Thêm cuộc sống
Đây là câu chuyện bạn nhất định phải nghe! Hai anh em trai sinh đôi giống hệt nhau người vùng Jacksonville (1) , gặp hai chị em gái sinh đôi giống hệt nhau người vùng Daytona Beach (2) . Họ gặp gỡ qua Internet. Hay, nói cho đúng, câu chuyện bắt đầu chỉ với một cặp đôi, Nicky và Todd, và khi Todd đưa Nicky về ăn tối ở nhà bố mẹ mình, cậu em sinh đôi Adam của anh trở nên thực sự hào hứng. Khi Todd nói với cậu ta rằng cô có một người em gái. Không chỉ là một người em gái, mà còn là một cô em sinh đôi giống hệt. Todd và Nicky sắp xếp cuộc hẹn xem mặt này. Tất nhiên đây không hoàn toàn là một cuộc hẹn giấu mặt, vì cả Adam và Michelle đều biết người kia trông ra sao. Để làm cho mọi việc bớt gượng gạo, họ biến nó thành một cuộc hẹn kép và cả bốn người cùng đi xem một bộ phim tại bãi chiếu ngồi xem ngay trong xe. Và họ đã đi xem bộ phim nào? Không, không phải phim Anh em song sinh với sự thủ vai của Schwarzenegger và DeVito, mà là phim M ối quan hệ nguy hiểm . Bạn có thể hình dung nổi không? Chẳng thể có bộ phim nào tệ hơn cho một cuộc hẹn xem mặt, toàn những mưu mô, lừa gạt và dối trá, ấy thế nhưng mọi chuyện đều êm thấm. Sau bộ phim, họ đi ăn tối. Hai cô gái đã quyết định mặc khác màu để dễ phân biệt nhau hơn. Hai chàng trai cùng tới cuộc hẹn mặc quần jean và áo phông trắng, trông hệt như nhau. Và vào một thời điểm thật bối rối, đến mức nhiều năm sau cô vẫn còn nhớ, Nicky đã hôn nhầm Adam, vì cô nghĩ anh là Todd.
Khi bạn gặp ai đó và yêu, cảm xúc mạnh mẽ liệt bạn có là gì? Tôi không biết với bạn thì thế nào, nhưng điều tôi luôn cảm thấy khi chuyện đó xảy ra là tôi đang ở cùng một người hoàn toàn không giống bất cứ ai trên thế giới này. Nhưng khi Michelle và Adam ngồi đối diện nhau trong bữa tối, họ đã nghĩ gì? Rằng không có chàng trai nào khác trên thế giới giống như Adam chăng? Hay không có ai khác tại bàn giống như Michelle? Cho dù họ có nghĩ gì vào khoảnh khắc đó đi nữa, cuối cùng nó cũng dẫn tới hôn nhân. À, có thể nói thế là sai, cuối cùng nó dẫn tới cái chết. Nhưng ở một lúc nào đó giữa hai mốc này, nó dẫn tới hôn nhân.
Khi Michelle và Adam kết hôn thì Todd đã đeo nhẫn lên ngón tay Nicky được một năm rồi. Hai chị em sinh đôi giống hệt nhau kết hôn với hai anh em sinh đôi giống hệt nhau. Tôi không biết liệu trong lịch sử đã từng bao giờ có chuyện nào như thế hay chưa. Quên lịch sử Florida đi, lịch sử thế giới kia. Chuyện này thật lạ lùng, tới mức một chương trình trò chuyện trên truyền hình đã tiếp cận họ, mà không phải là một kênh địa phương. Một người từ đài NBC hẳn hoi kia. Nhưng Michelle đã trả lời không, vì cô tuyên bố nếu xuất hiện trên chương trình nọ, cô sẽ cảm thấy mình như một quý bà có râu vậy. “Có vẻ họ đề nghị chúng ta không phải vì bất cứ điều gì chúng ta đã làm. Lý do duy nhất họ muốn có chúng ta trên chương trình là vì họ nghĩ chuyện này kỳ lạ. Em cá họ sẽ bắt chúng ta mặc hệt như nhau, rồi họ sẽ bắt đầu hỏi Nicky và em vì sao bọn em lại có cùng kiểu tóc, và dù bọn em có cố giải thích lý do là vì kiểu tóc đó trông hợp nhất với bọn em, chuyện ấy vẫn sẽ bị bóp méo đi,” cô bảo Adam một cách đoan chắc. “Họ muốn chúng ta ở đó như để chứng tỏ một điều kỳ dị. Và em cá là người dẫn chương trình sẽ lấy chúng ta ra pha trò, tung ra hàng loạt những câu châm biếm vụn vặt và làm chúng ta trông có vẻ tồi tệ. Và khán giả xem truyền hình sẽ cười phá lên, rồi anh và Todd sẽ cười, vì anh và Todd cười trước bất cứ chuyện gì, và em sẽ là người duy nhất chết vì xấu hổ.” Sự thật là Adam đã rất muốn có mặt trong chương trình đó. Anh chưa bao giờ được lên truyền hình, và biết những tay đồng nghiệp sẽ ấn tượng đến mức nào nếu họ thấy anh trên một chương trình trò chuyện, các khách hàng cũng vậy. Với anh, việc đó có thể là thú vị, song anh thậm chí chẳng buồn thử nói lý với cô. Vì một khi Michelle đã quyết định, sẽ chẳng có chuyện thay đổi, cô không bao giờ lắng nghe lời nào từ người khác. Cuối cùng, Adam xuất hiện trên truyền hình, và lại vào khung giờ vàng, phát sóng trên toàn quốc. Không chính xác là trong trường quay, nhưng người ta cho anh lên hình gần như trọn một phút trong một đoạn video quay tại nhà do bố anh quay từ nhiều năm trước, ghi lại cảnh anh đang chơi bóng rổ với Todd. Đó là một cảnh trong đó anh đang vẫy tay trước máy quay, và Todd tận dụng cơ hội đó giật lấy bóng của anh và ném rổ ghi điểm. “Thậm chí ngay từ hồi đó,” tay dẫn chương trình ở trường quay ghi nhận, “các bạn đã có thể cảm nhận thấy sự cạnh tranh giữa họ.” Thực ra chẳng có sự cạnh tranh nào, nhưng trên truyền hình là vậy. Họ thích bé thổi phồng thành to để gây ấn tượng. Và nếu chẳng tìm ra được thứ gì để thổi phồng, họ sẽ bịa chuyện.
Ngoài đời thực, Adam và Todd thật ra đối xử với nhau rất tốt. Cả hai cặp vợ chồng cũng rất hòa hợp. Họ sống gần nhau, và trải qua dịp cuối tuần cùng nhau. Và khi nói về chuyện có gia đình, thậm chí họ đã quyết định có con gần như vào cùng thời điểm để lũ trẻ lớn lên cùng nhau. Và những kế hoạch đó nhiều khả năng đã thành hiện thực nếu không vì chuyện đã xảy ra. Và cũng không phải vì ai đó ngờ vực điều gì. Thậm chí ngay cả khi nhìn lại, cũng thật khó lòng lường trước một chuyện như thế. Thậm chí nếu có người láng giềng nào tình cờ bắt gặp Adam và Nicky hôn nhau ngoài phố hay trước cửa, họ thường sẽ nghĩ Adam là Todd, hoặc đoán cô gái hẳn là Michelle.
Chuyện ngoại tình của họ diễn ra như thế trong hơn một năm. Có lúc họ còn nghĩ tới việc công khai nó, nói cho cả thế giới biết, ly hôn rồi cưới nhau. Nhưng Nicky biết việc này sẽ hủy hoại Michelle, và Adam cũng cảm thấy ái ngại cho vợ mình, và cho cả Todd, vì thậm chí dù Todd đã một lần, có thể là hơn một lần, làm anh bị tổn thương trong quá khứ, anh vẫn luôn yêu quý Adam và chỉ muốn những gì tốt nhất cho em trai. Rồi tới lúc Nicky đề nghị họ nên kết thúc. Đó là khi cô bắt đầu nghĩ có vẻ Todd đã biết chuyện. Không có gì rõ ràng, cô chỉ có một cảm giác, và họ đã thôi gặp nhau trong vài tuần, nhưng sau đó lại quay lại với nhau, vì sự chia cắt hóa ra vượt quá những gì cả hai có thể chịu đựng nổi.
Tôi chỉ gặp Nicky vài năm sau khi mọi chuyện kết thúc tồi tệ. Lúc đó Adam đã chết, và Todd đã ngồi tù một thời gian dài vì việc này. Michelle đã không nói một lời với Nicky từ khi sự việc xảy ra, và trong trường hợp của cô là vào ngày Todd găm ba viên đạn vào đầu Adam ở cự ly cực gần. Michelle chưa bao giờ là mẫu người biết tha thứ. Tôi đã tới với tư cách giảng viên thỉnh giảng của trường đại học, còn Nicky là thư ký khoa. Lần đầu tiên tôi nghe được câu chuyện của cô từ một giảng viên khác tại trường, cũng là một giáo viên thỉnh giảng từ Thổ Nhĩ Kỳ, rồi sau đó từ cô. Cuối cùng cô và tôi trở nên khá gần gũi vào năm đó, và đến một lúc cô kể cho tôi nghe câu chuyện này. Thậm chí từ trước khi chúng tôi ngủ với nhau.
Cô nói cô đã rời khỏi Florida để tránh xa khỏi toàn bộ câu chuyện, nhưng điều đó chẳng thực sự tạo ra khác biệt nào vì tất cả mọi người ở đây cũng đều biết về nó, và tất cả họ đều bàn tán về câu chuyện sau lưng cô. Cô nói rằng thật lạ lùng, và có lẽ cô em Michelle của cô sẽ gọi nó là “bại hoại”, cô thực sự thấy nhớ toàn bộ câu chuyện sinh đôi này, chuyện những người họ gặp thường nhầm lẫn cô với Michelle. “Bằng cách nào đó,” tôi nhớ cô từng nói với tôi, ngay trước khi chúng tôi hôn nhau lần đầu, “khi có một em gái sinh đôi giống hệt mình sống ở cùng khu vực, ta cảm thấy nhiều hơn. Như thể ta là nhiều hơn một người và có nhiều hơn một cuộc đời để sống. Chỉ nguyên việc ai đó nói với ta ‘Một giờ trước tôi gặp cô đang ăn kem vani’ hay ‘Tôi thấy cô mặc váy hồng ở bến xe buýt’ – ta có thể giải thích đó là em gái mình nếu muốn, nhưng theo cách nào đó ta cảm thấy như mình thực sự ăn cái kem đó hay mặc cái váy hồng đó. Đó là một cảm giác lạ lùng, giống như ta đang sống một cuộc sống khác và dùng phần cuộc sống có thêm này để làm tất cả những điều bí ẩn ta sẽ không bao giờ thực sự biết.” Đó không phải là tất cả những gì cô nhớ, cô cũng nhớ chồng mình, và trên hết cô nhớ Adam, người là hình ảnh giống hệt – không gì hơn hình ảnh giống hệt tuyệt đối – của người chồng tù tội của cô, và một người cô đã yêu hơn chồng rất nhiều, cho dù không thể nói tại sao.
Tối đó, tôi kể cho cô nghe về chính cuộc sống của mình, và về chuyện ngoại tình của tôi. Không phải với chị gái vợ tôi. Chỉ với một cô gái ở chỗ làm chẳng có chút gì giống vợ tôi. Cô này trẻ hơn vợ tôi và ít hấp dẫn hơn nhiều, song lúc ấy tôi cảm thấy giống hệt như Nicky từng cảm nhận, như thể tôi có thêm một cuộc đời. Không nhất thiết là một cuộc sống tốt hơn, không phải một cuộc sống hứa hẹn hơn cuộc sống tôi từng có. Nhưng vì tôi nghĩ cuộc sống này là có thêm và không phải thay thế, tôi khoan khoái tận hưởng nó không một giây do dự. Trong trường hợp của tôi, không ai bắn ai, và dù vợ tôi nghi ngờ điều gì đó, song tôi chưa bao giờ bị bắt gặp. Vợ tôi và tôi vẫn sống cùng nhau. Ngoại trừ việc mối quan hệ tại chỗ làm đó, giống như mọi thứ có vẻ như đến miễn phí trong cuộc sống, cũng bắt tôi phải trả một cái giá nhất định. Khi người ta đề nghị với tôi công việc ở nước ngoài này trong một năm, vợ tôi quyết định ở nhà. Lý do chính thức là lũ trẻ và việc di chuyển sẽ rất khó khăn cho chúng, nhưng sự thật là việc cách xa nhau một thời gian có lẽ là thích hợp cho cả hai. Khi tôi gặp Nicky, lúc ấy đã rất lâu sau khi tôi hứa với mình sẽ không bao giờ phản bội vợ lần nữa. Ấy thế nhưng tôi vẫn làm vậy, và đây chẳng phải là một chuyện tình lớn lao gì, chẳng là gì cả, chỉ là một cơ hội để dành lấy nhiều cuộc sống hơn.