PHẠM NHÂN
Một thanh niên ngồi bên lề đường ăn xin; một thanh niên có thân thể tráng kiện, yếu đi vì đói. Chàng ngồi đấy với đôi tay đưa ra, xin xỏ những người đi qua, van lơn những kẻ từ thiện, than thân trách phận, và la khóc để chống lại những cơn đói quặn ruột.
Màn đêm buông; đôi môi chàng khô đi, lưỡi nặng nề, đôi tay và dạ dày chàng trống không.
Chẳng mấy chốc chàng đứng dậy đi ra khỏi thành phố, ngồi dưới những rặng cây và khóc nức nở. Chàng ngước đôi mắt đẫm lệ lên và cơn đói của chàng nói rằng: “Lạy Trời, con đến với những người giàu có tìm việc làm và họ xua đuổi con vì con ăn mặc rách rưới. Con gõ cửa một ngôi trường và họ cấm con vào vì con chỉ có tay không. Con tìm cách lao động để kiếm cơm thường nhật, nhưng thiên hạ cự tuyệt con vì con gặp vận bĩ. Nên con đã phải ăn mày.
“Họ là những kẻ phụng thờ Ngài, hỡi Trời, nhìn con và nói tên này mạnh khỏe và có khả năng; lòng từ thiện không dành cho kẻ biếng nhác vô công rồi nghề. Mẹ con sinh con theo ý muốn của Ngài; bây giờ con sống là vì Ngài. Tại sao thiên hạ từ chối không cho con cơm ăn mà con tìm kiếm nhân danh Ngài?”
Và ngay vào giây phút đó nét mặt của con người tuyệt vọng kia biến đổi. Chàng đứng dậy và đôi mắt long lên như sao sáng. Đoạn từ những cành khô chàng uốn nắn cho mình một chiếc gậy vững chắc. Chàng cầm nó chỉ về phía thành phố và hét: “Ta tìm sự sống bằng mồ hôi trên trán mà không được. Bây giờ ta sẽ đoạt nó bằng sức mạnh của cánh tay ta. Ta ăn xin nhân danh tình thương, nhưng không ai lắng nghe ta. Bây giờ ta sẽ kiếm nó nhân danh sự ác…”
Nhiều năm trôi qua và chàng thanh niên kia cắt nhiều cổ vì những món trang sức của chúng, và hủy diệt những thân người để thỏa mãn khát vọng của chàng. Càng ngày chàng càng giàu và nổi tiếng vì sức mạnh và sự tàn ác của chàng. Chàng được bọn ăn cướp mến mộ và những kẻ tuân luật pháp sợ hãi. Một hôm vị tỉnh trưởng bổ chàng làm đại diện của thành phố ấy, theo cái lối của tất cả các ông hoàng chọn những kẻ nói thay cho mình.
Người ta vì tham lam đã biến những kẻ khốn cùng thành những tội phạm như vậy đấy, và sự khắc nghiệt của họ đã xô đẩy đứa trẻ hiếu hòa phải sát nhân.