đi. Người ta thậm chí còn tịch thu cả đồ nội thất. Bốn ngày sau, một kỹ thuật viên của NW tới để tháo dỡ hệ thống. Khi Yaki ra mở cửa, anh chàng kỹ thuật viên đứng đó, cả người ướt sũng nước mưa. Yaki pha cà phê nóng cho anh chàng, rồi hai người họ nói chuyện một hồi. Yaki nói với anh ta là không lâu sau những vụ náo loạn ở Chicago, ông ta đã ngừng sử dụng hệ thống. Người nhân viên kỹ thuật nói rất nhiều khách hàng đã ngừng sử dụng. Họ nói về những vụ náo loạn, khi đám đông giận dữ từ các khu ổ chuột tấn công những ngôi nhà có khí hậu mùa hè của những cư dân giàu có trong thành phố. “Tất cả thứ mặt trời bọn họ có làm chúng tôi phát điên,” một trong những người nổi loạn nói trên một chương trình bình luận thời sự sau đó mấy ngày. “Hãy xem, bạn đang lạnh cóng mông và không có tiền sưởi, còn lũ khốn đó, lũ khốn đó…” Nói đến đây, anh ta òa khóc. Máy quay đã làm mờ khuôn mặt người này để che giấu danh tính anh ta, vì thế kỳ thực bạn không thể nhìn thấy nước mắt, song bạn có thể nghe thấy anh ta rên rỉ như một con vật bị thương. Anh chàng nhân viên kỹ thuật, một người da đen, nói anh ta được sinh ra tại khu vực đó ở Chicago, nhưng hôm nay anh ta thấy xấu hổ phải thừa nhận điều này. “Thứ tiền đó,” anh ta nói, “tất cả thứ tiền khốn kiếp đó đã hủy hoại thế giới.”
Sau khi dùng cà phê, lúc người nhân viên kỹ thuật đã sẵn sàng ngắt hệ thống, Yaki hỏi liệu ông ta có thể bật nó lên một lần cuối cùng hay không. Anh chàng nhân viên kỹ thuật nhún vai và Yaki coi đó là sự đồng ý. Ông ta bấm vài nút trên bộ điều khiển từ xa và mặt trời đột nhiên xuất hiện từ sau một đám mây. “Đó không phải là mặt trời thật, ông biết đấy,” người nhân viên kỹ thuật nói đầy tự hào. “Điều họ làm là tạo ra hình ảnh của nó bằng laser.” Yaki nháy mắt và nói. “Đừng làm hỏng trải nghiệm này. Với tôi, đó là mặt trời.” Anh chàng nhân viên kỹ thuật gật đầu và nói, “Một mặt trời vĩ đại. Tiếc là ông không thể duy trì nó cho tới khi tôi quay trở ra xe. Tôi phát ốm lên với thứ mưa này.” Yaki không trả lời. Ông ta chỉ nhắm mắt lại là để ánh mặt trời lan tràn trên khuôn mặt mình.